Thần Hào Bắt Đầu Với Trăm Vạn Ức Minh Tệ Lệ Quỷ Đều Muốn Kêu Papa

Chương 57: Ma Nữ Lạnh Lùng


Bạn đang đọc Thần Hào Bắt Đầu Với Trăm Vạn Ức Minh Tệ Lệ Quỷ Đều Muốn Kêu Papa – Chương 57: Ma Nữ Lạnh Lùng


Nghe thấy lời đề nghị của Lâm Vũ nữ thư ký ma quyến rũ khẽ gật đầu,biểu lộ ra sự chuyên nghiệp và một biểu hiện tôn trọng hơn:
“Xin vui lòng chờ trong giây lát.”
Cô ấy lấy ra một mặt dây chuyền ngọc bích màu lục lam từ ngực của mình sau khi truyền một chút năng lượng âm vào mặt dây chuyền ngọc bích, mặt dây chuyền ngọc bích phát ra ánh sáng xanh lam rực rỡ.

Một lúc sau, ngọn đèn tắt ngấm, sau đó một tia sáng xám lại hiện lên, hóa thành một tia âm khí, thẩm thấu vào lòng bàn tay của nữ thư ký quỷ.

Lâm Vũ nhìn cảnh này hơi tò mof, đây hẳn là một loại phương tiện liên lạc từ xa.
Rõ ràng, nữ thư ký ma nữ này có lẽ đang hỏi ý kiến ​​”sếp” của mình, giám đốc thứ năm.

Đây là một điều tốt…!mặc dù anh không thể sử dụng nó bây giờ.

Tuy nhiên, sau khi hoàn thành phó bản thứ ba chức năng kết bạn đã được bật.

Trong tương lai, sẽ rất thuận tiện khi có thứ này trong đội bàn đối sách.


Nữ quỷ ngẩng đầu đối với Lâm Vũ khẽ gật đầu:
“Giám đốc nói phải, tối nay mười giờ, ta tại lầu 32 phòng riêng Hồng Nguyệt chờ ngươi tới.”
Lâm Vũ cũng gật đầu với một nụ cười.
“Không sao, đến lúc đó tôi sẽ đãi tất cả giám đốc một bữa thật ngon!”
Nữ quỷ thư ký khẽ chớp mắt, cũng không nhiều lời, xoay người rời đi.

Nhưng Lâm Vũ đột nhiên gọi cô lại:
“Chờ một chút, vị cô nương này…”
Sau khi Lâm Vũ nói điều này, nữ thư kí ma quay lại, lộ ra vẻ tò mò:
“Chuyện gì vậy?” Cô ấy nói vậy với vẻ mặt bối rối.
Lâm Vũ mỉm cười, chỉ vào mặt dây chuyền ngọc bích trên ngực cô và hỏi:
“Cái đó….!Có thể cho ta biết giá bao nhiêu không?”
Nghe nói về vấn đề của Lâm Vũ, khuôn mặt thư ký ma quái hơi thay đổi và vẻ mặt của cô trở nên lạnh lùng.
” Ta xin lỗi…!Ta không bán thân! Cô nói với giọng lạnh lùng.
Lâm Vũ cũng hơi sửng sốt khi nghe thấy lời nói của bên kia.

Sau đó, khuôn mặt lộ vẻ dở khóc dở cười, anh ta bị ma nữ hiểu lầm!!
“Chết tiệt, trông ta có đói khát thế này không?” Lâm Vũ cảm thấy bất lực nói.
“Ta chỉ là muốn hỏi ngươi cái kia có thể liên hệ từ xa ngọc bội giá bao nhiêu.” Anh giải thích một cách bất lực.
Vẻ mặt nữ thư ký vẫn có chút đề phòng nhưng sau khi nghe Lâm Dư nói như vậy vẻ mặt đã dịu đi.
“Cái này là đệ ngũ giám đốc ban cho ta, cũng không biết đáng giá bao nhiêu.”
“Buổi tối có thể hỏi đạo diễn thứ năm, cô ấy sẽ tham dự cùng với hai giám đốc khác.” Nói rồi, nữ thư ký lại khẽ cúi đầu quay lưng rời khỏi.
Lâm Vũ nhìn đến cuối cùng vẫn còn cảnh giác với mình nữ thư ký, trong lòng cũng hơi động.

