Thần Cấp Ở Rể

Chương 423: Cùng Lên Nào!


Bạn đang đọc Thần Cấp Ở Rể – Chương 423: Cùng Lên Nào!


Bạch Tinh Đồng đứng bên cạnh Lạc Viễn Chinh, La Hồ và Thiệu Liên Thành, cô ta cũng rất chú ý đến trận chiến này.
Cô ta biết bản lĩnh của Diệp Vô Phong vô cùng ghê gớm, bởi thế cô ta cũng muốn Diệp Vô Phong học được vài thứ từ thực chiến.
Thân Đại Tráng tiến về trước một bước, cơ thể vô cùng linh hoạt, chuẩn bị ra quyền!
“Khoan đã!” Diệp Vô Phong bỗng nhiên hô lên, đưa tay ngăn cản.
“Lại muốn làm gì nữa?” Thân Đại Tráng rút lại công lực vừa ngưng tụ, hơi bất mãn.
Diệp Vô Phong chỉ về phía Thiệu Liên Thành: “Anh có thể mời anh ta cùng đấu với tôi.”
“Cái gì? Cậu kiêu ngạo quá rồi!” Thân Đại Tráng tức giận nhìn Diệp Vô Phong.
Thiệu Liên Thành chen qua đám đông đi ra, hướng về phía Thân Đại Tráng, nắn khớp tay vang lên “Rắc, rắc!”, xoay xoay cổ chân, lắc lắc đầu: “Trái lại tôi thấy vô cùng hứng thú với đề nghị của Diệp Vô Phong.

Đội trưởng Thân, hai người chúng ta cùng lên!”
Anh ta nhìn Diệp Vô Phong, nói: “Mặc dù có tôi tham chiến, nhưng chỉ cần hai người chúng tôi có thể đánh thắng cậu thì cũng xem như đại đội trưởng Thân đã thắng trận này.”
Diệp Vô Phong gật đầu: “Được.”

Thiệu Liên Thành cười nói với Thân Đại Tráng: “Đại đội trưởng Thân, lên nào!”
Thân Đại Tráng tràn đầy lòng tin với năng lực của mình, đồng thời anh ta cũng biết rõ bản lĩnh của đại đội trưởng Thiệu Liên Thành, mặc dù kém hơn mình một chút nhưng đã đủ để đạt tới cảnh giới Tông Sư!
Hai người thuộc cảnh giới Tông Sư cùng lên, nếu là một tiểu đội chiến đấu bình thường đã đủ để bị tiêu diệt hoàn toàn! Diệp Vô Phong có thể chống đỡ được không?
Anh ta nhìn Diệp Vô Phong, cười khẩy: “Là do cậu tự tìm đấy.”
Diệp Vô Phong gật đầu: “Lên đi.”
La Hồ và Lạc Viễn Chinh liếc nhìn nhau, tràn đầy chờ mong vào trận đấu này! Bọn họ chưa từng được chiêm ngưỡng lính mạnh nhất dưới trướng mình liên thủ tác chiến!
Thiệu Liên Thành liên tục đá mấy cái bôm bốp, tư thế vô cùng lưu loát! Đây chính là tư thế làm nóng người của anh ta.
“Tốt lắm!” Những đội viên khác cũng tinh mắt, nhìn thấy Thiệu Liên Thành thể hiện liền biết Thiệu Liên Thành vô cùng mạnh, không thua kém đại đội trưởng nhà mình bao nhiêu.
Thân Đại Tráng nói: “Thứ tôi học chính là Bát Cực Quyền tổ truyền, Bát Cực Quyền xem trọng nhất là tư thế tấn công trực diện mạnh mẽ và bất ngờ, dùng chính sức mạnh của bản thân, đánh bại đối phương.

Diệp Vô Phong, cậu phải tập trung cao độ đấy.”
Diệp Vô Phong khẽ gật đầu: “Đã hiểu.”
Thiệu Liên Thành nói: “Tôi học Bát Quái Chưởng, lại chắt lọc phần tinh hoa của Bát Quái Chưởng thêm vào Quân Thể Quyền, cho nên chiêu thức của tôi có thể hơi kỳ quái.”

