Thái Tử Vô Sỉ

Chương 93


Bạn đang đọc Thái Tử Vô Sỉ: Chương 93


“ Lạc tiểu chủ tử, nhanh đến Thượng cung xem một chút. Bích Diệp tỷ tỷ rơi xuống nước, thân thể chịu không được.” Thanh âm của cung nữ tinh tế nhỏ nhẹ như muốn khóc lên vậy. Trầm Lạc cúi đầu tỉ mỉ nhìn cung nữ nhỏ nhắn trước người:” Ngươi ở Thượng cung sao? Ngươi làm sao biết Bích Diệp?” Bích Diệp quả nhiên có quen biết người ở Thượng cung.
“ Lạc tiểu chủ tử, nô tỳ cùng Bích Diệp là đồng hương cùng lên kinh. Nàng và nô tỳ cùng tham gia tuyển cung nữ, nô tỳ được phân đến thượng cung, Bích Diệp tỷ tỷ vì đắc tội người ta nên bị phân đến Hoán Y cục.” Thanh âm của cung nữ càng ngày càng khàn, cuối cùng quỳ xuống” Lạc tiểu chủ tử, nhanh nhanh đi cứu Bích Diệp tỷ tỷ. Không biết Trưởng công chúa sẽ xử trí tỷ ấy như thế nào.”
“ Ta sẽ đến Thượng cung, ngươi lặng lẽ trở về đó, nhất định không được cho người khác biết ngươi đến sương phòng.” Trầm Lạc hướng cung nữ mặc quần áo xanh lá nói, sau đó ra khỏi sương phòng hướng Thượng cung đi đến.
Sau khi Trầm Lạc vào Thương cung, trực tiếp hướng đến nơi nào ồn ào nhất chạy đến. Bởi vì vội vàng Trầm Lạc đụng phải lưng nam tử vóc người thon dài tráng kiện, Trầm Lạc bị đụng đau kêu lên một tiếng, nam tử bị đụng vội vàng xoay người đỡ Trầm Lạc.
Nương nhờ ánh trăng mà Trầm Lạc có thể thấy rõ được tướng mạo của nam tử. Lông mày nhạt, mắt nhỏ, sống mũi cao lớn, gương mặt thon gầy ( không hình dung được là mặt như thế nào luôn ). Trong lòng đang gấp gáp chuyện Bích Diệp nên Trầm Lạc chỉ nhẹ nhàng xin lỗi một tiếng rồi lập tức chạy đi.

“ Ngươi là ở trong cung nào?” Nam tử vội vàng đuổi theo kéo tay Trầm Lạc lại nắm thật chặt. Trầm Lạc kinh ngạc, nam tử này ở trong nội cung mà dám làm chuyện lớn mật như thế. Tay phải Trầm Lạc liên tiếp vỗ vỗ tay nam tử, nhưng không được sức lực của hắn quá lớn, Trầm Lạc càng vỗ hắn nắm càng chặt.
“ Ngươi lớn mật, có biết ta là ai không?” Trầm Lạc trừng to mắt nhìn nam nhân này. Người đó nhẹ nhàng cười một tiếng “ Vậy ngươi là ai?”
“ Lạc tiểu chủ tử của sương phòng, Trầm Lạc. Ngươi nhanh chóng buông tay, nếu không cẩn thận đầu của ngươi đó.” Trầm Lạc lạnh lùng nói, nam tử vừa nghe thấy hai chứ Trầm Lạc, hai mắt thay đổi liên tục, ẩn ẩn phát ra cỗ ngoan ý ( ý nghĩ độc ác ). Trầm Lạc, nữ nhi duy nhất của Trầm gia. Là trưởng tỷ của Trầm Nhiên.
Đợi sau khi tay được giải thoát, Trầm lạc cũng không có nhìn nam tử một cái, trực tiếp tiến đến địa phương đèn đuốc sáng chưng. Sau khi đến bên hồ sen Trầm Lạc nhìn thấy Vũ Văn Liên cũng không có phúc thân hành lễ, thái giám và cung nữ nhanh chóng nhường đường cho Trầm Lạc
Cúi đầu Trầm Lạc thấy Bích Diệp đang rủn rẩy nằm ở trên mặt đất lạnh lẽo.
“ Lạc tiểu chủ tử, thấy bản công chúa quên luôn hành lễ sao? Từ ma ma dạy như thế sao?” Mắt Vũ Văn Liên phát ra tia lạnh lùng.
Trầm Lạc đối với lời nói của Vũ Văn Liên ngoảnh mặt làm ngơ. Ngồi xổm xuống nâng thân thể Bích Diệp lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bích Diệp lúc này trắng bệch , dưới ánh sáng của đèn lồng run run. Lúc này Bích Liên vẫn còn thanh tỉnh, sau khi thấy Trầm Lạc, không biết lấy sức từ đâu kéo tay Trầm Lạc:” Lạc chủ tử, Bích Diệp không có tội.” Trầm Lạc nhẹ nhàng gật đầu một cái, nhẹ nhàng nói:” Bích Diệp chớ có lo lắng, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi an toàn.”
Trầm Lạc nhỏ bé dùng hết hơi sức để đỡ Bích Liên đang hôn mê, Uy Mẫn Mẫn đang đứng một bên cũng giúp một tay. Vũ Văn Liên tức giận ngút trời:” Không xem trọng quy của của hoàng cung, là phẩm chất của tú nữ sao?” Vũ Văn Liên dứt lời thì phía trước đột nhiên truyền đến giọng nam tử.
Cả đám thái giám cung nữ toàn thân phát run, quỳ hết trên mặt đất, run rẩy hô nô tài tham kiến Điện hạ, khi Vũ Văn Liên thấy Vũ Văn Thượng khí thế tiêu mất phân nửa.

