Đọc truyện Thần Ma Thiên Tôn – Chương 36: Thanh mai trúc mã đã kết thúc
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên không biết chuyện bản thân vì giấu tai mắt người khác, lại khiến cho các vị đại lão trong Hầu Phủ bắt đầu nghi kỵ lẫn nhau.
Cuộc tranh đoạt người thừa kế Kiếm Các Hầu Phủ vốn dĩ là một vũng nước đục, bây giờ lại càng đục thêm.
Mấy ngày nay, Hải Đường trang viên quả thật không yên bình, nhân sự điều động thường xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cũng nhân cơ hội nắm đại cục Hải Đường trang viên trong tay, bố trí một vài người bên cạnh trở thành chấp sự của Hải Đường trang viên.
Những người này, đều đã từng là nô bộc bị ức hiếp, bây giờ Ninh Tiểu Xuyên lại đề bạt bọn họ, cho bọn họ quyền lực, nhất thời tất cả đều trở nên trung thành và tận tâm đối với Ninh Tiểu Xuyên.
Mà Ngọc Nhan tiểu cô nương của chúng ta, cũng trở thành tiểu quản gia của Hải Đường trang viên, mỗi ngày đều chạy tới chạy lui như một con ong mậtchawm chỉ.
Rắc…
Ninh Tiểu Xuyên lấy xuống một khối Huyết Thiềm Mộc nặng chừng một cân, bóp chặt trong lòng bàn tay, dung nhập vào trong thân thể.
Trong Dưỡng Tâm đỉnh, huyết khí sôi sục, chuyển hóa thành từng giọt Huyết Thiềm dịch.
Ma kiếm lại hấp thu Huyết Thiềm dịch, những hoa văn huyết mạch trên thân kiếm lại càng dài ra, tản mát một luồng khí lưu đặc thù, mang theo khí tức Huyền Khí Võ Đạo hoàn toàn bất đồng.
Luồng khí tức này kích thích Võ Nguyên khí tiềm tàng trong máu, phân giải nó thành Huyền Khí Võ Đạo, khiến cho Huyền Khí Võ Đạo trong Võ Đạo Tâm Cung càng lúc càng trên nên dày đặc hơn.
Mà Thiên Thần Tử ở đằng xa, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên tu luyện, trong mắt chợt lộ ra một tia quang mang kỳ dị.
Hắn cảm thấy rất tò mò đối với thiếu niên này, mỗi ngày đều nhận thấy tu vi của Ninh Tiểu Xuyên tăng trưởng rõ rệt.
Ngày kế tiếp, mỗi ngày Ninh Tiểu Xuyên đều dùng ba canh giờ lật xem hồ sơ, tăng cường hiểu biết của bản thân đối với Ngọc Lam Đế quốc, sau đó lại sử dụng Huyết Thiềm Mộc để tu luyện, tu vi cảnh giới không ngừng tiến bộ.
Đến ngày thứ tám, cuối cùng hắn cũng phá tan bình cảnh, đạt tới Huyền Khí tầng thứ chín.
Sau khi đạt tới Huyền Khí tầng thứ chín, tốc độ huyết mạch của hắn lưu chuyển trong một phút được bảy chu thiên, giống như một dòng sông lưu chuyển trong cơ thể.
Tốc độ vận chuyển Huyền Khí Võ Đạo cực nhanh, bàn tay vừa khẽ động, Huyền Khí liền ngưng tụ thành một thanh Huyền Khí kiếm cực lớn, một kiếm bổ ra, liền chia cách mặt nước của tiểu hồ thành hai nửa.
Hồ nước quay cuồng dữ dội, một lúc lâu sau mới khôi phục bình tĩnh.
Đột nhiên, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên chợt sinh ra cảm ứng vi diệu, dường như sau lưng mọc ra một đôi mắt, thân thể bay lên, quay ngược lại chém ra một kiếm.
Toàn thân Thiên Thần Tử ẩn trong một cái trường bào màu đen, ngay cả mặt cũng ẩn trong hắc bào, chỉ lộ ra một đôi mắt, thấy Ninh Tiểu Xuyên không ngờ lại phát hiện ra hắn, còn bổ về phía hắn một kiếm, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc, thế nhưng ngay lập tức liền nở nụ cười âm trầm:
– Không tệ.
Thân hình hắn nhảu lên cao, giống như một con chim lớn màu đen, dưới chân đạp Huyền Khí, không khác gì lão ma lướt trên không trung.