Diệp Vô Phong mỉm cười: “Không sao cả.”
“Ha!” Bước di chuyển của Thiệu Liên Thành trôi chảy, chưởng pháp biến hóa, áp sát về phía Diệp Vô Phong.
Nhưng khi đã tiếp cận được Diệp Vô Phong, Thiệu Liên Thành đung đưa tay rồi bất ngờ rút tay về, xoay người tung chân đá về phía Diệp Vô Phong! Thế mà lại là chiêu hố chân!
“A!” Thân Đại Tráng cũng hét to, tấn công trực diện, áp sát bằng thế võ Bát Cực Quyền, mạnh mẽ xông thẳng về phía Diệp Vô Phong.
Bị hai đại cao thủ tấn công, tình cảnh của Diệp Vô Phong hẳn là rất nguy hiểm.

Đó chính là kết quả mà mọi tất cả những người có mặt suy đoán.
Nhưng Diệp Vô Phong tránh đối đầu trực diện với chiêu thăm dò từ Thân Đại Tráng, cũng không tiếp chiêu Thiệu Liên Thành mà linh hoạt xoay người lùi về sau hai bước làm chiêu thức hai người kia tung ra xem như không.
Hai người đồng loạt tiến lên tiếp tục chiếm uy thế, tiếp tục thực hiện thế tấn công mạnh mẽ!
“Bốp Bốp Bốp!” Cuối cùng Diệp Vô Phong cũng bị ép phải tiếp chiêu, âm thanh quyền cước va chạm nhau không ngừng vang lên bên tai.
“Wow!” Đám đội viên đặc chiến quả thật không nỡ chớp mắt!
Bởi vì Diệp Vô Phong dùng hai tay đấu với bốn tay của đối phương! Hơn nữa, động tác trong quá trình đỡ đòn có bài bản hẳn hoi, chiêu thức rõ ràng.


Mặc dù có thể nhận ra những chiêu thức mà Diệp Vô Phong dùng đều là võ thuật truyền thống nhưng khi Diệp Vô Phong sử dụng lại có sự thay đổi, trong mắt các chiến sĩ lại thành nửa nạc nửa mỡ.
Bạch Tinh Đồng tập trung quan sát, Diệp Vô Phong ra chiêu dở dở ương ương như thế, rõ ràng vận dụng chiêu thức một cách ảo diệu, khéo léo linh hoạt!
Như cái câu khá phổ biến để nói chính là đánh đại thắng đánh chiêu! Đạt đến cảnh giới thế này là khi tinh hoa võ thuật truyền thống đã được ghi tạc trong lòng, được rèn luyện dung hợp tạo thành thói quen, trở thành phản ứng trong vô thức.
Cảnh tượng ba người đánh nhau vô cùng ngoạn mục, tốc độ cũng cực kỳ nhanh, bóng người chớp lóe liên tục, thể hiện toàn bộ sức mạnh tuyệt đỉnh của bọn họ.
Vô thức đã hơn trăm chiêu, thân pháp của bọn họ vẫn giữ tốc độ nhanh đến khó tin, trong từng chiêu thức được tung ra mang theo kình lực lan ra xung quanh, cũng chính là khí thế to lớn tạo ra cơn lốc thổi ra xung quanh.
Bao gồm cả Lạc Viễn Chinh và La Hồ cũng nhìn đến say mê, bọn họ cũng vô cùng thán phục đối với việc Diệp Vô Phong có thể chọi lại sự tấn công từ hai đại cao thủ.
“Hừ!” Thân Đại Tráng ỷ vào sức lực trời sinh của mình, dùng bả vai đẩy vào Diệp Vô Phong!
Thế mà lần này Diệp Vô Phong không tiếp tục trốn tránh nữa, trái lại còn dùng bả vai đáp trả!
“Uỳnh!” Một tiếng động lớn vang lên, hai người va chạm vào nhau, chấn động đến mức không khí xung quanh xuất hiện một vòng gợn sóng mỏng!
“Tiếp!” Thiệu Liên Thành nhân lúc Diệp Vô Phong và Thân Đại Tráng va chạm với nhau, tung ra một quyền vào giữa lưng Diệp Vô Phong!
“Chết…” Bạch Tinh Đồng giật mình, lúc này Diệp Vô Phong vừa mới va chạm với Thân Đại Tráng, chỉ sợ cơ thể không kịp phản xạ.

