Đọc truyện Thâm Thâm Lam – Chương 18: Thầm mến
Tác giả nhắn lại:
Tâm sự thầm mến, bí mật không có cách nào nói ra được, khiến người ta đau lòng.
Đinh Tiêu Tiếu tâm tình vui vẻ, buổi tối chủ động gọi điện thoại cho Doãn Quân Tường, rủ anh cùng đi MIX. Đã lâu rồi cô không đi ra ngoài chơi, ngày hôm nay cô vô cùng hạnh phúc, muốn chơi một buổi thật vui vẻ. Cô còn cố ý giao cho Tường Tường đưa Phùng Lượng đến, tối nay sẽ tạo cơ hội cho Phùng Lượng và Điền Mật. Cô vui vẻ, nhưng dù sao thì nhất định cũng sẽ không quên A Mật.
Buổi tối, Đinh Tiêu Tiếu trong trang phục diễm lệ đi ra khỏi cửa, nhìn một chút vào cánh cửa đóng chặt ở đối diện, trong lòng đắc ý cười rộ lên. Bùi Trạch Viễn, anh muốn chạy, còn phải xem Đinh Tiêu Tiếu này có nguyện ý buông tay không đã. Đinh Tiêu Tiếu vui vẻ đi xuống lầu, trực tiếp đi đón Điền Mật.
Vừa vào đến ghế dài, quả nhiên nhìn thấy Tường Tường cùng Phùng Lượng, còn có cả Lưu Khê, lần này Lưu Khê không còn đơn độc nữa, mà ôm theo một MM (*cô gái trẻ) đến. Xem ra, lần trước hát, hắn thấy không có ý nghĩa gì, cho nên hôm nay tự mình tìm bạn cho mình.
Doãn Quân Tường vừa nhìn thấy Tiêu Tiếu, ánh mắt sáng lên, nhịn không được huýt sáo.
Oa, Đinh Tiêu Tiếu tối nay thật sự là rất gợi cảm. Hôm nay cô mặc một bộ váy hai dây mỏng manh siêu ngắn, lớp vải nhu thuận dán vào người, phối hợp với một chiếc áo ba lỗ màu đen bên trong, làn váy rất ngắn, vừa vặn trùm qua mông, chân váy ôm lại, trên cổ đeo một chuỗi hạt dài, trang phục thấp ngực để lộ ra dáng người đáng kiêu ngạo của bản thân, đằng sau lộ ra một mảng lưng trơn bóng, chân đi một đôi bốt cao gót màu trắng, tôn đôi chân đẹp càng gợi cảm hơn. Trên mặt trang điểm cùng phong cách mê hoặc huyền ảo, xem ra ngày hôm nay Đinh Tiêu Tiếu thực sự là tâm tình tốt, muốn chơi một trận thật vui vẻ.
Một Đinh Tiêu Tiếu diễm lệ như thế khiến cho ngay cả Phùng Lượng cùng Lưu Khê ngồi bên cạnh Doãn Quân Tường đều nhìn đến ngây người, quả thực là mê người đến lóa mắt.
Mà Điền Mật ngày hôm nay ăn mặc cũng không kém, một chiếc áo tơ lụa mỏng manh, phối hợp với tay áo lá sen đáng yêu, có vẻ rất nữ tính, kết hợp với một chiếc quần màu trắng, lộ ra một cặp chân đẹp. Trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, trang phục màu hồng tím làm cho bản thân có nét huyền bí. Oa, ngày hôm nay cả hai đều gợi cảm như thế, Phùng Lượng nhìn một Điền Mật khác lạ như thế, trong lòng càng thêm rung động.
Doãn Quân Tường vui vẻ đi qua, hôn nhẹ lên khuôn mặt của Đinh Tiêu Tiếu, vui lòng tán thưởng, “Tiêu Tiếu, hôm nay em thật là đẹp!”
“Em vẫn đều rất đẹp nha!” Đinh Tiêu Tiếu đùa giỡn cười rộ lên, cô hôm nay chỉ là càng đẹp hơn thôi, bởi vì tâm tình siêu tốt.
