Đọc truyện Thầm Yêu Cậu – Chương 22: Chỉ cần được gần cậu
….
-Cậu mệt lắm phải không?
-Tớ không có…
Nó nói bâng khuơ rồi nhìn ra ngoài cửa xe. Thở dài.
Hai người cứ thế im lặng.
Dường như Moo cảm nhận thấy giữa họ quá xa với chữ yêu, từ trước tới giờ vẫn chỉ mình cậu thương nó..
Nó, có lẽ vẫn chỉ xem cậu như bạn bè. Có hơn chăng là người yêu hờ của nhau..
Nhưng đối với Moo, cậu có thể bỏ qua tất cả…để được bên nó, nhìn thấy nó mỗi ngày…
******
Những ngày sau…
“Cô Jun, mong cô trả lời câu hỏi của tôi”
“Nghe nói cô làm ở công ty GG& MN. Sao cô lại xuất hiện với vai trò diễn viên trong Mv vừa qua”
“Cô cảm thấy anh Tino thế nào? Hai người có tình cảm với nhau không?”
“Tại sao không phải diễn viên nổi tiếng Thi Thi mà là cô?”
“Tại sao đạo diễn Hải Đăng lại chọn một người chưa từng đóng phim vào cảnh quay của ông ấy?”
“Cô có định bước vào showbiz không?”
“Cô hãy nhận lời hợp tác cùng chúng tôi”
…
Mới sáng ra nó đã bị bao vây bởi đám phóng viên và các công ty khác nhau… Lý do chắc các bạn cũng đoán ra được.
…
Mv ca nhạc của Yan được up load lên các mạng xã hội. Chỉ sau vài tiếng nó đã có sự bùng nổ về số lượt người xem và người nghe. Giọng hát truyền cảm, cộng với cảnh quay chân thực giản dị, làm xao xuyến những người thưởng thức. Tất cả mọi thông tin về cô gái ở trong Mv được săn tìm trên mọi phương diện. Tên của cô gái hot không kém cạnh gì tên ca sĩ Tino. Không ít đầu báo và người xem đặt câu hỏi “Cô gái kia là ai? ” “Liệu đó có phải là người mà Tino thầm thương trộm nhớ?”
Và cái tên của nó cứ như một hiện tượng về hình ảnh thiếu nữ đẹp giản dị, trong sáng của làng giải trí…
Nó khá ngợp vì đi đâu cũng có người vây bổ mà chẳng hiểu tại sao. Ngay cả Moo cũng đột nhiên đến từ sớm giúp nó vượt qua vòng vây…
****
-Ông làm cái quái gì vậy?
Yan bực tức buông những câu khó nghe vào mặt vị đạo diễn hôm nọ…
Trong khi đó ông vẫn tỉnh bơ từ từ thưởng thức tách trà trên bàn..
Hớp một hơi nhẹ, ông đặt nó lại vị trí cũ.
Ông khẽ mỉm cười và nói…
-Sao? Cậu còn chỗ nào chưa vừa lòng?
– Sao ông lại quay cảnh tôi và cô ấy?
-Tôi thấy đẹp…
-Ông….! Chỉ 1 câu thấy đẹp là quay à? Ông chỉ biết câu khách với chiêu bài rẻ tiền thế à? Ông có biết là mình đã phá vỡ cuộc sống an nhàn yên tĩnh của một con người không?
-Hì. Đừng nóng vậy chứ. Với lại quay được cảnh đó cũng không rẻ lắm đâu. Tình cảm giữa hai người rất đẹp. Tôi yêu cái đẹp. Vì thấy đẹp nên tôi quay. Mà tính tôi lại thích san sẻ cho mọi người. Công chúng cần được biết về nó. Nếu quan tâm thì đến và bảo vệ cô ấy đi chứ! Tuổi trẻ thật là.. haha
-Ông…..
