Thần Cấp Tiên Giới Hệ Thống

Chương 34: Hộ độc tình thâm


Đọc truyện Thần Cấp Tiên Giới Hệ Thống – Chương 34: Hộ độc tình thâm

“Tiểu tử này cưỡng chế thi triển Huyễn Ảnh Trảm, giờ phút này đúng là lúc thân thể suy yếu nhất, vừa dễ dàng đem chém giết rửa sạch sỉ nhục.” Cao Tiến sau khi khiếp sợ Phương Viêm thi triển ra Huyễn Ảnh Kiếm qua đi, tiếp theo, trong mắt là sát khí bạo phát, đột nhiên bỏ qua Phó Kinh Huyên, hướng về Phương Viêm phóng tới.

“Cao Tiến, ngươi muốn chết, đối thủ của ngươi là ta.” Đối thủ đột nhiên không thấy, thẳng đến Phương Viêm mà đi, Phó Khinh Huyên lông mày kẻ đen hơi nhíu, nũng nịu một tiếng, thi triển kiếm quyết liều chết ngăn trở Cao Tiến, ngăn cản hắn hướng Phương Viêm tới gần.

Phương Viêm cưỡng chế thi triển ra Huyễn Ảnh Trảm, trong cơ thể tinh khí thần đô đã tiêu hao hết, chính là kinh mạch trong cơ thể đều có bảy thành đã bị đứt đoạn từng khúc, trải qua hệ thống chữa trị, cũng không thể đem chân khí đã hao tổn lập tức khôi phục, hệ thống chữa trị chính là làm cho giá trị sinh mệnh của cơ thể không giảm xuống. Muốn khôi phục chân khí trong cơ thể chỉ có thể dựa vào sự vận chuyển Thuần Dương Công mà chậm rãi khôi phục.

“Cao Tiến, ngươi đã cố ý muốn chết, như vậy ta sẽ thanh toàn ngươi.”

Phương Viêm từ mặt đất đứng lên, làm ra một bộ công kích tư thái, hướng về phía
Cao Tiến hung dữ nói.

Phương Viêm vừa động, tuy nhiên không có thi triển ra bất luận sát chiêu gì lợi hại, chỉ muốn làm cho Cao Tiến sinh ra vài phần cố kỵ, phóng tới Phương Viêm tốc độ chậm đi vài phần. Phải biết, giờ này cao Tiến đã không còn là Cao Tiến lúc trước, hắn bị Huyễn Ảnh Kiếm Tôn đoạt xá, lão quái vật giảo hoạt như hồ ly, không biết sống bao nhiêu năm, hắn liếc thấy Phương Viêm mặc dù có tổn hại, chỉ là chiến lực vẫn phải có, nếu đến lúc đó hắn xử ra một lần nữa Huyễn Ảnh Trảm, hắn biết rõ sự lợi hại của Huyễn Ảnh Trảm, đủ để lấy đi cái mạng nhỏ của hắn. Nếu thân thể này bị hủy, hắn thật sự là chết không nghi ngờ.


“Huyên tỷ, ngươi đừng cản trở gia hỏa, làm cho hắn phóng ngựa tới, ta đang muốn cùng hắn đại chiến ba trăm hiệp, ngươi đi làm thịt Vương Yên Nhiên tiện nhân kia.”

Phương Viêm nhìn ra Cao Tiến băn khoăn, bị cử động của mình hù dọa, liềm không cố kỵ gì, ỷ vào lá gan, không lùi bước mà tiến tới, hướng về phía Cao Tiến phóng đi.

“Huyễn Ảnh Trảm.” Phương Viêm cách Cao Tiến càng ngày càng gần, khoảng cách hai người trong chớp mắt liền từ mười trượng giảm xuống còn năm trượng, Phương Viêm đột nhên hét lớn một tiếng, huy động Phượng Hoàng cổ kiếm trong tay công kích tới.

“Phương Viêm, ta cho tiểu tạp chủng ngươi sống thêm chút ít thời gian, chờ ra khỏi Kiếm mộ thí luyện không gian, ta sẽ tiêu diệt ngươi, sau đó sẽ diệt Phương gia của ngươi.” Cao Tiến cuối cùng vẫn là lui bước, lao về phía Vương Yên Nhiên mà bắn nhanh đến.

