Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2740: Thỏa hiệp và nguy cơ. (2)


Trong khu vực Thiên Vực Thiên Nguyên địa vực, khi ba đại Vĩnh Hằng chi thần chiến đấu kịch liệt thì nơi này có biến hóa.

Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ cưỡi Hỗn Độn Lôi Long hàng lâm dược minh công hội.

Nơi này sớm bị khống chế, rất nhiều Luyện Dược Sư đã thành tù nhân của Ma Hổ tộc, cho dù là ba đại điện chủ cũng không ngoại lệ.

Sư Thương Dương vô cùng biệt khuất, hắn vừa thoát khốn khỏi không gian lôi điện, lại tiếp tục lâm vào hiểm cảnh.

Cũng may tình huống lần này tốt hơn lần trước, không có bị khóa nhốt, bởi vì trên không trung có cấm chế của Vĩnh Hằng chi thần, ngăn cách bọn họ, làm bọn họ không cách nào thoát khốn cả.

Mặt khác mỗi tháng bọn họ phải cố định luyện chế Chí Tôn Thần Đan và nhiều Thần Vương Đan, bằng không mỗi tháng bọn chúng sẽ giết người.

Ba đại điện chủ bị buộc bất đắc dĩ nên đi vào khuôn khổ.

Nhưng mà một ngày này Khương Ám Quang lại muốn cưỡng ép mang Yên Điệp Điều đi..

Yên Điệp Kiều chính là đệ nhất mỹ nhân của Thiên Nguyên địa vực, là tuyệt thế mỹ nhân.

Khương Ám Quang từng lớn lên trong Thiên Nguyên địa vực, tự nhiên cũng mến mộ viên minh châu này.

Trong đại điện lơ lửng, đại điện lộng lẫy này biến thành một phân điện của Ma Hổ tộc, chủ tọa chính là Khương Ám Quang.

Hắn là ám quang thân thể, tu luyện Âm Dương nhị khí, có thể lực địch nhân vật trên Chí Tôn bảng.

– Khương Ám Quang ngươi đừng hòng mang Điệp Kiều đi, trừ phi chúng ta chết!

Sư Thương Dương bất mãn trầm giọng quát.

Sư Thương Dương, Liên Hạo Công, Trác Hưng Hồng và Yên Điệp Kiều ở trong điện, vẻ mặt tức giận.

Yên Điệp Kiều thanh lệ động lòng người, bộ dáng của nàng bất cứ nam nhân nào nhìn thấy cũng phải mến mộ.

Thần sắc Yên Điệp Kiều đầy sầu lo, càng khiến người ta thương tiếc.

– Các ngươi hiểu lựa chọn thế nào chứ?

Khương Ám Quang cười lạnh một tiếng, hắn nhìn chằm chằm vào Yên Điệp Kiều nói:

– Đã sớm nghe nói Thiên Nguyên địa vực đệ nhất mỹ nhân là thần dược sư cao thượng, hôm nay gặp ngươi mặc áo choàng Luyện Dược Sư thì có phong thái khác, ngươi làm thiếp cho ta, ngày sau có thể bảo vệ mạng cho mấy lão già này.

– Ngươi mơ tưởng!

Yên Điệp Kiều cắn hàm răng cự tuyệt nói.

– Ngươi có thể cự tuyệt, nhưng mà… Nếu ta hiện tại giết bọn chúng thì sao?

Khương Ám Quang lãnh khốc nói ra.

Thân thể mềm mại của Yên Điệp Kiều chấn động, đôi mắt dễ thương tức giận nhìn vào Khương Ám Quang nói không ra lời.

Liên Hạo Công cau mày nói:

– Có bản lĩnh ngươi thì giết chúng ta, dù sao chúng ta cũng không muốn sống.

– Đúng vậy, phục vụ cho ma tộc như các ngươi, chúng ta tình nguyện không theo!

Trác Hưng Hồng cũng nói.

– Rất tốt, thật cho rằng là Chí Tôn dược thần thì giá trị vô hạn sao? Ta hôm nay sẽ giết các ngươi!

Khương Ám Quang cười lạnh một tiếng, một thanh kiếm bay ra chém thẳng vào ba người.

Ba đại dược thần bị áp chế cảnh giới, tuy vẫn còn là Chí Tôn, nhưng mà không đủ một phần ba lực lượng, một kiếm này chém xuống bọn họ hẳn phải chết.

Yên Điệp Kiều kếu lên.

– Ngươi dừng tay!

Ba lão nhân trước mặt này chính là thân nhân trọng yếu của nàng, nàng tuyệt đối không hy vọng có chuyện gì xảy ra với ba người này.

Khương Ám Quang cười lạnh một tiếng:

– Ta chỉ cho ngươi ba hô hấp suy nghĩ, có đáp ứng hay không là do ngươi, dù sao ngươi không thoát khỏi bàn tay của ta.

Dứt lời bàn tay của hắn chụp Yên Điệp Kiều, âm dương nhị khí lưu chuyển bóp cổ họng của Yên Điệp Kiều sau đó kéo nàng vào trong lồng ngực của hắn.

