Bạn đang đọc Tham lam sự ngọt ngào – Chương 72:
Đọc bài viết này, tiêu đề bắt mắt làm cho trái tim của Mạnh Ninh đập thình thịch, cô lập tức nghĩ đến đàn anh Từ Thần Quang.
Trong trường học có rất ít người biết quan hệ giữa cô và Hoắc Tư Niên, ngoại trừ hai người bạn cùng phòng thì chỉ còn Từ Thần Quang, người mà ngày đó họ vô tình chạm mặt ở ngoài nhà hàng.
Mạnh Ninh ngây người, từ tận đáy lòng lại xuất hiện một cảm giác khiếp sợ, không có dũng khí để click vào. Sau khi trải qua đợt bạo lực mạng do Tiêu Như Vũ khơi mào, cô phát hiện sức đề kháng đối với dư luận của mình rất yếu, yếu đến mức có thể dễ dàng bị ảnh hưởng chỉ bởi hai – ba câu nói của cư dân mạng.
Nếu chuyện của cô và Hoắc Tư Niên được đưa ra ngoài ánh sáng thì mọi chuyện không còn bị giới hạn trong diễn đàn của trường nữa mà còn là các nền tảng xã hội lớn bên ngoài diễn đàn.
Trước khi nhấn mở bài viết ra xem, Mạnh Ninh dùng hai tay nắm chặt điện thoại di động, còn nhắm mắt lại để cầu nguyện, hy vọng chủ thớt không để lộ ra mối quan hệ giữa cô và Hoắc Tư Niên. Đáng tiếc, hiện thực luôn trái với mong muốn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vừa mới mở bài đăng ra, cô đã nhìn thấy chủ thớt đăng lên mấy chữ đơn giản mà thô bạo, cùng với mấy dấu chấm than chứa đầy cảm xúc kịch liệt ở phía sau.
Chủ thớt: “Bạn trai của hoa khôi trường là Hoắc Tư Niên!!!!!!!”
Mạnh Ninh đọc được dòng chữ này mà thắt cả tim, suýt chút nữa đã ném điện thoại ra ngoài. Cô nhanh chóng hít thở thật sâu, muốn làm cho mình tỉnh táo lại, thế nhưng phản ứng của cư dân mạng lại bình tĩnh ngoài dự liệu, trả lời bình luận lại đều là Ha ha ha ha ha ha.
Mọi người giống như đã thương lượng với nhau từ trước rồi vậy, bắt đầu chơi nối chữ bên dưới bài đăng này:
“Tôi ngả bài rồi, bạn trai của tôi là Bành Vu Yến!”
“Rốt cục vẫn bị phát hiện ra rồi, bạn trai của tui là Bạch Kính Đình!”
“Tất cả dạt ra, bạn trai của mị là Lương Gia Ngộ!”
“Nói như như kiểu ai cũng không có vậy, bạn trai của tớ là Hứa Tung!”
“…”
Câu trả lời trong bài viết quả thực là hiện trường đu idol cỡ lớn, hận không thể cùng thần tượng của mình công khai mối quan hệ ngay lập tức. Mạnh Ninh lướt xuống phía dưới của bài đăng, cả người đều nhìn đến ngây ra rồi. Chủ thớt dường như cũng chưa từng lường trước được tình huống lại đột nhiên biến chuyển như này.
Gã vội vàng đăng tiếp: “Tất cả mọi người bình tĩnh, đừng hùa theo trend nữa, tôi thực sự không có nói giỡn đâu!”
Có vết xe đổ bị Tiêu Như Vũ coi như khẩu súng mà chỉ đâu bắn đó, lúc này cư dân mạng trên diễn đàn đều cảnh giác hơn trước rất nhiều, sợ bị người có tâm dẫn dắt tiết tấu, lại nhận luôn lệnh triệu tập của tòa án thì toi.
Có người hỏi: “Đã chụp ảnh chưa? Có hình ảnh không? Có bằng chứng không?”
Chủ thớt có lý do đầy đủ, chính đáng mà trả lời: “Không có.” Sau đó lại vội vàng bổ sung: “Mặc dù không có, nhưng tất cả những điều người anh em của tôi nói ra đều là sự thật, cậu ấy còn nói chuyện với Hoắc Tư Niên nữa đó! Thiên chân vạn xác (1)!”
Cư dân mạng đang hít drama đều lần lượt đáp lời:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cái gì cũng không có, mở miệng phán bừa, coi chừng hoa khôi cảnh cáo ông bằng lệnh triệu tập của tòa án đấy [Đầu chó].”