Doãn Quân Tường nhìn đôi mắt đẹp của Đinh Tiêu Tiếu lóe sáng, rất muốn biết cô vì việc gì mà lại vui vẻ như thế. Đinh Tiêu Tiếu xoay mặt thấy Phùng Lượng vẫn nhìn Điền Mật, cười khẽ đẩy Điền Mật, ám chỉ cô không nên cự tuyệt người ta.
Điền Mật cũng khẽ thoáng cười, đi qua, tìm chỗ ngồi xuống. Phùng Lượng cũng ngồi vào bên cạnh cô, rót rượu cho cô.
Tối nay thực sự là không say không về, Đinh Tiêu Tiếu vui vẻ ôm Doãn Quân Tường nhảy múa cuồng nhiệt. Tất cả mọi người đều bị lây sự vui vẻ của Đinh Tiêu Tiếu, khoan khoái mặc sức lắc lư theo tiếng nhạc. Tiêu Tiếu mang theo mọi người cùng nhau nhảy, người ở các ghế khác thấy bọn họ bên này cùng khiêu vũ như thế, cũng kéo người bên cạnh cùng nhau nhảy.
Nhìn vào trong quán bar, bọn họ ở trong góc này là náo nhiệt nhất. Một đám người nhịp bước, theo tiết tấu, cùng tiến về phía trước, lùi về phía sau, xoay người, quả thực là rất đẹp mắt. Nhất là cô gái xinh đẹp ở trước mắt kia, khiến toàn bộ đàn ông xa lạ đều nhịn không được liếc mắt nhìn, diễm lệ đẹp mắt như vậy, còn hơn cả vũ công chuyên nghiệp trên sân khấu, không kém hơn một chút nào.
Đinh Tiêu Tiếu thấy nhiều người cũng khiêu vũ theo như vậy, càng hò reo đến cực độ, tay cũng mặc sức mà quơ quơ, lộ ra dáng người đẹp đẽ, càng rước lấy tiếng thét chói tai của một đám đàn ông.
Doãn Quân Tường nhìn thấy cô vui vẻ như thế, nhưng lại có nhiều ánh mắt đàn ông ao ước đến vậy, sự đố kỵ trong lòng thoáng chốc tăng lên, cùng Đinh Tiêu Tiếu ở một chỗ, chính là hay có chuyện như vậy. Mà người con gái nhiều đàn ông mơ ước như thế nhưng lại ngồi bên cạnh mình, thực sự là quá tuyệt vời.
Theo biến hóa của tiết tấu âm nhạc, Đinh Tiêu Tiếu cũng thỏa sức biến hóa bước nhảy. Bây giờ đúng là vừa lúc, Đinh Tiêu Tiếu vui vẻ kết hợp với Doãn Quân Tường, cùng anh vui vẻ khiêu vũ đã hai điệu, đây là điệu nhảy đơn giản, nhưng có thể làm cho hai bên nam nữ tiếp xúc thân mật. Doãn Quân Tường áp sát vào Đinh Tiêu Tiếu, phối hợp cùng cô nhịp bước, thoải mái khiêu vũ.
Đinh Tiêu Tiếu nhìn người đàn ông không chê vào đâu được phối hợp cùng mình, trong lòng vui vẻ mà đùa cợt cười khanh khách không ngừng. Cảm giác có Tường Tường dẫn bước thật tốt. Nhìn anh tùy bước mà tiến theo nhịp, xoay người, đẹp đến mức kéo đến một đống ánh mắt của con gái, Đinh Tiêu Tiếu cũng thất thật đắc ý, người đàn ông ưu tú như thế lại chỉ để mắt trên người mình, vô cùng vui vẻ lắc nhẹ eo, tới gần anh một cách quyến rũ mê hoặc.
Doãn Quân Tường nhìn Tiêu Tiếu trước mặt, mỗi lần cô lắc lư với động tác mê người thì hai chân thon dài bày ra vẻ vô cùng gợi cảm, từng thời khác làm trái tim anh lao đao, áp sát vào gần bộ ngực sữa của cô, Doãn Quân Tường càng nhẫn không nổi, bàn tay chậm rãi vòng qua eo nhỏ xinh xắn của cô, nhẹ nhàng siết lại, Tiêu Tiếu bị lôi vào lòng anh, gắt gao dán vào ngực anh.
