Đọc truyện Thâm Dạ Thư Ốc – Chương 41
Chu Trạch hút thuốc, điếu thuốc của hắn đột nhiên bị tắt ngúm. hắn lại mồi lửa nhưng lại bị tắt ngúm một lần nữa. Nhìn ba bên bốn phía, hắn biết là đã có kẻ trông coi hương hỏa lấy mất mồi lửa của mình!
Kẻ trông coi việc nhang khói không ăn hương trên tay, không nhận cống phẩm. Chả biết cái kẻ quỷ dị nào dám phỗng tay trên đồi mồi lửa của ông?
một tiếng chiêng vang rền, trong không khí ở Văn Miếu quả thật chói tai. Chu Trạch theo tiếng mà nhìn: chỗ phát ra âm thanh phía sau vườn hoa một lão già thật lùn, tay cầm một thanh la đi ra. trên miệng còn ngậm một điếu thuốc vừa đi vừa liếc liếc mắt nhìn hắn, nhả ra một vòng khói tròn, hấp háy mắt tỏ ý cảm ơn điếu thuốc.
Chu Trạch cũng có ý cười liền móc trong túi mình ra tất cả điếu thuốc cắm dưới đất, sau đó đó bật lửa đốt cháy tất cả chỉ chừa một điếu trên tay mình. Lão già mừng ra mặt,chiếc túi bên hông lão đột ngột phình to ra. Lão toét miệng cười lấy trong túi ra cơ mang toàn là thuốc điếu. Phía sau lưng lão đột nhiên xuất hiện một đám trang phục lẫn hình thù quỷ dị!
Đầu tiên là những kẻ tay cầm quạt lông công đầu đội mấn mũ sặc sỡ, tiếp theo là những kẻ mặc trang phục rực rỡ. Kiểu dáng càng ngày càng hiện đại, sau cùng là có kẻ mặc đồ như nhân sinh bình thường đang đi vào trong miếu dâng hương. Chỉ là mặt mày bọn chúng đều xanh mét, nhất là những kẻ mặc đồ học sinh! Theo thói quen nghề nghiệp, Chu Trạch rất nhanh nhìn ra học sinh hoặc là uống thuốc độc chết, hoặc là nhảy lầu chết.
Mấy năm trước Chu Trạch nhớ từng xem qua một tờ báo về việc thi cử bất thường. Rất nhiều học sinh cả nước năm đó bị trượt, sau đó xảy ra nhiều vụ tự tử.
Tất cả những kẻ đó đều đi sau lưng lão già lùn, lão cứ đều đều gõ chiêng vang rền miệng la to:
” – Chỉ cần có chỗ ở tốt không cần phải ở lầu cao, sách nói cũng như ở phòng dát vàng! Kết đôi vợ chồng chớ lựa tâm tính xấu, sách nói như ở cùng Nhan Như Ngọc! “
Tiếng chiêng cứ gõ,lão già cứ la vang trời cho đến khi đi giáp ba vòng Văn Miếu thì những kẻ quỷ dị kia cũng dần biến mất!
Lúc này những người đi dâng hương đã từ trong Văn Miếu bước ra, gương mặt ai cũng đầy thỏa mãn. Đôi mắt đầy tin tưởng rằng sau khi điểm hương, thắp nhang ở đây xong con của họ trong cuộc thi này nhất định sẽ thành rộng thành phượng…