Đọc truyện Thầm Yêu Cậu – Chương 15: Làm việc
****
-Hôm nay phỏng vấn thế nào cậu?
-Một chữ thôi…
-Sao? Chữ gì?
-Tệ!
-Hic. Tớ đã bảo cậu rồi! Tìm công việc vừa tầm vừa tiền như tớ thôi!
(Mi hiện tại đang làm nhân viên tại một công ty nhỏ. Còn nó vẫn theo hướng muốn làm việc tại công ty lớn với điệp khúc: hai bàn tay trắng, không tiền tệ, không quan hệ. Bây giờ nó không ở cùng bố mẹ mà đã chuyển ra sống riêng một mình. Hôm nay hai đứa rủ nhau ra ngoài xả stress.)
-Sáng nay cậu biết tớ gặp ai không?
-Không biết! Ai vậy?
-Đoán xem?
-Kim bum? Kim huyn joong? hay là Kim Tan?
-Cậu bao tuổi rồi mà còn hỏi kiểu đấy!!!
-Thế rốt cuộc là ai?
-Moo
+.=
-Đùa à?
-Là thật đấy! Cậu ấy làm giám đốc công ty tớ phỏng vấn!
-Thế thì yên tâm rồi. Chắc là cậu sẽ được tuyển!
-Hic. Mơ à! Cậu ta thậm chí còn giả vờ không quen tớ!
-Cái gì?! Cậu ta dám!
-Vâng. Đúng là thế!
-Cậu ấy ngày xưa hiền lành thế mà?
-Tớ cũng nghĩ vậy, nhưng cậu ấy thậm chí không cho tớ 1s cơ hội. haizzz…
-Cậu ta ở đâu. Dẫn tớ đến để tớ cho một trận!
-Hic. Tớ nòi võ mà còn bị bọn bảo vệ của hắn xách nổi, huống gì là cậu!
-Hic. Thật là quá đáng mà!!!
-Uhm… TT^TT
*****
-Thưa quý vị và các bạn, sau đây là bài hát nằm trên bảng xếp hạng mấy tuần liền do ca sĩ Tino trình bày. Anh được biết đến bởi chính giọng hát truyền cảm của mình, lý do ư? Anh ấy luôn dấu mặt và chỉ cho ra các sản phẩm âm nhạc của mình. Được biết anh vừa từ nước ngoài trở về. Hi vọng chúng ta sẽ sớm được biết vẻ ngoài của anh chàng này! Các bạn hãy lắng nghe nhé!
****
Hai người đang ngồi nói chuyện thì nghe tiếng phát ra từ Tv của quán kem…
-Mấy ca sĩ nhảm thôi. Còn lâu mới bằng Jun nhà mình. hihihi
-Hic. Cậu nói cái gì vậy!
-Tớ nói thật chứ lị! ^^
-Hì hì. Ừ. Mi mi của tớ nói chỉ có chuẩn.
****
” Trong thế giới đầy rẫy bóng tối và mây đen che phủ.
Anh cố tìm chút ánh sáng để nhìn rõ lòng em…..
Trái tim này dành hết cho em mà em không thấu.
Nhìn vào đôi mắt đó, anh cảm nhận vào một thế giới u tối lạnh lẽo không có bóng hình anh…
Em bảo rằng không nhìn thấy anh, không nhìn thấy anh….
Hãy để anh 1 lần cầm tay em và truyền hơi ấm….. ”
****
Nó đang nói chuyện với Mi thì nghe giọng hát này. Nó im lặng rồi thờ thẫn..
“Giọng hát này…. Chẳng phải là Yan ư?”
-Này!!! Gì mà ngẩn ngơ thế!
-À… à. Không có gì. Mà ca sĩ này tên cái gì nô ấy nhỉ?
-Tino. Giọng hát hay thật. Nghe bài này mà buồn theo!
-Hình như là Yan hát!
-Cậu bị hoang tưởng rồi à? Hay là lúc sáng cậu cũng như thế này? Rõ ràng tên ca sĩ là Tino. Yan đâu mà yan!
-Tớ đang nói nghiêm túc mà! Giọng hát này là của Yan!
-Cậu ơi. Đã hơn 5 năm rồi. Cái gì cho qua được thì qua đi.
– =.+!
*****
~Ở một nơi khác~
– Phương Jun có trình độ rất xuất sắc. Kỹ năng tốt, tôi nghĩ giám đốc nên tuyển cô ấy!
-Những người khác thì sao?
-Tương đối thôi ạ!
-Nếu mọi người đã nghĩ vậy thì chọn người này đi…
*****
Vài ngày sau!
-Hahaha. Cậu trúng tuyển rồi à? Lương không phải thường đâu nha! Tớ được nhờ to rồi!