Nếu đòn này của Thiệu Liên Thành đánh trúng vào lưng, hậu quả chắc chắn nghiêm trọng!
Xoạt xoạt xoạt! Thân Đại Tráng bị húc mạnh phải lùi lại liền tù tì ba bước!
Cùng lúc đó, Diệp Vô Phong nhào người về trước giống như mọc mắt sau lưng, cứ thế thuận lợi tránh khỏi đòn đánh từ Thiệu Liên Thành!

Cũng lúc này, Diệp Vô Phong thay đổi chiêu thức, cúi người xuống thấp, trở thành một chọi một với Thiệu Liên Thành!
“A!” Thiệu Liên Thành linh hoạt xoay chân đá ngang thật mạnh về phía Diệp Vô Phong!
Nửa người trên của Diệp Vô Phong bất ngờ nhoáng lên, hai tay chuẩn xác bắt lấy cổ chân phải của Thiệu Liên Thành, lập tức vặn ngược xuống đất rồi dùng sức hất ngược lên!
“Hả?” Thiệu Liên Thành kinh hãi! Anh ta cảm thấy trên cổ chân phải của mình truyền đến sức mạnh khống chế không cách nào kháng cự được!
Trong lúc rối loạn, Thiệu Liên Thành dùng sức của bắp đùi làm cả thân thể xoay tròn theo chiều vặn của Diệp Vô Phong!
Nhưng Diệp Vô Phong lại hất tay lên, làm Thiệu Liên Thành xoay người lên như cánh quạt, xoay một vòng tròn khá lớn rồi té lăn trên đất!
Mặc dù khi Thiệu Liên Thành tiếp đất có dùng sức lực ở hai tay để chống đỡ trên mặt đất, nhưng anh ta vẫn bị ngã đến mức đầu óc choáng váng, chỉ cảm thấy trong lồng ngực, trong bụng là mùi máu tanh cuộn lên, cổ họng ngòn ngọt… Anh ta lập tức nín thở, chuẩn bị bật người dậy!
Nhưng Diệp Vô Phong linh hoạt như báo săn, nhanh chóng nhào tới, đầu gối vững vàng chống trước lồng ngực Thiệu Liên Thành, vung quyền đấm vào mặt Thiệu Liên Thành.
“Xẹt!” Đội viên đội đặc chiến đồng loạt giật mình, nếu cú này đánh trúng mặt, với sức lực của Diệp Vô Phong, chỉ e đội trưởng Thiệu mặt nở hoa, đến cả mẹ ông cũng không chắc nhận ra.
La Hồ cũng vô cùng kinh ngạc, chiêu vừa rồi của Diệp Vô Phong quá mạnh! Trong cảm nhận của La Hồ hình như Diệp Vô Phong còn mạnh hơn mấy bậc, chỉ có thể mặc cho Diệp Vô Phong muốn làm gì thì làm.
“Dừng tay!” Bạch Tinh Đồng hét lên, cô ta cảm thấy nếu như cô ta lên tiếng can ngăn Diệp Vô Phong quá trễ, chỉ sợ mặt Thiệu Liên Thành thật sự sẽ nở hoa.
Diệp Vô Phong khống chế lực tay, ngay khi nắm đấm sắp đánh trúng vào mặt Thiệu Liên Thành thì bỗng nhiên dừng lại, động tác hoàn toàn dừng lại!
Từ tốc độ cực nhanh biến thành chững lại, mọi thứ gần như vô cùng tự nhiên..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.