Doãn Quân Tường nhìn khuôn mặt trong lòng vì kịch liệt vận động mà hồng lên, đôi môi đỏ kiều diễm hơi khẽ mở, như là thời khắc này đang mê hoặc trái tim anh, anh rốt cục chịu không nổi cúi đầu, âu yếm vuốt ve, tiểu yêu tinh dằn vặt người ta này.
Đinh Tiêu Tiếu cũng đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của anh, Doãn Quân Tường hôn thật sự khéo đến không lời gì để nói, mỗi lần đều làm cô ‘ý do vị tẫn’ . Nếu có một người yêu như vậy thật tốt, còn hơn cái người chết tiệt kia, nhiệt tình của Doãn Quân Tường thực sự khiến người ta nóng chảy. Tâm trí hiện lên khuôn mặt nguội lanh kia, trong lòng có chút do dự, miệng cũng chậm nhiệt tình lại. Thế nhưng, Doãn Quân Tường bá đạo còn hôn chưa có đủ, tiếp tục quấn sâu vào hương lan của cô, câu dẫn sự nhiệt tình của cô. Đinh Tiêu Tiếu nhẹ ngàng nhắm mắt lại, quyết định hưởng thụ thật tốt loại cảm giác rất dễ chịu này, cô không muốn cự tuyệt.
Phùng Lượng nhẹ nhàng ôm lấy Điền Mật khiêu vũ, chăm chú nhìn chằm chằm người con gái động lòng trước mắt. Đêm nay, cô thực sự khác biệt, hương vị nữ tính làm cô tăng thêm rất nhiều quyến rũ, tuy rằng không chói mắt bằng Đinh Tiêu Tiếu, thế nhưng, trong mắt anh lại thực mê người.
Điền Mật cụp mắt xuống, lảng tránh ánh mắt gấp gáp của Phùng Lượng. Ánh mắt lại rời tới nơi khác, muốn để bản thân tránh khỏi cảm giác thiêu cháy người ta này, không khỏi ngắm nhìn Doãn Quân Tường đang say sưa hôn sâu Đinh Tiêu Tiếu, mà Đinh Tiêu Tiếu bị hôn chỉ có thể hai tay gắt gao đặt lên cổ Doãn Quân Tường, tình cảm mãnh liệt như vậy, khiến người bên ngoài cũng không tránh khỏi cảm thấy ngượng ngùng mà lảng tránh ánh mắt. Phùng Lượng thấy ánh mắt Điền Mật đang nhìn về xa xa, không kiềm được nhìn ra theo, thấy Doãn Quân Tường và Đinh Tiêu Tiếu đang say sưa như vậy, nhịn không được cười khẽ trêu đùa bọn họ, “Hai người này thật sự là to gan ha, nhưng mà, hai người bọn họ thực sự rất xứng đôi, đều là loại người sôi nổi lóa mắt.”
Điền Mật nghe thấy Phùng Lượng nói, thu hồi tầm mắt lại, cười khẽ gật gật đầu, “Đúng vậy, bọn họ quả thực rất xứng đôi.” Không có ai xứng hơn là bọn họ cùng nhau, sôi nổi của Tiêu Tiếu đã định trước là phải do Doãn Quân Tường khơi lên mới có thể càng thêm cuồng nhiệt.
“Điền Mật, em sao thế? Nghĩ cái gì mà làm cho em thất thần như vậy?” Ánh mắt Phùng Lượng sáng rực nhìn chăm chú vào mắt cô, không cho cô lảng tránh.
Điền Mật có chút giật mình, ánh mắt bị anh gắt gao khóa lại, không cách nào né ra. Cô nhẹ giọng nói, “Không biết, không nghĩ tới.” Trong lòng dừng lại một chút, đúng vậy, cô nên hợp với dạng người nào? Cô cũng chưa nghĩ đến.
“Vậy bây giờ nghĩ đi, anh có xứng đôi không?” Phùng Lượng dũng cảm bộc lộ trái tim của mình, anh biết rõ bản thân mình thích người con gái này, ngay từ lần đầu tiên thấy cô lạnh lùng trong khói thuốc, cô thanh tao kỳ ảo hát bài hát của Vương Phi, anh liền biết, anh đã thích cô mất rồi.