“Vụ drama này hít thôi cũng quá mệt mỏi rồi, có một vài chuyện rõ ràng là giả, lại làm cho chúng chẳng khác nào sự thật, có một vài chuyện thoạt nhìn đã biết là giả, lại còn gượng ép nói đó là sự thật, bộ ông coi tụi này là bọn ngốc mà chơi đùa đấy à?”
“Nhàn rỗi không có việc gì thì làm ơn hãy ăn nhiều Não bạch kim (2) để bổ não, thật đấy.”
“…”
Nhìn những câu trả lời trong bài viết, Mạnh Ninh chỉ có thể dùng cụm từ Hôm nay lên mạng vậy là đủ rồi để hình dung tâm tình của mình, vì sao cùng là nhân vật chính của đề tài bàn tán, liên quan đến tin đồn ác ý về cô thì điều đầu tiên mọi người làm đều là bịa đặt theo tin đồn, vậy mà khi đề tài biến thành Hoắc Tư Niên thì suy nghĩ của mọi người lại có sự thống nhất một cách kỳ lạ, nhất trí cho rằng tin đồn đó là giả.
Mạnh Ninh tuy rằng không tài nào lý giải nổi, nhưng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng, chủ thớt không nhận được phản ứng như mong muốn, tức giận bực bội mà quẳng xuống một câu: “Tin hay không mặc xác mấy người! Tiễn khách!”
Sự kiện bịa đặt do một tay Tiêu Như Vũ tạo thành cuối cùng cũng chậm rãi lắng xuống, mà Mạnh Ninh biết rõ nhân phẩm và tính cách của Tiêu Như Vũ, khả năng làm cho cô ta công khai xin lỗi gần như bằng không, điều đáng mừng là cô ta đã lưu lại hồ sơ vụ án ở cục cảnh sát, kế tiếp chỉ cần chờ pháp luật phán xét nữa thôi.
Kẻ ác làm điều sai trái, kiểu gì cũng phải chịu trừng phạt mới được.
…
Ký tên ở cục cảnh sát xong rồi ra ngoài, dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn của Tiêu Như Vũ lúc trước đã tan thành mây khói từ lâu, lưu lại hồ sơ vụ án có nghĩa là toàn bộ lý lịch cuộc sống sạch sẽ ưu việt của cô ta trong suốt mười chín năm qua đã bị hủy hoại triệt để!
Cô ta còn mơ ước sau khi tốt nghiệp sẽ đến Bộ Ngoại giao làm việc, lúc này hệt như đã trở thành bong bóng xà phòng, cô ta vẫn chưa từng ở trong hoàn cảnh khó lòng thoát khỏi từ trong cảm xúc lo lắng tuyệt vọng. Sau khi về đến nhà, thứ đầu tiên mà cô ta nhìn thấy là giấy triệu tập do tòa án gửi tới, sau đó lại nhận được điện thoại của Hội sinh viên của trường, xét thấy ảnh hưởng xấu của việc tung tin đồn ác ý lần này của cô ta, không chỉ xâm phạm tới danh dự của người khác mà còn làm tổn hại đến danh dự và phong cách học tập tốt của trường, cho nên sau khi khai giảng sẽ tiến hành xử phạt cô ta.
Giáo viên của Hội sinh viên có thái độ vừa cứng rắn lại vừa nghiêm túc, dường như xử phạt đã là cách xử lý khoan dung nhất của trường, nếu như bạn cùng lớp bị hại tiếp tục truy cứu chuyện này đến cùng thì nhà trường cũng sẽ cân nhắc phương thức xử lý khác, cho nên mới gọi cuộc điện thoại này để thông báo cho Tiêu Như Vũ chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Sau khi cúp điện thoại, trạng thái tinh thần cả người Tiêu Như Vũ sụp đổ trong nháy mắt, bộ dáng đứng ngồi không yên, nhốt mình trong phòng ngủ, ai cũng không gặp, mặc cho cha mẹ ở bên ngoài gõ cửa cũng không thèm để ý.
Cô ta chẳng qua cũng chỉ là là nhìn không quen bộ dáng Mạnh Ninh dương dương đắc ý, muốn mượn cơ hội này để xem cô bẽ mặt, cũng không phải là cố ý muốn vi phạm pháp luật, Tiêu Như Vũ vừa nghĩ đến việc cô ta sắp cùng Mạnh Ninh đối chất trước tòa, kết quả xấu nhất, rất có thể sẽ phải chịu tai ương tù ngục, mới riêng việc này thôi , trong lòng cô ta nháy mắt đã bị sự sợ hãi không rõ lấp đầy.