-Thôi. Tôi đi đây. Cậu cứ ở đó mà suy nghĩ nhé!
****
Nó nằm bẹp trên phòng làm việc. Các anh chị trong phòng tò mò nhìn nó..
“Jun nổi tiềng rồi nhé!”
“Xem ra việc mời Tino đến làm đại diện không phải là việc khó khăn nữa..”
“Jun và Tino là một cặp à? Tôi tưởng là giám đốc của chúng ta chứ?”
“Xuỵt..!”
Nó choàng người dậy rồi tiếng bàn tán cũng bị át bớt đi..
Nó lên mạng search thử cái thứ làm nó nổi tiếng đột ngột kia là gì…
Quả thật công nghệ và tình cảm thật sự làm nên sự ảo diệu..
Bắt đầu cảnh quay là không gian đẹp mông lung của rừng cây..
Hình ảnh người con gái dịu dàng hiện lên trước mắt. Cô mặc trang phục giản dị thường ngày, mái tóc dài buộc gọn gàng lộ ra làn da trắng và chiếc cổ thanh cao. Một chàng trai tựa thiên thần âm thầm theo dõi cô. Lén nhìn trộm cô lúc cô làm việc, lén nhìn cô lúc cô bị mắng và cả những lúc cô vô tình ngủ gật vì quá mệt. Giờ ăn cơm, cậu không ăn mà dành phần cơm cho cô. Nụ cười hiếm hoi của cậu xuất hiện là khi nhìn thấy cô ăn hết suất cơm mà mình cho. Hình ảnh đẹp nhất Mv đó là giây phút họ cùng nhau đánh đàn và mỉm cười, thế nhưng hạnh phúc chỉ ngắn ngủi đến thế, chỉ là “Trót yêu” mà không nói thành lời… Cuối clip, chàng trai chỉ biết đứng từ xa nhìn cô đi cùng người khác..
Hình ảnh “Hoàng tử bị bỏ rơi” và cô gái nhu mỳ làm xúc động bao trái tim, tạo nên hiện tượng mà trước giờ hiếm thấy..
Giọt nước mắt nóng rơi trên má nó.
Hóa ra, những thứ người khác nhìn có thể nhìn thấy được mà nó không hề biết.
*****
– Cậu gặp tôi một lúc nhé!
-Uhm..
Moo chủ động gọi cho Yan … Không ngờ họ lại phải gặp nhau trong hoàn cảnh thế này…
…
-Cậu đến lâu chưa?
-1 tiếng..
-Xin lỗi. Tôi khó khăn lắm mới thoát được cánh nhà báo.
-Người bây giờ cậu phải xin lỗi là Jun ấy. Tự dưng được gắn cái mác nổi tiếng nhờ cậu đấy!
-Không cần cậu nhắc tôi cũng biết. Tôi sẽ giải quyết ổn thỏa.
-Thứ 7 tuần này. Tôi sẽ đầu tư cho buổi họp báo của hai người. Liệu mà ăn nói. Nếu cô ấy vẫn phải gặp phiền phức, cậu đừng trách tôi!
-Tôi làm vì cô ấy thôi. Chẳng cần cậu can thiệp vào chuyện của BỌN TÔI đâu!
*****
-Jun à. Cậu mệt lắm phải không?
Moo lại hộ tống nó về nhà…
-Moo.. Cậu không giận chứ? Tớ .. xin lỗi..
Nó sợ Moo sẽ tổn thương khi xem Mv vừa qua. Cũng phải thôi, quá tổn thương ấy chứ..
-Tớ không sao. Tớ tin cậu mà. Nghỉ sớm nhé!
Moo bước ra khỏi nhà nó khi trời đã tối. Cánh nhà báo chiều nay vắng hẳn. (Nhờ sự can thiệp của bố Yan)
****
Cuộc họp báo cũng diễn ra ..