Trong mắt Điền Mật hiện lên một tia kinh ngạc, cô không nghĩ tới Phùng Lượng lại trực tiếp tỏ lòng của anh như vậy, tuy rằng trong lòng hiểu rõ Phùng Lượng thích mình, thế nhưng, cô vẫn muốn tiếp tục giả ngu, chỉ cần chưa nói ra, cô cũng không muốn thừa nhận cái gì cả.
Thế nhưng, anh bây giờ không còn muốn quanh co như thế thêm nữa, anh đã rất dũng cảm, nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng.
Điền Mật lại không nhịn được nhẹ nhàng cụp mắt xuống một chút, trái tim trùng xuống, bảo cô làm sao có thể nói, lòng của cô, ngay cả chính cô cũng không nắm rõ, bảo cô làm sao trả lời anh ta. Cô không biết nên nói cái gì, chỉ có thể nhìn lại ánh mắt thâm tình của anh.
Phùng Lượng cười khẽ nhìn người con gái trước mắt, trên mặt hiện lên một tia khó xử, cô nhất định bị dọa rồi đi. “Không sao cả, không nên vội vã trả lời, chậm rãi hỏi trái tim của em rồi mới nói cho anh biết. Anh rất có kiên trì.” Nói xong, nhẹ nhàng ôn nhu đặt lên mặt cô một nụ hôn nhẹ.
Trong lòng Điền Mật bỗng chốc nhói một cái, người đàn ông này, chăm sóc ấm áp như vậy, làm cho lòng cô có một chút phân vân và đấu tranh, suýt chút nữa cho mình động tâm. Thế nhưng, trái tim của cô ư, cô đã không tài nào khống chế trái tim được rồi, không cách nào đáp lại anh, bởi vì trong lòng cô, thật không may, đã sớm có người khác lặng lẽ đi vào. Cô không nói gì, chậm rãi nhìn xuống, nhưng không khống chế được ánh mắt hướng đến bóng hình của người trong lòng kia
Đúng vậy, cái bí mật không tài nào nói ra miệng này làm cô không cách nào lại mở rộng trái tim đối với người đàn ông khác. Trong lòng Điền Mật, khi cô chưa kịp ý thức được, đã bị một người đàn ông đẹp trai chiếm lấy, nhưng người đàn ông này lại đang chăm chú ôm lấy bạn tốt nhất của cô, hôn nhiệt tình kích động. Cô vẫn lén thầm mến Doãn Quân Tường
Điền Mật rất hận bản thân mình vô dụng như thế này, biết rõ Doãn Quân Tường ngay từ đầu chỉ thích Đinh Tiêu Tiếu, chưa từng liếc mắt nhìn mình. Hơn nữa, chính mình cũng thừa nhận Doãn Quân Tường và Đinh Tiêu Tiếu rất xứng đôi, thế nhưng, cô không thể nào khống chế được, bất tri bất giác vì người đàn ông đẹp trai này mà tức giận, ngây mắt ra. Mỗi lần nhìn thấy anh thâm tình ôm lấy Đinh Tiêu Tiếu, lòng của cô như rơi xuống đấy cốc, trong đầu ngoan cố bảo chính mình, bọn họ là xứng nhất, chỉ có Tiêu Tiếu người đàn bà sáng chói như thế mới có thể phối với người đàn ông đẹp trai như Doãn Quân Tường.
Điền Mật rất thích Đinh Tiêu Tiếu, thực sự rất thích. Hai người từ nhỏ đến lớn, vài chục năm làm bạn bè, Tiêu Tiếu có cái gì tốt đều sẽ không quên cô, cùng cô chia sẻ buồn vui. Cô cũng chưa bao giờ cùng Tiêu Tiếu tranh cái gì, luôn luôn vô điều kiện cho Tiêu Tiếu cái cô ấy muốn. Thế nhưng, chẳng biết bắt đầu từ lúc nào, trong lòng cô khát vọng có thể lấy đi một thứ từ bên người Tiêu Tiếu, đó là ánh mắt của Doãn Quân Tường
Chỉ là, người đàn ông này trong lòng chỉ có Tiêu Tiếu, trong mắt cũng chỉ nhìn thấy Tiêu Tiếu. Bá đạo của anh, thâm tình của anh đều chỉ vì Tiêu Tiếu. Còn cô chỉ có thể dùng thái độ lạnh lùng che giấu khát vọng trong lòng mình, mỗi lần cô cùng Tiêu Tiếu ra ngoài chơi, đối với cô là một loại dày vò, thế nhưng, có thể thấy anh, đã đem đến cảm giác thỏa mãn lớn nhất cho cô, tuy rằng người đàn ông này ánh mắt chỉ thỉnh thoảng lơ đãng mới có thể đảo qua trên mặt cô, nhưng cô không cách nào ngăn cản lòng mình, hai mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai kia.
