Đọc truyện Thâm Dạ Thư Ốc – Chương 17: Rốt cuộc đã cứu thứ gì
Với người không am hiểu xe, mua xe là chuyện rất đau đầu, sẽ đi tham khảo ý kiến của người thân hoặc bạn bè, dù sao mỗi dòng xe sẽ có khuyết điểm khác nhau, ví dụ như chất lượng, tính năng. Xe mà có thể dùng tàn thuốc lá làm thủng một lỗ thì không thể chỉ dùng mỗi vấn đề chất lượng đê suy đoán đi? Điều này chỉ có 1 cách giải thích, đây là, xe giấy!!! người lái xe đã trung tuổi, con lớn của hắn đoán chừng ở độ tuổi đi học tiểu học, người lái xe nói xe là con trai mang hộ hắn. thật ra ‘ mang hộ’ cũng chính là đốt. cha chết rồi, con trai đốt xe giấy cho hắn. Chu Trạch lắc đầu, nói thật lúc trước hắn khôngnhận thấy, nhưng lúc lên xe hắn cảm thấy có chút không thích hợp nhưng muốn giả bộ hồ đồ. Là khách lén qua sông, hắn không muốn vướng vào rắc rối. nói cho cùng hắn cũng là quỷ, nếu hắn hàng động trừ ma vệ đạo liền giống như hán gian vậy, gọi là ‘ quỷ gian’
Dùng tay chống lên cửa sổ, bày vẻ buồn ngủ để che đi cái lỗ kia, làm như chưa xảy ra chuyện gì.
Chu Trạch nhớ khi còn ở cô nhi viện, có một thầy giáo, bình thường thầy giáo này dạy hoạt động ngoại khóa và thể dục, còn kiêm một chức- người giữ cổng. hắn họ Tần nên các bạn nhỏ gọi hắn là người gác cổng Tần đại gia. Tần đại gia biết rất nhiều chuyện xưa, thường xuyên kể chuyện ma, dường như với thần sắc sợ hãi của các bạn nhỏ khi nghe chuyện rất thỏa mãn, viện trưởng từng nói chuyện với hắn, nhưng hắn cũng không thu liễm.
Chỉ là khi Chu trạch rời cô nhi viện, Tần đại gia bị nhồi máu cơ tim mà chết. Chu trạch nhớ Tần đại gia từng kể 1 chuyện ma gọi là “ quỷ nhấc kiệu.”
Tương truyền, thời cổ, quỷ cũng phân làm nhiều loại, phần lớn người chết sẽ xuống âm phủ, vào hoàng tuyền, uống canh mạnh bà sau đó đi đầu thai, quỷ có thể ở lại nhân gian rất ít. Nhưng vẫn có quỷ lưu lại, có khả năng bọn họ biết mình đã chết cũng có khả năng không biết là mình đã chết, nhưng dù thế nào bọn họ vẫn làm chuyện khi còn sống hay làm.
Ví dụ như kiệu phu, tại vùng hoang vu hoặc đêm khuya ít người bọn họ xuất hiện, hỏi ngươi có đi kiệu không, giá cực kì tiện nghi, sau khi ngươi đồng ý, đến nơi trả tiền. nhưng người sống giao dịch với quỷ, được quỷ phục vụ thì cái giá phải trả sẽ không giống bình thường, thứ mà quỷ nhấc kiệu muốn khôngphải tiền tài vật chất mà là tuổi thọ của ngươi, hoặc tinh khí.
ở dưới đất, quỷ là người nâng kiệu của diêm vương, người sống là thân phận gì? Xứng sao? Giống như một bà lão tám mươi tuổi quỳ trước mặt ngươi, ngươi sẽ tổn thọ.
Chu trạch nhớ lại chuyện này, cũng nhớ rất nhiều chuyện mà Tần đại gia kể, dù đã lớn đi làm cũng không quên. Vì Chu Trạch biết trước khi Tần đại gia chết 1 ngày, người luôn đứng ở cổng lại đi vào kí túc xá của các bạn nhỏ, lúc ấy Chu Trạch vừa vặn không ngủ, nhìn thấy màn này.