“Từ khi được phát hành, MV đã dẫn đầu trên hầu hết các bảng xếp hạng âm nhạc. Đạo diễn Hải Đăng, ông có thể cho tôi biết cảm nghĩ của mình?”
“Tôi rất hài lòng về MV vừa qua..”
“Anh Tino, liệu nam chính và nữ chính trong MV vừa qua có phải là một cặp thực sự ở ngoài không?”
Chị hỏi khó trả lời quá”
“Nghĩa là sao?”
“Chúng tôi là bạn bè cùng lớp cấp 3”
“Ông Hải Đăng. Tại sao, diễn viên Thi Thi người được xem là nữ chính lại không xuất hiện trong MV vừa rồi?”
“Cô ấy đẹp nhưng chưa đạt.”
“Nghe nói những cảnh quay trên MV là cảnh thật không diễn. Liệu giữa hai người có là thật”
Cánh phóng viên quay sang hỏi nó..
“Tôi… tôi không biết..”
“Chị có định bước vào showbiz không?”
“…”
“Chị có tình cảm với anh Tino không?”
“…!!!”
“Anh Moo. Tại sao anh lại xuất hiện trong Mv vừa rồi với vai trò là người thứ 3?”
” Tôi và Jun là bạn thân năm cấp 3 của Tino. Giữa họ vốn dĩ chỉ là bạn bè. Trong dự án sắp tới Tino sẽ là gương mặt đồng hành với Jun làm đại diện các dự án quảng bá dịch vụ quảng cáo và pro sản phẩm của công ty chúng tôi. Mv vừa rồi là sự hợp tác để dành đến sự bất ngờ cho khán giả. Mong các vị không tò mò gì thêm. Những thông tin sai lệch phát tán trong thời gian gần đây hoàn toàn vô căn cứ. Xin cảm ơn…”
Moo trả lời phỏng vấn hộ nó. Nó cảm thấy run rẩy, chưa bao giờ nó phải ở trong hỗn cảnh như thế này.
Tiếng phóng viên lại vang lên..
“Đó là sự thật phải không cô Jun?”
Nó chỉ biết gật đầu im lặng.
“Nhưng rõ ràng hai người rất tình cảm”
“Tôi và cô ấy sắp đính hôn”
Moo lên tiếng một lần nữa khiến tất cả im lặng. Shock.. Thật sự là một cú sốc với Yan và nó..
Và…
Tất cả đã được giải quyết.
Tựa báo ngày hôm sau là thông tin “Moo” giám đốc công ty GG& MN kiêm con trai Tổng giám đốc tập đoàn W và Jun là một cặp.
Tiếc nuối cũng có, vui mừng cũng có, và đau khổ cũng có..
-Sao cậu lại nói vậy?
-Chúng ta đính hôn nhé. Khi nào cậu chấp nhận chúng mình sẽ cưới nhau..
-Nhưng..
-Tớ biết tớ sai khi nói vậy. Nhưng tớ chỉ muốn mọi chuyện êm xuôi thôi..
-Moo à. Tớ xin lỗi..
-Cậu không cần nói gì cả. Chỉ là đính hôn thôi mà. Tớ sẽ không bắt cậu lấy tớ ngay đâu.
Nó chỉ biết gật đầu im lặng..
Ở nơi nào đó, tim Yan như bị xé làm trăm mảnh.
Moo luôn đi trước cậu. Từ trước tới giờ, ngay cả câu “tớ yêu cậu nhiều lắm” cậu vẫn chưa bao giờ nói với nó. Vẫn chỉ là những câu bông đùa kiểu bạn bè, giận dỗi kiểu bạn bè, quan tâm kiểu bạn bè không hơn…
****
Những ngày sau đó…
Nó bất đắc dĩ trở thành người đại diện song hành cùng Yan.
Bản thân nó cũng sẽ trở thành mẫu và nhân vật quảng cáo..
Hôm nay hai người được nhận quay cho một hãng nước hoa nam cao cấp..