Ninh Tiểu Xuyên hạ xuống đất, bàn chân vừa tiếp đất liền đạp mạnh, thân hình lại bay lên, lại bổ ra một đạo Huyền Khí kiếm:
– Huyền Khí kiếm, Ngũ Liên Trảm.
Ninh Tiểu Xuyên liên tục chém ra năm kiếm, một kiếm nối liền một kiếm, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước.
Huyền Khí kiếm Ngũ Liên Trảm, so với Huyền Khí kiếm Tam Liên Trảm thì còn mạnh hơn gấp năm lần, kiếm khí tạo thành năm cái bậc thang, nối liền từng tầng với nhau.
– Ầm… Ầm… Ầm… Ầm… Ầm…
Năm thanh Huyền Khí kiếm bay đến bên cạnh Thiên Thần Tử, liền tự động phân giải, hóa thành năm đạo thiên địa Huyền Khí, biến mất trong không khí.
Ninh Tiểu Xuyên biết tu vi của bản thân chênh lệch không nhỏ so với lão quái vật này, liền ngừng công kích, nói:
– Tại sao ngươi còn chưa rời khỏi đây?
Thiên Thần Tử nói:
– Rời đi? Không, không, Hải Đường trang viên này là sản nghiệp của Kiếm Các Hầu Phủ, thật ra chính là một nơi ẩn thân rất tốt, tại sao ta phải rời đi?
Ninh Tiểu Xuyên có chút chết lặng, nói:
– Vậy không lẽ ngươi muốn trốn ở đây cả đời?
Thiên Thần Tử trầm mặc hồi lâu, cũng không trả lời Ninh Tiểu Xuyên, bởi vì hắn cũng không biết bản thân định trốn bao lâu, lại nói:
– Thiếu niên, bây giờ ngươi hẳn là cảnh giới Huyền Khí tầng thứ chín! Có phải ngươi đã tu luyện được Tâm Thần cảm ứng không?
– Cái gì là Tâm Thần cảm ứng?
Ninh Tiểu Xuyên nghi hoặc hỏi.
Thiên Thần Tử nói:
– Nếu ngươi không tu luyện được Tâm Thần cảm ứng, chỉ bằng vào tu vi của ngươi, làm sao có thể phát hiện ta đang nhìn trộm ngươi?
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên vẫn mang theo thần sắc nghi hoặc như trước.
Thiên Thần Tử nói:
– Xem ra ngươi thật sự không biết gì về cảm giác tâm thần rồi, vốn dĩ ta cũng đang nhàn rỗi không có việc gì làm, sẽ giảng giải cho ngươi một chút. Mấu chốt huyết dịch của người là trái tim, còn mấu chốt Huyền Khí của Võ giả, chính là Võ Đạo Tâm Cung.
– Quá trình Võ giả tu luyện, cũng là quá trình trái tim trở nên cường đại. Đến khi tâm tạng cường đại đến một mức độ nhất định, sẽ sản sinh ra thần trí, thông linh tính, hiểu vạn vật, biết tạo hóa,… Rất nhiều người đều gọi đây là – Tâm Thần.
– Lúc Võ giả tu luyện ra Tâm Thần, cho dù có nhắm mắt lại, cũng có thể nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh, thậm chí có thể nhìn thấy thứ mà mắt không thể nhìn thấy, nhìn được địa phương mà mắt thường không thể nhìn tới.
– Có Võ giả tu vi cường đại, cho dù nhắm hai mắt, thì Tâm Thần vẫn có thể thấy được cá bơi trong sông cách ngoài trăm dặm. Có người, Tâm Thần thậm chí có thể nhìn thấy suy nghĩ trong lòng người khác, biết trước tương lai, đương nhiên để làm được việc này, cần tu vi Võ Đạo đạt đến trình độ cực cao thì mới làm được.
– Tâm Thần cảm ứng, còn được gọi là “Tâm Tri”, “Thần Cảm”, “Linh Cảm”, “Tâm Khiếu”. Trong truyền thuyết, có người đột nhiên mở ra Tâm Khiếu, chính là chỉ trái tim thông thần, sản sinh ra Tâm Thần cảm ứng.
Ninh Tiểu Xuyên chợt nghĩ đến trái tim của mình vốn là “Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung”, trong đó có một khiếu được gọi là Tâm khiếu.