Xem ra ở thế giới yêu ma, sắc đẹp vẫn là “tội thai nghén *” thì phải.
(* Tội chửa hoang thì phải, đại ý là tội lỗi không thể tha thứ thì phải.)
“Một quý ông trung thực như tôi sẽ có ngày bị hiểu lầm!”
Lâm Vũ thở dài, đồng thời nghĩ đến “địa điểm giải trí cao cấp” ở tầng 29 mà giám đốc Lý Quỳ đã đề cập.


Vốn dĩ anh định lên tầng hai mươi tám xem có công cụ Âm Khí nào có thể mua bán không.
Nhưng……!Vì có những địa điểm giải trí cao cấp nghe có vẻ “rất bình dân” Lâm Vũ cảm thấy rằng với tư cách là một quân nhân anh ta nên chỉ trích nó.

Nghĩ đến đây, Lâm Vũ cũng kiên quyết thay đổi hành trình tiếp theo.

Tất nhiên, Lâm Vũ không hoàn toàn chỉ trích.
“Ta sẽ họp với những hội đồng đó vào buổi tối, mặc dù ta không nghĩ sẽ có bất kỳ nguy hiểm nào…”
“Nhưng dù sao chúng ta cũng phải đối mặt với ba vị giám đốc, rất có khả năng bọn họ sẽ là cường giả cấp quỷ hoặc hung cấp quỷ.”
“Môi trường của nơi giải trí cũng dễ hỏi thông tin hơn những nơi như sàn giao dịch!”
Nghĩ đến đây, Lâm Vũ lập tức lên đường và đi đến tầng hai mươi chín.

Và khi Lâm Vũ bắt đầu giải trí và “tìm kiếm tin tức” ở tầng hai mươi chín, thời gian cũng dần dần đến buổi chiều.

Cuồng Kiếm cũng đã nghỉ ngơi xong, sau khi chỉ ăn những thức ăn kém chất lượng và khó nuốt, Cuồng Kiếm đã dọn dẹp và cho con ma trên cánh tay của mình ăn một miếng thịt và máu tươi.
Sau đó, hắn mở cửa căn hộ và bước ra ngoài.

Sau một hồi đứng đợi trước cửa phòng, chàng trai đầu nấm cũng nhanh chóng bước ra khỏi phòng.
“A Văn, bên này!”
Cuồng Kiếm vẫy tay với cậu bé tên A Văn, cậu nhóc cũng nhanh chóng áp sát Cuồng Kiếm:

“Anh Cuồng Kiếm, chúng ta thật sự đi lên lầu làm việc a…!”
“Ở đó chắc nguy hiểm lắm!”
Khi A Văn đầu nấm nói giọng điệu của cậu đầy lo lắng.

Cuồng Kiếm nhìn ánh mắt sợ hãi của cậu nhóc, cũng lắc đầu.
“A Văn, không có nơi nào an toàn trong trò chơi kinh dị!”
“Nếu ngươi không nắm bắt mọi cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn, thì không thể sống sót trong ngục tối hết lần này đến lần khác!”
“Mặc dù Căn hộ Biện An này rất nguy hiểm, nhưng làm việc bán thời gian là một cơ hội tuyệt đối cho chúng ta!”
“Hơn nữa, nếu mọi chuyện diễn ra suôn sẻ tối nay…!bạn có thể trốn trong căn hộ cả ngày mai!”
Khi anh ấy nói điều này, sau khi vẻ mặt của A Văn thay đổi, anh ấy cuối cùng đã hạ quyết tâm!
“Ra vậy, Anh Cuồng Kiếm!”
“Đi thôi, đừng quá lo lắng…!Dù sao cũng là ta che chở cho ngươi!”
Cuồng Kiếm nói vậy, lại vỗ về A Văn và dẫn anh vào thang máy.

Sau đó, anh nhấn nút tầng ba mươi hai..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.