Bạn đang đọc Thần Chủ Ở Rể – Chương 649
CHƯƠNG 649
“Đồ không biết sống chết, cũng dám hống hách ở trước mặt vị võ tông.
Thật sự tưởng vừa rồi chúng tôi không phát hiện cậu tới sao? Chúng tôi chẳng qua là muốn chơi mà thôi, mèo bắt chuột, rất…”
Lời của lão Đường đột nhiên dừng lại!
Ngay sau đó, trên mặt ông ta tràn ngập sự sợ hãi, giống như nhìn thấy quỷ.
Chỉ trong nháy mắt, Vương Bác Thần đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Bụp bụp!
Cùng một thời gian, Vương Bác Thần tung ra hai cú đấm, hai vị võ tông như lão Đường và Mặt Sẹo, nhìn khắp trong giang hồ chính là cường giả võ tông khiến vô số người sùng bái, lúc này lại trực tiếp bị một cú đấm của Vương Bác Thần đánh nổ nửa cơ thể!
Cơ thể của hai người còn chưa ngã xuống, bóng hình của Vương Bác Thần đã lao tới.
Ư ư, ư ư.
Hai người há miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng trong cổ họng trào ra lượng máu lớn, trên bức tường hai bên, cũng bắn đầy máu, giống như dưa hấu nổ!
Sợ hãi lắng đọng trong mắt bọn họ, bọn họ đến chết cũng không hiểu, Vương Bác Thần tại sao lại mạnh như vậy.
Vương Bác Thần đã điên rồi!
Máu của Dao Dao bị những súc sinh này rút hết rồi!
Đây, tuyệt đối là thật!
Vương Bác Thần giống như bạo long phát điên, hai ba bước lao vào.
Rầm!
Cửa phòng bị Vương Bác Thần một quyền đấm nát.
Bác sĩ trung niên đang rút máu của Dao Dao bị dọa trực tiếp nhảy lên.
Cả người Vương Tường sững sờ.
Đồng loạt nhìn sang cửa!
“Cậu là ai, lá gan của cậu thật lớn! Dám xông vào nơi này!”
Bác sĩ trung niên phản ứng lại trước tiên, lớn tiếng trách mắng.
Tầng bốn, đây là nơi chuyên trị liệu của Vương Tường, có hai tay sai võ tông, chỉ có ông cụ, gia chủ và chủ mẫu mới có thể đi vào.
Nhưng Vương Bác Thần lúc này, trong mắt chỉ còn Dao Dao!
Chỉ có con gái nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt không có chút huyết sắc, cả người bởi vì mất máu quá nhiều mà không ngừng run rẩy!
“Dao Dao, Dao Dao, ba tới rồi, ba tới rồi.
”
Nước mắt trào ra, làm mờ đi tầm nhìn của Vương Bác Thần.
Anh căn bản không nghe thấy bác sĩ trung niên nói gì, trong ý thức của anh chỉ còn lại Dao Dao, chỉ còn lại cô con gái vô số khổ vô cùng đáng thương này của anh!
“Thì ra cậu chính là đứa con riêng Vương Bác Thần kia, vậy mà tự mình đưa tới cửa rồi.
Vừa hay, máu của con gái cậu không đủ dùng, vậy thì dùng của cậu đi.
”
Bác sĩ trung niên giơ tay túm lấy Vương Bác Thần.