Cảnh quay không có gì phức tạp ngoài việc nhân vật nữ phải cất lên 3 từ rất khó nói với nó trong đoạn quảng cáo..
Kịch bản là một chàng trai yêu một cô gái làm việc ở quán cafe nọ từ lần đầu gặp mặt. Kể từ đó anh luôn đến quán đó hằng ngày nhưng không dám hỏi thăm cô gái lấy một câu. Một ngày nọ khi nghe thông tin cô gái này sắp nghỉ làm, anh lấy hết can đảm hẹn gặp cô. Cô gái đã đồng ý. Trước khi đi anh dùng loại nước hoa trên. Khi gặp nhau cô gái đã bị thu hút bởi mùi hương đặc biệt này và không ngần ngại nói lên “I love you” điều mà anh chàng chờ đợi từ lâu..
Hậu cảnh là một quán cà phê bên cạnh hồ nước. Cảnh sắc hết sức hoa mỹ và đẹp đẽ..
-Không khó khăn với cô chứ ?
Chị trưởng bộ phận tổ chức lên tiếng hỏi nó..
-Em cũng không rõ nữa ạ!
Nó cầm kịch bản trên tay có hơi chút ái ngại.
Từ xa Yan xuất hiện trước mặt nó. Trông cậu có vẻ xanh xao hơn. Tuy nhiên cậu vẫn đẹp, rất đẹp.
Họ không chào hỏi nhau mà chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn.
Cảnh quay được thực hiên. Ban đầu chúng khá suôn sẻ.
Về sau, khi cô gái phải nói ba từ trên thì nó luôn ngập ngừng và ấp úng không nên lời..
Cứ thế, điều mà cậu muốn nghe nhất, điều mà nó muốn nói nhất lại không phát lên nổi.
“Lại”
“lại”
“làm lại”
“Cô sao vậy?”
Đạo diễn và trợ lý lại nhắc nhở nó.
Yan cũng buồn và thất vọng.
“Phải rồi, không yêu sao có thể nói nên lời”
(Quá yêu nên không nói nên lời thôi bạn)
-Chỉ là diễn thôi, nói câu đó với tôi mà cậu cũng khó nói vậy sao?
Yan cầm chai nước trên tay, ngồi cạnh nó bên hồ bơi, buông lời rồi uống lấy một ngụm.
-Tôi không biết.
-Không biết. Lúc nào cũng không biết!
…
Yan tức giận đứng dậy đi và chẳng may rơi tõm xuống hồ..
Nó hoảng hốt.. Lẽ nào cậu không biết bơi. Cậu đập sóng tại chỗ.. Nó chẳng biết làm gì lúc này, liền nhảy xuống.. Bơi lại phía cậu..
Khi lại tới nơi. Nó hoảng hốt ôm lấy Yan.
Nó không ngờ được rằng Yan biết bơi. Yan như thợ lặn điêu luyện lôi nó xuống. Ôm chặt nó. Dành cho nó một nụ hôn ngọt ngào dưới nước, như tình cảm cậu dành cho nó bấy lâu mà cậu chưa từng bày tỏ. Nó cũng hòa theo làn nước và say mê trong nụ hôn của cậu dành cho…
(Tác giả: *Nín thở*. Đoạn này ngại quá. haizz. Tác giả không muốn có cảnh nóng đâu. Tại em của tác giả nói. Yêu thì ít nhất cũng phải có hôn với nắm tay. :)))
*****
Hai người ướt như hai con chuột lột ở trên bờ. Họ cùng nhìn về phía mặt nước…
“Tớ thích cậu Jun à. Có thể cậu không chấp nhận được điều đó nhưng tớ vẫn thích cậu…”
Yan đứng dậy định đi vào. Bỗng bàn tay nó nắm lấy tay cậu như níu kéo và nói..
“Tớ .. Tớ cũng thích cậu…”