Vương Yên Nhiên thân hãm trùng vây, bị Phương Siêu bọn người vây công, giờ phút này cũng đã không kiên trì nổi, mắt thấy Phó Khinh Huyên lại đây vây công, niềm vui sướng khi chạy thoát còn không có tán đi, tiếp theo đã bị một cỗ tuyệt vọng thay thế. Nàng không có nghĩ tới một kẻ tại Phương gia như phế vật liền biến thành mạnh như vậy.

Mắt thấy sẽ bị Phương Siêu chém xuống, đột nhiên Cao Tiến xuất hiện một các phi thường quỷ dị bên cạnh nàng, đem bọn người Phương Siêu đánh bay, mang theo nàng trốn ra khỏi vòng vây.


Đến tận giờ nàng vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng được, biết rõ hẳn phải chết, vậy mà lại được cứu.

“Huyên tỷ, dừng lại, giặc cùng đường chớ đuổi.” Phó Khinh Huyên muốn tiếp tục đuổi giết Cao Tiến, Phương Viêm thấy thế là vội vàng ngăn cản nói, chuyện của mình thì mình tự biết, hôm nay Cao Tiến đã là xưa đâu bằng nay, Phó Khinh Huyên căn bản cũng không phải là đối thủ của nó.

Phương Viêm nói xong, có chút suy yếu co quắp ngồi trên mặt đất. Nửa ngày là đề không nổi một điểm kính. Đây không phải du hí, mà là thế giới hiện thực, mặc dù có chữa trị hệ thống chữa trị trên thân thể bị thương, tuy nhiên hắn còn rất suy yếu, hiện tại tùy tiện một tiểu hài tử cũng có thể giết hắn. “Phương Viêm, ngươi làm sao vậy, có phải là bị thương, có nặng lắm không, có nghiêm trọng không.” Phó Khinh Huyên thấy thế liền mang vẻ mặt ân cần, như thiểm điện xuất hiện ở bên cạnh Phương Viêm, bất chấp tiểu nữ nhi rụt rè, vịn lấy Phương Viêm, lo lắng hỏi.

“Ta không có gì đáng ngại, chỉ là tiêu hao quá độ, có chút thoát lực.” Ngửi thấy mùi thơm xử nữ trên người nàng, Phương Viêm có chút tâm viên ý mãn.

Phương Viêm ở trong lòng thầm mắng, một mỹ nhân tuyệt sắc ở ngay trước mặt mà không quý trọng, lại đi yêu mến người đàn bà dâm đãng như Vương Yên Nhiên.

“Huyên tỷ, trên người của ngươi có đan dược khôi phục chân khí sao? Cho ta một hạt.”


“Được, đây là nghĩa phụ trước khi đi cấp cho ta một lọ Hồi Khí Đan, hiện tại chỉ còn có một hạt.” Phó Khinh Huyên nghe vậy, lấy ra một cái bình ngọc nhỏ giấy kín trong người đưa cho Phương Viêm.

“Cảm ơn.” Phương Viêm tiếp nhận bình ngọc, trên bình vẫn còn lưu lại mùi thơm nhàn nhạt trên cơ của Phó Khinh Huyên, tiếp theo nói một tiếng cám ơn, rồi đem Hồi Khí đan ăn vào

Ăn vào Hồi Khí Đan, chân khí bị hao tổn của Phương Viêm, trải qua thời gian chừng một bữa cơm đả tọa, tất cả đều khôi phục. Phương Viêm trong lòng thầm nghĩ, lần sau phải chuẩn bị nhiều Hồi Khí đan một chút.

Vượt qua chỗ tế đàn hình bát giác của Nhạc Sơn mạch, bởi vì Kiếm mộ thì luyện không gian mở ra, nên tam đại gia tộc của Duyệt Châu thành cùng các thế lực lớn nhỏ xung quanh đều tụ tập tại Nhạc Sơn mạch.

Những người này đều là tới để đón tiếp những đệ tử tiến vào kiếm mộ thí luyện không gian.

Dưới tế đàn, Phương Chấn mày rậm hơi nhíu, trong con ngươi bễ nghễ thiên hạ của mình hiền ra sầu lo nhàn nhạt. Cách đó không xa, Cao gia đương đại gia chủ Cao Túy An khóe miệng chứa đựng một nụ cười lạnh, khóe mắt hiện lên một tia khinh thương nhìn đến mặt Phương Chân, nghiêng đầu nhìn về phía Vương gia gia chủ Vương đấu Phú nói:

“Thí luyện chi môn cũng đã mở ra vài khắc, đến nay không có người đi tới! Thoạt nhìn thì lần này trong thí luyện có lẽ đã hiện ra một tràng thảm thiết, không biết có bao nhiêu người còn có thể sống sót đi ra!”