Lòng tự trọng mãnh liệt làm cho Tiêu Như Vũ không có cách nào cúi đầu trước mặt Mạnh Ninh, loại cảm giác bị sỉ nhục này so với giết cô ta đi còn khó chịu hơn nhiều. Tiêu Như Vũ cùng đường, dưới tình thế cấp bách, cô ta bỗng nhiên nghĩ đến một người, trước mắt có thể giúp cô ta, có lẽ chỉ có chú (3) thôi.
Hiện giờ ông ấy là giáo sư của Viện dịch thuật trường đại học A, nửa năm sau sẽ giảng dạy cho các cô, có lẽ để ông ấy liên lạc với Mạnh Ninh cầu tình thì có khả năng Mạnh Ninh sẽ rút đơn kiện.
Suy nghĩ đến việc này, Tiêu Như Vũ giống như thấy được hy vọng, vội vàng bắt lấy cọng rơm cứu mạng này, gọi luôn một cuộc điện thoại cho chú mình là giáo sư Trần.
Điện thoại kết nối, đối phương dường như đoán được cô ta sẽ gọi cuộc điện thoại cầu cứu này, thở dài một tiếng rồi nói thẳng: “Có chuyện gì nói thẳng đi.”
Tiêu Như Vũ nắm chặt điện thoại di động, vừa mở miệng giọng nói đều run rẩy, hoàn toàn không có ngạo khí như ngày thường: “Chú ơi, cháu muốn cầu xin chú một chuyện, bây giờ chỉ có chú mới có thể giúp cháu được thôi.”
Giáo sư Trần: “Chuyện diễn đàn phải không?”
Tiêu Như Vũ: “Đúng ạ, bây giờ cháu đã biết sai rồi, nhưng Mạnh Ninh lại cắn chặt cháu không buông, không chỉ báo cảnh sát làm cho cháu lưu lại hồ sơ vụ án, giờ đây lại còn muốn truy cứu trách nhiệm pháp lý của cháu nữa.”
“Ngay cả trường học cũng đứng về phía Mạnh Ninh, nói rằng sau khi khai giảng sẽ xử phạt cháu.”
Tiêu Như Vũ nói xong, cuống đến mức sắp khóc ra thành tiếng luôn rồi.
Giáo sư Trần nghe xong nhíu mày, thời điểm diễn đàn làm rùm beng lên nghiêm trọng nhất, ông ấy đã nghe thấy mấy giáo viên trong nhóm nhắc tới, chỉ là không nghĩ tới, người khởi xướng lên tất cả những chuyện này lại là cháu gái của mình.
Giáo sư Trần: “Bây giờ cháu biết sai, nhưng khi cháu làm điều này, tại sao lại không nghĩ về hậu quả kia chứ?”
Tiêu Như Vũ còn muốn cãi lại, nhưng nghĩ đến thời gian mở phiên tòa sắp tới, cô ta bèn vừa nhận sai, vừa cầu cứu: “Chú ơi, nếu cháu thua kiện thì có thể nào sẽ phải đi tù hay không? Cháu tuyệt đối không thể đi tù được, nếu không thì cuộc đời này của cháu sẽ bị hủy mất!”
Cũng không biết đứa nhỏ này từ đâu nghe nói phải ngồi tù, giáo sư Trần nhất thời nghe được mà đau đầu: “Cháu đừng nóng vội, không đến mức phải ngồi tù đâu.”
Ông ấy tiếp tục giải thích sự thật: “Nếu người kia có thái độ cứng rắn thì cháu sẽ bị tạm giam trong một khoảng thời gian.”
Nghe vậy, Tiêu Như Vũ ở đầu dây bên kia tâm tình suy sụp, Giáo sư Trần nghe cô khóc thút thít sướt mướt cầu cứu, nể mặt quan hệ thân thích, bất đắc dĩ nói: “Đừng khóc, chú sẽ giúp cháu đi hỏi thăm xem sao.”
Chú thích:
(1) Thiên chân vạn xác: 千真万確 Nghĩa là Vô cùng xác thực. Đây là một câu thành ngữ Hán Việt, không phải là lậm QT.
(2) Não bạch kim: 脑白金 Là thuốc Melatonin, có công dụng cải thiện chất lượng giấc ngủ và nhuận tràng, tốt cho việc đại – tiểu tiện.
(3) Chú ở đây là “chồng của em gái ruột của bố”.