Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 45: Mua! Mua Hết!


Đọc truyện Thần Cấp Đại Điếm Trưởng – Chương 45: Mua! Mua Hết!


Chu Hổ gật đầu, sau đó dẫn theo bốn người đằng sau đi vào cửa hàng.

“Ta không nhìn lầm chứ, bề mặt trong cửa hàng này đều là lưu ly?””Bây giờ ta có chút tin tưởng lời của mấy người Ngụy Khinh Trúc rồi, một lượng lớn lưu ly tinh khiết như vậy, cho dù là trong hoàng cung cũng không có nổi…”Tiến vào cửa hàng, bọn họ đều suýt bị đồ vật trong cửa hàng chói mù mắt.

“Các vị, không biết các ngươi muốn mua gì?”Một giọng nói dễ nghe vang lên.

Bọn Chu Hổ nhìn qua theo hướng giọng nói truyền đến, không khỏi sửng sốt.

Một nữ tử tóc tím mắt tím đứng sau quầy, đang tươi cười nhìn bọn họ.

Nữ tử thoạt trông không lớn tuổi lắm, hẳn là tuổi tác xấp xỉ với ông chủ.

Chẳng lẽ là… bà chủ?Trong đám người này, thực lực cao nhất cũng chỉ là Chu Hổ với Tạo Hóa cửu phẩm mà thôi.


Hơn nữa bởi vì tầm mắt hạn chế, đương nhiên hoàn toàn không thể nhìn ra thân phận của Yêu Tử Yên.

“Ngươi là bà chủ của cửa hàng sao?” Chu Hổ tò mò hỏi.

Biểu cảm trên mặt Yêu Tử Yên hơi cứng đờ.

Tuy rằng đã là lần thứ hai nàng bị người khác gọi là bà chủ, nhưng Yêu Tử Yên cũng không thất lễ quá mức.

Nàng lắc đầu, cười nói: “Ta chỉ là nhân viên phục vụ mà thôi.

“Nghe nói như thế, năm người đều không hẹn mà cùng hướng ánh mắt về phía Lạc Xuyên ở ngoài cửa.

Nữ tử diện mạo xinh đẹp như thế lại làm nhân viên phục vụ, thật không biết ông chủ kia nghĩ gì.

Vẫn là Chu Hổ phản ứng nhanh, ho nhẹ một tiếng, dời đề tài đi: “Chúng ta tới đây mua thanh cay và Coca Cola Cola.

“Hai cái tên thanh cay và Coca Cola Cola đều là thứ mà bọn họ nghe được từ chỗ mấy người Ngụy Khinh Trúc.

Yêu Tử Yên gật đầu, chỉ vào bên trong, nói: “Đồ các ngươi muốn đều ở đó.

À đúng rồi, trong cửa hàng có mặt hàng mới là mì ăn liền, các ngươi có thể xem thử.

“Mì ăn liền?Bọn Chu Hổ lại nghe thấy một từ ngữ xa lạ, càng không hiểu ra sao.

Vốn đã không biết Coca Cola Cola và thanh cay là thứ gì, bây giờ lại thêm một cái nữa.


Chẳng lẽ là tên của loại đan dược đặc biệt gì chăng?Mang theo nỗi nghi ngờ, năm người đi đến trước cửa hàng, cẩn thận xem xét lời giới thiệu bên dưới món hàng.

Sau khi xem hết, năm người đồng loạt hít một hơi lạnh, biểu cảm khiếp sợ trên mặt còn rõ ràng hơn cả lúc mới vào cửa hàng và nhìn thấy lưu ly!”Bây giờ ta đã biết tại sao Ngụy Khinh Trúc họ có thể đánh chết con Tử Tinh Ma Lang kia rồi…” Chu Hổ hơi thất thần, lẩm bẩm nói.

“Đội trưởng, chúng ta mua chứ?””Thanh cay một trăm linh tinh, Coca Cola mười linh tinh, mì ăn liền cũng là mười linh tinh, giá hơi mắc đấy!””Thối lắm! Với hiệu quả này, cái giá này còn bảo mắc? Tặng không cho ngươi hả?””Đừng nóng giận, đừng nóng giận, là ta chỉ nói thế thôi…”Bốn người cười nói, cuối cùng không hẹn mà cùng hướng ánh mắt về phía Chu Hổ.

Bởi vì người đưa ra quyết định cuối cùng vẫn là Chu Hổ.

Chu Hổ nhìn bốn người, cười ha hả nói: “Các huynh đệ, này còn phải hỏi sao? Mua!””Lão đại uy phong!””Ha ha, vẫn là đội trưởng hào phóng…”Nghe từng tiếng hoan hô, trên mặt Chu Hổ không khỏi xuất hiện một nụ cười.

Đúng là bởi vì không chút keo kiệt nào đối với anh em của mình, cho nên tiểu đội này của bọn họ mới có thể đoàn kết như thế.

“Mỗi người năm chai Coca Cola, năm bát mì ăn liền, một gói thanh cay.

“Sau khi năm người nhỏ giọng bàn bạc với nhau, Chu Hổ đưa ra quyết định.


Về phần Quỳnh Tương Lộ lại bị bọn họ theo bản năng mà bỏ qua.

Ha ha, giá mười vạn linh tinh, cho dù có bán hết bọn họ cũng không mua nổi đâu!”Xin lỗi, cửa hàng có quy định, mỗi ngày mỗi người mỗi loại hàng hóa chỉ có thể mua một món.

“Giọng nói dễ nghe của Yêu Tử Yên đúng lúc vang lên.

“Hả? Còn có loại quy định này sao?” Chu Hổ nghe thấy Yêu Tử Yên nói vậy thì không khỏi sửng sốt.

Biểu cảm của bốn người còn lại cũng không khác là bao.

Sao lại cửa hàng như vậy, tiền đưa đến tận cửa cũng không cần.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.