Giống như Tần đại gia biết mình sắp gặp đại nạn nên đến từ biệt.
Giống như Buffett thả cái rắm cũng làm người ta cảm thấy có huyền cơ.
một người biết ngày mai mình sẽ chết, chuyện ma quỷ mà hắn nói sẽ không còn có thể coi là chuyện hoang đường.
Tài xế vẫn tiếp tục lải nhải, Chu trạch ở phía sau vẫn bình tĩnh.
Giảm thọ?
Tổn hại tinh khí?
Chu trạch k sợ lắm, hắn không phải người sống, hắn cũng là quỷ.
nói khó nghe, tuy Chu trạch không hiểu giai cấp của quỷ nhưng bản thân có thể đi lại dưới ánh mặt trời lại mở tiệm buôn bán với người sống, tóm lại hắn cao cấp hơn cô hồn dã quỷ nhiều?
Hơn nữa Vô diện nữ trong đầm nước ở địa ngục cũng bị móng tay của hắn làm bị thương, giờ đối mặt với quỷ vật hắn vẫn có tự tin.
“ những năm gần đây, người mu axe nhiều mà người không tuân thủ luật cũng nhiều.” Tài xế vẫn nóichuyện, dù Chu trạch không tiếp lời hắn vẫn có thể nói.
“ cánh rừng lớn thì chim gì cũng có, tóm lại ngươi nếu như mất đi trí khí thì sẽ sống ít đi vài năm. Tuy nội tâm có lẽ không trí khí nhưng ngươi đi ra ngoài sẽ không dán “ ngươi đâm chết ta a, ngươi nha mau đâm chết ta” trên trán, thật là dndags giận.
Chu Trạch híp mắt, hắn có cảm giác mệt nhọc,muốn ngủ.
Bỗng nhiên hắn nhịn không được cười lên. hắn đã biết vì sao tài xế liên tục lải nhải, không phải hắn ta không biết mình nói chuyện rất đáng ghét mà vì mình không ngủ nên hắn nói chuyện để tỏ vẻ mọi thứ vẫn bình thường.
hắn muốn mình ngủ, nhưng mình giờ đây với giấc ngủ rất xa vời, Chu trạch nở nụ cười, khoanh tay nhắm mắt.
Ngủ.
Xe dần chậm lại. tiếng nói chuyện của tài xế cũng nhỏ dần, đồng thời tài xế nhìn về sau.
Nhưng lúc này mặt tài xế hiện lên vẻ giãy giụa cuối cùng lắc đầu, thở dài, tiếp tục lái xe.
Xem ra là sắp đến tiệm sách. Chu trạch không rõ một quỷ lái xe thì sẽ mang hắn di chuyển như thê nào. Cái này khó mà giải thích vì trong sách không có” quỷ lực học”.
Vả lại trong truyền thuyết của Trung Quốc cổ đại có “ lực sĩ hoàng cân” “ kì môn độn giáp, chắc đó là những thuyết pháp giống thế này đi.
Chu Trạch chậm rãi tỉnh lại, vì hắn cảm giác được thân thể tài xế trước mặt mình chậm rãi phát hào quang.
Thú vị, mình giống như luôn gặp quỷ tốt.
Người tài xế này vồn nên ‘ lấy tiền’ của mình nhưng hắn không đành lòng, có lẽ là lần đầu làm chuyện ấy nên kết quả là không rat ay được, trong lúc giãy giụa đó hắn đã được gaiir thoát và cứu rỗi.
hắn ta bắt đầu tiêu tán, sau đó xuống địa ngục, vào luân hồi.