Nói cách khác, trời sinh hắn đã có Tâm khiếu, cho nên cũng có được Tâm Thần cảm ứng.
Khó trách, mỗi lần hắn gặp nguy hiểm, đều có thể mơ hồ cảm ứng được vài chuyện.
Khó trách mặc dù tu vi của ta thấp hơn người khác, nhưng vẫn có thể nhìn thấu tu vi của đối phương. Nếu như tu vi của người khác cao hơn ta quá nhiều, thì ta lại không nhìn thấu, điều này khẳng định là do Tâm Thần của ta chưa đủ cường đại.
Thiên Thần Tử nói:
– Như vậy có nghĩa là chỉ khi tu vi đạt tới “Thoát Tục cảnh” thì mới có thể tu luyện ra “Tâm Thần cảm ứng” trụ cột. Đương nhiên, cũng chỉ có rất ít nhân tài mới có thể làm được. Chỉ khi tu vi đạt tới Tôn cảnh, Tâm Thần cảm ứng mới có thể hoàn toàn sinh ra. Đương nhiên, cũng có cực ít thiên tài, lúc ở Huyền Khí cảnh đã có thể tu luyện ra Tâm Thần cảm ứng. Chẳng qua, nhân vật như vậy quả thật rất ít, trong ngàn vạn Võ giả, cũng không có nổi một người.
Cảnh giới tu luyện chia làm: Huyền Khí cảnh, Thần Thể cảnh, Thoát Tục cảnh, Tôn cảnh.
Từng đại cảnh giới, lại chia làm chín tiểu cảnh giới.
Huyền Khí cảnh là trụ cột cảnh, cũng là cảnh giới mà phần lớn Võ giả đều dừng lại.
Thần Thể cảnh còn được gọi là “Siêu Phàm cảnh”, Võ giả có thể đạt tới cảnh giới này, cũng đã tương đối giỏi rồi, siêu việt phàm nhân, trong cơ thể có thể sản sinh ra các loại Thần Thông không thể tưởng tượng nổi, Võ giả Huyền Khí cảnh còn lâu mới có thể sánh bằng.
Về phần Thoát Tục cảnh, Võ giả ở cảnh giới này, căn bản rất ít gặp, phần lớn đều ở trong nhà, có địa vị cực cao, tu vi bí hiểm.
Sau khi siêu phàm thoát tục, có thể hóa thành “Đại Địa Tôn Giả”, cũng chính là Tôn cảnh.
Võ giả Tôn cảnh, được thế nhân phong làm “Võ Tôn”.
“Siêu phàm thoát tục hóa Tôn”, những lời này, chính là ý nghĩa đó.
Ninh Tiểu Xuyên tò mò hỏi:
– Vậy tu vi của ngươi, có đạt tới Tôn cảnh không?
Thiên Thần Tử liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, lắc đầu nói:
– Không phải người nào cũng đều có thể tu luyện đến Tôn cảnh, lúc tu vi của ngươi càng cao, ngươi sẽ phát hiện muốn tu luyện đến cảnh giới đó gian nan cỡ nào. Cho dù là Vương Hầu quyền cao chức trọng, cũng không phải người nào cũng đều trở thành Võ Tôn. Tiểu tử Nhạc Vũ Dương kia, nếu không phải vận khí tốt… Ngươi cho rằng năm xưa hắn tu luyện đến cảnh giới Võ Tôn vào năm hai mươi sáu tuổi sao? Trên thực tế, trước sáu mươi tuổi mà tu luyện đến cảnh giới Võ Tôn, đã là thiên tài Võ Đạo hàng đầu rồi. Hừ!
Thiên Thần Tử cực kỳ oán hận Nhạc Vũ Dương, đồng thời cũng rất khinh thường, sau khi nói xong liền phẩy tay áo bỏ đi.
Hiện nay đã qua một tháng, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới cảnh giới Huyền Khí tầng thứ chín, nhưng trong lòng lại không có chút vui sướng nào, bởi vì từ Huyền Khí tầng thứ chín đến Thần Thể cảnh, chính là một cái bình cảnh lớn, rất nhiều thiên tài Võ Đạo muốn đột phá bình cảnh này, đều hao phí mấy năm, thậm chí là hơn mười năm.
Muốn đạt tới Thần Thể cảnh, không phải đủ số lượng Huyền Khí là được, mà còn cần đạt tới một trình độ hoàn toàn biến chất, khiến thân thể thoát ly huyết nhục phàm thai, trở thành “Thần Thể”.