-Cậu nói gì vậy! Tớ đang lo chết. Hơn nữa … Moo…
-Cậu lo gì. Ngày xưa cậu í thích cậu. Biết đâu bất ngờ, cậu lại có duyên với giám đốc. hahaha
-Thôi. Không nói chuyện với cậu nữa.hic
…
Nó tắt máy và thẫn thờ. Vui cũng có mà lo lắng thì nhiều hơn…
*****
Ngày đầu tiên làm việc….
Nó phải làm những việc nhỏ như pha cà phê, in tài liệu, chạy đôn chạy đáo khắp phòng. Ai cũng sai vặt nó không thương tiếc. Khó khăn lắm mới vào được công ty mà nó phải làm bao nhiêu việc, mà chẳng có việc gì trọng đại và to lớn.
Moo thì đi giám sát thị trường từ sớm khiến nó chẳng có nổi một cơ hội gặp mặt…
-Moo đi đâu rồi chị!?
-Cô dám gọi ngang tên giám đốc vậy à?
-Dạ. Em xin lỗi! Ý em là hỏi giám đốc ạ!
-Giám đốc đi ra ngoài từ sáng rồi. Có gì cô cứ hỏi tôi!
-Dạ. Sao chị không giao cho em việc gì có tính tư duy chút chút ạ. hì
-Ai cũng phải bắt đầu từ cái nhỏ nhất. Nếu cô muốn việc lớn thì đánh thêm trồng tài liệu này đi!
@@!
*****
Nó phải đánh thêm tài liệu nên mãi vẫn chưa xong. Mọi người đã về hết còn nó vẫn ngồi đó.. Vì quá mệt mỏi nên nó ngủ trên bàn làm việc lúc nào không hay…
Hôm nay, Moo quên tập tài liệu gì đó ở công ty nên đã lên lấy. Cậu thấy chỗ làm việc của Jun vẫn sáng, định làm lơ nhưng để ý là Jun đã ngủ…
-Haiz. Cậu ngốc quá, bọn họ bảo gì cũng làm à…!
Moo âm thầm làm hết cho Jun. Rồi mua sẵn thức ăn cho nó một bên.
****
-Oáp!!! Ngủ ngon quá! Giờ mới thấy giấc ngủ có giá trị. Còn một đống việc phải làm.
Ôi. Mình làm hết rồi à? Lại có đồ ăn nữa. Đúng là Bụt giúp mình. Hahaha.
****
-Con ăn tối chưa?
-Dạ rồi ạ!
-Ngày làm việc đầu tiên thế nào con?
-Tốt lắm ạ! Ai cũng tốt với con ba à!
(Nó không muốn bố mình lo lắng)
-Hi. Con nhớ ngủ sớm nhé. Con gái của ba giỏi lắm!
-Dạ!
*****
Nó đặt tai phone nghe bài hát
“Nhìn bằng trái tim” của Tino để quên đi mệt mỏi và thiếp đi lúc nào không biết. Một lúc sau, có người thức nó dậy. Nó mờ ảo nhìn hình dáng người đó. Nhưng lại không rõ mặt. Người đó mặc một bộ comple trắng, khuôn mặt đẹp đẽ. Đôi môi mọng đào… Im lặng và tiến đến đưa tay về phía nó…
-Anh là ai?
-Yan đây cậu. Nắm tay tớ đi…!
-Yan! Là cậu ư?
-Uhm.
Nó đưa tay về phía Yan.
Yan cầm tay, lại gần nó, định tiến đến hôn nó thì…..
-Ting, ting, ting, ting, ting….!!!!
-Yaaaannnn!!!!
Chiếc đồng hồ báo thức vang lên. Nó giật mình và gọi tên Yan. Hóa ra chỉ là một giấc mơ….
” Xấu hổ quá đi mất! Yan chết tiệt. Yan xấu xa. Yan yêu quái!!! Sao lại vào giấc mơ của tôi? Chắc cậu cũng như Moo. Toàn là đồ chết tiệt!!!! Hừ!!! ”
****
-Ắttttttt!!!! xìiiiiiiii!!!! ắt xìiiii!!!! ắt xì!!!!!!
Ở một nơi khác Yan đang hắt xì. (Chắc là do Jun =.=)
-Cậu nhớ mặc áo ấm và uống thuốc vào. Có dấu hiệu cảm cúm rồi đấy ạ!
-Tôi không sao!
– Hôm nay sẽ có một buổi họp báo. Chúng ta sẽ cho công chúng biết về cậu, Tino ạ!
-Uhm. Tôi biết rồi. Cô ra ngoài đi!
-Vâng. Thưa cậu!
*****