Yên Điệp Kiều kinh hô một tiếng, cực lực muốn giãy dụa, thế nhưng mà cảnh giới của nàng kém xa Khương Ám Quang.

– Súc sinh, ngươi dừng tay cho ta!

Sư Thương Dương tức giận mắng một tiếng, đánh ra chưởng ấn lớn vào người Khương Ám Quang.

Chỉ tiếc hắn có hỏa quang óng ánh, âm dương hộ thuẫn trước mặt Khương Ám Quang hắn cũng không đánh vỡ.

Khương Ám Quang tươi cười nhìn qua Yên Điệp Kiều nói:

– Lão bất tử kia muốn tìm cái chết, ngươi nói ta nên xử lý thế nào?

Tuy hắn hỏi ý kiến của Yên Điệp Kiều, nhưng mà hắn lại đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh bay Sư Thương Dương.

Phanh!

Thân thể Sư Thương Dương đụng vào vách tường, phun ra một ngụm nghịch huyết.

– Đại ca!

Liên Hạo Công cùng Trác Hưng Hồng kinh hô chạy tới bên người Sư Thương Dương.

Khương Ám Quang ra tay vẫn có chừng mực, chỉ tổn thương Sư Thương Dương, cũng không có lấy mạng của hắn!

– Hiện tại chúng ta đi động phòng đi, về sau ngươi chính là nữ nhân của Khương Ám Quang ta, dược minh công hội các ngươi phải nghe ta hiệu lệnh, biết chưa?

Khương Ám Quang véo nhẹ cái cằm của Yên Điệp Kiều và cười dâm dục.

Yên Điệp Kiều không phản bác được, đôi mắt dễ thương ngập đầy hơi nước, cùng với vài phần ý liều chết.

– Ngươi đừng nghĩ đến tự sát, bằng không ta sẽ rút thần hồn của chúng ta luyện chết.

Khương Ám Quang uy hiếp nói một tiếng, hắn lại nhìn ra ngoài quát:

– Đưa ba người bọn chúng ra ngoài.

Liên Hạo Công giận dữ nói:

– Các ngươi đã khống chế công hội chẳng lẽ còn chưa đủ sao? Không phải bức chúng ta chết hết mới cam lòng.

– Đúng vậy, chúng ta chết thì không có ai luyện chế Chí Tôn Thần Đan cho các ngươi cả, ma thả Điệp Kiều ra, chúng ta sẽ thực hiện lời hứa!

Trác Hưng Hồng nói.

– Không cần, tộc của ta có Vĩnh Hằng chi thần, hắn đi bắt nhiều dược thần về là được rồi, ta nhớ được trong Thiên Long địa vực còn có một Chí Tôn Thủy Thần trẻ tuổi đấy, hình như gọi là Lăng Tiếu a, ta tin tưởng hắn không trốn thoát khỏi tay tộc ta đâu, ha ha!

Khương Ám Quang cuồng tiếu nói.

Yên Điệp Kiều lập tức thất thanh la lên.

– Các ngươi không thể bắt hắn, van cầu ngươi buông tha hắn a, còn buông tha sư phụ ta, ta lưu lại làm thiếp của ngươi

– Xem ra ngươi rất xem trọng tên Lăng Tiếu kia a, hẳn là ngươi sớm có chân với hắn?

Khương Ám Quang không vui nói ra.

Lúc này có một tiếng nổ mạnh vang vọng các nơi, khiến cho đại điện chấn động không dứt.

Cấm chế trên tòa thành lơ lửng bất luận Chí Tôn Thủy Thần đỉnh phong nào cũng đừng mong phá được.

Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ tới chỗ này, khiến Hỗn Độn Lôi Long giáng hỗn độn thiên lôi khôn cùng vào nó.

Hốn độn thiên lôi đáng sợ nện vào thiên không chi thành nổ rất lớn, khiến cho người trong thành hoảng sợ.

– Ai lớn mật như thế, dám đánh lén địa bàn của Ma Hổ tộc chúng ta!

Một gã Chí Tôn của Ma Hổ tộc kêu gào nói.

Hắn kinh hô nói:

– Là địch tập kích, ở trên có Hỗn Độn Lôi Long, là Lăng Tiếu tạp chủng, nhanh triệu tập đội ngũ đi ra ngoài giết hắn.

– Thật sự là lớn mật, chẳng lẽ hắn không sợ Vĩnh Hằng chi thần chúng ta dùng một ngón tay giết hắn sao?

– Hắn có khả năng điên rồi, Kim tộc nhất định bị lão tổ tông san bằng, cho nên tới đây giãy chết.

– Nhưng mà bằng hắn một người muốn hủy cấm chế là không thể nào, chúng ta đi ra ngoài giết hắn.

Trong một chớp mắt, người Ma Hổ tộc bên trong lập tức lao ra ngoài.

Những người này trừ người bổn tộc của Ma Hổ tộc ra còn có một ít Chí Tôn của Thiên Hổ địa vực, cùng với Chí Tôn của Thiên Nguyên địa vực đầu hàng, tổng cộng có bảy tám chục người, tất cả đều bay lên cao.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.