Cái gì gọi là Thần Thể?
Thân thể người thường là từ huyết nhục, hơi nước, gân cốt,… tạo thành, nhưng Võ giả Thần Thể cảnh, thì lại đề thăng huyết nhục thành thần huyết, bảo nhục, khiến hơi nước đề thăng thành linh tuyên, gân cốt đề thăng thành thần cân, thần cốt.
Tu sĩ Ma môn, tại sao phải ăn thịt người, hơn nữa đều là thịt của Võ giả Thần Thể cảnh?
Chính là bởi vì huyết nhục của Võ giả Thần Thể cảnh, đã có thể sánh ngang với Huyền dược cấp thấp. Tu sĩ Ma môn ăn thịt bọn họ, có thể tăng cường tu vi Võ Đạo.
Lấy người làm dược, lấy người làm thức ăn.
Đây chính là nguyên nhân khiến cho người ta sợ hãi tu sĩ Ma môn.
– Muốn đạt tới cảnh giới Thần Thể, phải kích hoạt ba đại ẩn mạch trên người, mở ra tiên thiên bảo khố trong thân thể, hóa mục nát thành thần kỳ, hóa huyết nhục thành thần thông, siêu việt phàm thai, hóa thành Thần Thể.
Ninh Tiểu Xuyên lật xem “Thiên Địa Huyền Khí”, trên sách cũng không có giảng giải về ba đại ẩn mạch, chỉ nói huyết mạch ẩn tàng trong mỗi Võ giả đều bất đồng, lộ tuyến trong cơ thể cũng không giống nhau, chỉ khi tu vi của bản thân đạt tới cảnh giới nhất định, mới có thể cảm nhận được lộ tuyến của ba ẩn mạch, từ đó mà kích hoạt ẩn mạch.
Trong cơ thể còn ngươi, thực sự ẩn giấu huyết mạch?
Ninh Tiểu Xuyên giải phẫu nhân thể không được một ngàn cái, thì cũng được tám trăm, nhưng chưa từng phát hiện qua ẩn giấu huyết mạch gì.
Có lẽ thân thể của Võ giả không giống thường nhân, cũng giống như Võ Đạo Tâm Cung của Võ giả, chính là thứ mà thường nhân không có.
Ninh Tiểu Xuyên khép “Thiên Địa Huyền Khí” lại, sau đó nhắm chặt hai mắt, đem thần thức nội liễm, đi tìm ba đại ẩn mạch mà trên sách ghi chép.
Qua một đêm, ngoại trừ Huyền Khí trong cơ thể gia tăng không ít ra, hoàn toàn không tìm thấy ẩn mạch ở đâu.
– Muốn trong thời gian ngắn trùng kích vào Thần Thể cảnh, xem ra chỉ có thể bỏ tiền mua một viên Trung Cấp đan, chỉ có dược lực của Trung Cấp đan mới có thể khiến cho ba đại ẩn mạch trong cơ thể ta cấp tộc hiện ra. Mà Trung Cấp đan thì chỉ ở nội thành mới bán.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức đến khố phòng của Hải Đường trang viên, đem toàn bộ tài vật trong đó lấy ra, tổng cộng 3 lượng lưu ly, 4000 đồng tiền lớn, 60 vạn đồng tiền nhỏ, đủ chất trên một chiếc xe ngựa, nhưng trên thực tế chỉ có 130 vạn đồng tiền nhỏ mà thôi.
– Giá khởi điểm của Trung Cấp đan bán đấu giá đã là 100 vạn đồng tiền nhỏ, cũng không biết chừng này tiền của ta có đủ mua một viên Trung Cấp đan rẻ nhất hay không. Huống hồ, nếu như mua Trung Cấp đan thì Hải Đường trang viên sẽ không có đủ tiền để quay vòng. Tiền a… Bất luận là đi đến đâu, nó đều là thứ khiến người ta đau đầu.
Ninh Tiểu Xuyên đánh một chiếc xe ngựa chở “tiền lẻ”, tiến về phía nội thành, định mua một viên Trung Cấp đan.
Để đảm bảo có đủ tài chính, hắn còn cắt một nhánh cây Huyết Thiềm Mộc, đại khái nặng 50 cân, bị hắn bọc trong một miếng vải đen lớn, ném vào xe ngựa.
Nửa canh giờ sau, hắn đã đánh xe tiến vào nội thành.