Vì vậy thấy được những điều hắn ta vừa nói không phải nói dối, hắn có 4 đứa con, hắn thích cảm giác làm cha, hắn cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình, cho con mình hoàn cảnh tốt nhất để lớn lên. hắn là người cha tốt, nhân phẩm tốt, sau khi thành quỷ, làm ‘ quỷ đưa kiệu” cũng vẫn mềm lòng.
Chu Trạch chậm rãi ngẩng đầu, mở mắt, tài xế không phát hiện vẫn lái xe. Tài xế sắp tiêu tán, đây là đoạn trí nhớ của tài xế khi còn sống.
Giống như nguyên lý của một loại tia chớp, trong hoàn cảnh đặc thù có thể ghi lại 1 đoạn hình ảnh
Theo bản năng Chu trạch lại đốt thuốc, nếu tài xế tự giải thoát thì mình có đốt cái xe này đi cũng khôngsao.
Trong xe bật bài hát,là bài mới nổi “ Lương Lương”
Tài xế vừa lái xe vừa hát theo, tâm tình không tệ, định khi về sẽ nhâm nhi vài chén với lạc, lại chơi đùa với bọn nhỏ, tuy vất vả nhưng vui.
Đúng lúc này Chu trạch thấy trên đường xuất hiện một xe buýt, hẳn là xe buýt trường học, trên xe còn dán biển trưởng tiểu học XXX.
Lúc đầu Chu trạch cũng không chú ý, nhưng một bé gái phía sau xe buýt đứng lên, dán mặt vào cửa kính, dù qua kinh cũng nhìn thấy rõ ràng.
cô bé mặc áo váy màu xanh in hoa bách hợp, rất đáng yêu.
Chu Trạch khẽ nhíu mày, cô bé này, hắn biết, là hắn đã cứu, nghe nói đã tỉnh lại, lần trước bác sĩ Lâm còn nói cha cô bé muốn mở tiệc cảm ơn mình.
Ánh mắt Chu Trạch hơi trầm xuống, như vậy người tài xế này chính là đầu sỏ của vụ tai nạn?
Nhiều bạn nhỏ bị thương như vậy, thậm chí nếu mình không rat ay thì sẽ có bạn nhỏ phải chết.
“ thật là cô bé xinh xắn, giống như con gái út của tôi vậy!”
Tài xế lẩm bẩm, đây là kí ức cuối cùng khi còn sống cảu hắn ta nên hắn ta không biết ghế sau đang có người ngồi.
Chu Trạch nhìn 4 phía, hắn thấy tài xế không uống rượu cũng không ngủ gật, như vậy nguyên nhân tài xế đụng vào xe buýt trường học là gì? Nguyên nhân vụ tai nạn xe cộ?
Là do xe phụ cận nên dẫn đến tông xe liên hoàn?
Nhưng đúng lúc này cô bé mặc váy hoa bách hợp ngồi ghế sau bỗng há miệng, phun đầu lưỡi ra.
Đúng vậy, phun ra.
Giống như thảm đỏ, trực tiếp ói ra, rất dài, rất dài.. làm cho da đầu người ta tê dại.
Đồng thời trong mắt cô bé mang theo nụ cười chế nhạo, gắt gao, nhìn chằm chằm tài xế.
“má ơi, quỷ!!!!!”
Tài xế thất kinh, đạp nhầm chân ga, xe trực tiếp đụng vào xe buýt trường học.
“ oanh!”
Ánh lửa bay trước mắt.
Chu Trạch đứng trước cửa tiệm sách
trên mặt đất còn xe vàng mã chưa cháy hết, tàn phiêu tán theo gió.
trên người Chu trạch không chút thương tổn, người tài xế kia đã tuân thủ lời hứa đưa mình đến đích.
Nhưng Chu Trạch không vội về tiệm sách, trong tay còn điếu thuốc cháy dở.
Hít sâu một hơi.
Chu Trạch liếm môi.
“ Thúc Thúc, không được hút thuốc trong bệnh viên a” thanh âm của cô bé vẫn còn vang vọng bên tai.
Mình, cuối cùng đã cứu thứ gì?