“Cao huynh, ngươi đây là đang lo lắng lệnh lang sao?” Vương Đấu Phú nghe vậy không khỏi cười nói.

Cao Úy An nghe vậy, ngẩng đầu, chắp tay cười nói: “Vương huynh nói đùa, khuyển tử thực lực không tính đặc biệt xuất chúng, nhưng muốn tại thí luyện trong không gian sống sót hẳn là chuyện tình đơn giản, chỉ sợ một số kẻ có thực lực thấp kém, trong không gian thí luyện đụng độ yêu thú, liền trở thành một đống hài cốt.”

“Ai! Cao mỗ chỉ là đang lo lắng cho các đệ tử khác có tu vi đặc biệt thấp kém tiến vào không gian. Ai, mấy chục năm nay, đệ tử của tam đại gia tộc, chết trong thành Duyệt Châu, chính là không quá mấy ngàn.!”

Cao Úy An có chút lo lắng thương tiếc, coi như thật sự có chút ít không đành lòng nhìn thấy đám đệ tử của tam đại gia tộc chết thảm không không gian thí luyện. Bất quá đứng ở đây có ai không phải là cao tầng của tam đại gia tộc, ai lại ngu xuẩn đến mức tin tưởng Cao Úy An sẽ cảm thấy thương cảm. Trong lúc nói chuyện, Cao Úy An liền dùng vẻ mặt đắc ý liếc về phía mặt mũi tràn đày lo lắng của Phương Chấn
Những ngày này, Phương Chấn hắn cũng đã hiểu rõ đến Cao Vương hai nhà cũng đã liên hợp ở cùng một chỗ, hai nhà đều có ý định động thủ với Phương gia của hắn, hắn lo lắng Cao gia Cao Tiến cùng Vương Yên Nhiên sẽ ở trong không gian thí luyện đối với Phương Viêm động thủ. Tuy nhiên đối với Phó Khinh Huyên tiến vào thí luyện không gian, hắn cũng rất lo lắng. Giờ phút này nghe lời nói của Cao Úy An cũng không thể áp chế được tức giận trong lòng, hướng về phía Cao Úy An cũng Vương Đấu Phú gầm hét lên.”Cao Úy An, Vương Đấu Phú hai người các ngươi là đồ cẩu vật, nếu con ta tại kiếm mộ thí luyện này có một mảy may thương tổn, Phương Chấn ta nhất định sẽ tiêu diệt hai nhà Cao Vương các ngươi.”

“Phương Chấn, khẩu khí của ngươi thật lớn, ngươi chết một đứa con, dựa vào cái gì đem trút hết lên đầu chúng ta, không gian thí luyện này, khi vừa tiến vào thì đã là sinh tử do trời định, sao có thể liên quan đến chúng ta, chẳng nhẽ Phương Chấn Nguyên ngươi sẽ vì một đứa con phế vật mà nguyện ý cùng hai nha chúng ta khai chiến hay sao?” Cao Úy An long hành hổ bộ, không chút nào yếu thế nhìn chằm chằm vào Phương Chấn Nguyên như muốn ăn tươi nuốt sống.

“Cao Úy An, ngươi thật đúng là nghĩ ta cái gì cũng không biết sao? Cao Vương hai nhà các ngươi đã sớm liên thủ, đang âm thầm thi triển thủ đoạn đem con ta dẫn vào kiếm mộ thí luyện không gian, mục đích là muốn Phương Gia ta tuyệt hậu.” Phương Chấn cười lạnh, một cổ khí thế cường đại tự trong cơ thể lao ra, giọng điệu lành lạnh.

“Cao Úy An, Vương Đấu Phú, các ngươi cầu nguyện a, tốt nhất là cầu nguyện con ta không có việc gì, bằng không, cho dù hôm nay không làm thịt được hai lão cẩu các ngươi, thì những đệ tử đi vào trong không gian thí luyện, một tên cũng đừng mong sống sót, ta muốn bọn họ chôn cùng con ta.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.