Vũ Văn Thượng mắt lạnh nhìn mọi người:” Hoàng tỷ hôm nay tỷ mở tiệc thiết đãi đường đệ đường xa từ Huyện Vân Hà vào cung. Tai sao đệ không thấy người đâu mà chỉ thấy tất cả các tiểu chủ tử ở sương phòng đều ở đây ? Nam tử không thể tùy ý thấy các tú nữ, không lẽ quy củ này hoàng tỉ đã quên rồi sao?”
“ Thảo dân Chúc Dịch Phong tham kiến điện hạ, việc này là lỗi của thảo dân, mong điện hạ đừng có hiểu lầm công chúa.” Một giọng nam tử lành lạnh vang lên.
“ Ngươi sao có thể là thảo dân, Phụ hoàng và mẫu hậu đã có khẩu dụ triệu ngươi vào cung. Trên người ngươi có chảy huyết mạnh của hoàng thất làm sao có thể là thảo dân? Đứng dậy rồi nói chuyện.” Vũ Văn Thượng hướng đến nam tử đang quỳ trên mặt đất nâng nâng tay/
“ Tối nay Thượng cung thật là náo nhiệt, Hoàng tỷ có thể giải thích một chút cung nữ này phạm vào chuyện gì không? Vì sao lại rơi xuống nước?” Vũ Văn Thượng nhìn Trầm Lạc đang đứng một bên đỡ Bích Diệp, giọng nói phát ra thâm mấy phần bén nhọn.
Vũ Văn Liên bị Vũ Văn Thượng làm cho giật mình, cũng không biết nên mở miệng như thế nào? Cánh môi khép mở vài lần, thủy chung không nói thành lời. Chúc Dịch Phong nhìn Vũ Văn Liên một cái, sau đó chắp tay khom người nói:” Cung nữ này bị Lạc chủ tử làm hư hỏng rồi, không có quy của gì cả, công chúa chỉ là dạy dỗ nàng một chút, đánh nàng ta mấy trượng đuổi và sương phòng mà thôi, nhưng trên đường về đã vô ý ngã vào trong hồ.”
Trầm Lạc vẫn trầm mặc rốt cuộc biết được nam tử này là ai, nhị thiếu gia của Chúc gia từng có quan hệ với đệ đệ của nàng. Trước không nói đến Chúc Dịch Phòng, Bích Diệp là cung nữ của nàng, làm sao có thể bị người ta vũ nhục như thế? Đây không phải là nói nàng không biết dạy dỗ sao?
Lời Trầm Lạc nói ra mang theo ý lạnh:” Điện hạ chuyện này phải đợi Bích Diệp tỉnh lại mới có thể quyết định được. Nếu thật sự Bích Diệp đụng phải công chúa, ta nhất định sẽ nghiêm trị. Nếu như là công chúa cố tình gây chuyện mong công chúa hãy nhận lỗi. Chuyện Hoa Quế cao chẳng lẽ công chúa đã quên rồi sao?”

Uy Mẫn Mẫn ở trong lòng bật ngón tay cái khen Trầm Lạc, quả thật là có uy nghi của thái tử phi, làm cho Vũ Văn Liên phải rung động.
“ Chi Nhược, tiễn khách.” Vũ Văn Liên đuối lí hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người đi về hướng Thượng cung. Chỉ có Chi Nhược đáng thương, một cung nữ nho nhỏ, nhìn Điện hạ lại nhìn các vị tiểu chủ tử, như thế này thì thật khó có thể dọn dẹp cục diện.
“ Bốn vị tiểu chủ tử trước trở về sương phòng, Tiểu Phúc Tử kêu ngự y chẩn đoán cho cung nữ bị rơi xuống hồ. Chúc đường đệ, phụ hoàng đã chuẩn bị tẩm cung cho ngươi. Tiểu Đức Tử mang đường đệ qua đó. Đêm đã khuya rồi, tất cả mọi người về phòng đi.”
Trước khi trở về phòng, Hòa Miêu liếc nhìn Chúc Dịch Phòng một cái. Nàng có chút thất vọng, hắn cũng không có tàn nhẫn như lời đồn. Mà Hòa Miêu không biết rằng cái nhìn đó của nàng toàn bộ lọt vào trong mắt Chúc Dịch Phòng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.