Điền Mật chưa từng có nghĩ tới, cướp đi Doãn Quân Tường từ bên người Tiêu Tiếu, cô sẽ không, cô cũng biết cô không làm được. Tiếu Tiếu chính là người bạn tốt nhất, bọn họ tuyệt đối sẽ không vì đàn ông mà trở mặt, Tiêu Tiếu nghĩ như vậy, cô cũng vậy. Cho dù lòng của cô có yêu anh đến khổ sở, cô vẫn kiên trì không đánh vỡ ước định này. Hơn nữa, dù là Tiêu Tiếu đưa Doãn Quân Tường cho cô, anh cũng sẽ không đồng ý, bởi vì ở trong lòng anh, cho tới bây giờ sẽ không có vị trí cho Điền Mật cô.
Đó là lý do mà cô giữ bí mật này, làm nó trở thành một hạt giống chôn sâu ở trong lòng, tuyệt đối sẽ không để Tiêu Tiếu cùng Doãn Quân Tường phát hiện.
Điền Mật nhìn Phùng Lượng trước mắt, người đàn ông này thực sự cũng rất ưu tú, cô rất muốn quên đi cặp mắt trong lòng kia, một lần nữa tiếp nhận sự ái mộ của người đàn ông này, như vậy không phải là đối với tất cả mọi người đều tốt? Cô chậm rãi thuyết phục trái tim của mình, đi tiếp nhận anh, quên đi giấc mộng không thực tế trong lòng kia. Trong lòng cô phức tạp, nhẹ nhàng lắc người theo Phùng Lượng
Mà đối diện trước mặt kia, cảm xúc mãnh liệt thật lâu mới khôi phục lại. Doãn Quân Tường chăm chú ôm Đinh Tiêu Tiếu vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về chiếc eo thon nhỏ mảnh khảnh, tâm tình kích động nói, “Tiêu Tiếu, anh thực sự rất thích em.”
Đinh Tiêu Tiếu khẽ cười, nghe Doãn Quân Tường một người đàn ông ưu tú như thế vì chính mình thần hồn điên đảo, trong lòng sung sướng. Đinh Tiêu Tiếu cô rất có mị lực, chỉ có cái người chết tiệt kia mới không cảm thấy được. Kỳ quái, sao lại đem Doãn Quân Tường so với anh ta, hai người hoàn toàn không ở một cấp độ, Doãn Quân Tường đẹp trai như thế, anh ta thì không lạnh không nóng, cứ như là nước dội vào than, rất vô ý nghĩa. Hừ, chỉ là Bùi Trạch Viễn khác với bất cứ người đàn ông nào cô gặp, mới có thể làm cô cảm thấy có hứng thú như thế đi.
“Tiêu Tiếu?” Doãn Quân Tường khẽ buông cô ra, nhìn vẻ mặt xuất thần của cô, người con gái này đang suy nghĩ cái gì đến mức xuất thần như vậy?
Tiêu Tiếu mới hồi phục lại tinh thần, ngọt ngào lộ ra nụ cười mê muội, “Em cũng thích anh nha, Doãn Quân Tường là đẹp trai nhất”
Doãn Quân Tường khẽ cười, vừa định nói có thể tập trung một chút hay không. Nhưng khi nhìn khuôn mặt vui vẻ của cô, trong lòng anh khẽ thỏa mãn than nhẹ, chỉ cần cô có thể vĩnh viễn như bây giờ, cùng anh vui vẻ là được rồi. Anh tự tin trong lòng Tiêu Tiếu chỉ có anh.
Một đêm cuồng nhiệt, nam nữ đều mang tâm sự băn khoăn, hưởng thụ sự kích thích sống động, tình yêu đối với bọn họ mà nói, có lẽ chỉ là thứ yếu, thứ bọn họ cần nhiều hơn chính là làm trái tim đập cuồng nhiệt hơn.