Bạn đang đọc Thái Tử Vô Sỉ: Chương 67
Mắt thấy bàn tay to kia sắp rút thắt lưng của nàng, Trầm Lạc vội vàng đưa tay cầm chặt bàn tay to đang làm loạn bên hông:” Lúc xuống ngựa cái yếm bị rơi trên cỏ rồi. Chúng ta đứng lên xem xem thế nào, giấy bao bọc có bị rách hay không, cái yếm mới làm đừng có mà làm dơ.”
“ Lạc nhi dấu đầu hở đuôi sao? Lần này vi phu sẽ tha cho nàng, chỉ là tục ngữ có câu thoát khỏi 15 làm sao thoát khỏi mùng 1. Cỏ này nhất định phải thử qua một lần.”
Trầm Lạc cho là Vũ Văn Thượng chỉ nói đùa mà thôi, nhưng mà nhiều năm về sau Trầm Lạc lệ rơi đầy mặt, Vũ Văn Thượng nói lời thật giữ lời thật sự đã mang nàng đến thảm có này mà hảo hảo lăn một lần, mặc dù không phải là từ đầu này lăn tới đầu kia, nhưng mà cũng không kém chút nào. Nhiều năm sau Trầm Lạc trên thảm cỏ này ngất đi thì mới cảm thấy hối hận khi đó đã khiêu khích Vũ Văn Thượng.
Đưa mộ tay kéo Trầm Lạc lên, sau đó lại kéo nàng ngồi ở trên có, hai tay vòng qua ôm eo nàng. Vũ Văn Thượng hướng về bầu trời đêm phía đông nói:” Lạc nhi, vào đêm thất tịch trên bầu trời có một ngôi sao sáng nhất ở phía Đông tên là gì hay không?”
Trầm lạc gật đầu một cái, thoát khỏi sự uy hiếp của Vũ Văn Thượng, ngữ khí của nàng cũng thả lỏng hơn:” Dĩ nhiên ta biết, ta có xem qua trong sách. Ngôi sao sáng ở phía đông được gọi là sao Ngưu Lang cùng những ngôi sao khác thật khác biệt.” Trầm Lạc chỉ vào trời đêm ở phía Tây :” Sao Chức Nữ tận cùng phía tây, Ngưu Lang và Chức Nữ hàng năm chỉ có thể thấy nhau một lần. Vào đêm thất tịch thì cầu Hỉ Thước sẽ không bị mất Ngưu Lang Chức Nữ sẽ dùng cây cầu đó để gặp nhau.”
“ Lạc nhi….”
Nghe được âm thanh hết sức nghiêm túc của Vũ Văn Thượng thì Trầm lạc nhất thời cũng nghiêm túc. Nghiêng đầu nhìn hai mắt tỏa sáng của Vũ Văn Thượng:” Sao thế?”
“ Lạc nhi hay nghe kỹ những lời này ta chỉ nói một lần mà thôi. Ta rất vui mừng khi ta và nàng được giống như Ngưu Lang và Chức Nữ, nhưng ta không giống Ngưu Lang ta có năng lực để bảo vệ Chức Nữ của ta.”
Nhìn hai mắt sàng ngời của Vũ Văn Thượng. Trầm Lạc cảm thấy ngọt ngào ngây ngất, song ba ngàn gáo nước chỉ lấy một gáo, điều này thật sự đã sảy ra trên người nàng. Những câu chuyện không phải chỉ là hư cấu, trong đầu từng đợt từng đượt mật ngọt dâng trào, một luồng sóng ngọt ngào đánh tới Trầm Lạc rơi lệ.
Lần đầu tiên nói những lời tình cảm như thế Vũ Văn Thượng cảm thấy rất khó khăn, trong truyện không phải có nói nữ tử mà nghe được nam tử nơi như thế sẽ chủ động dâng một thơm lên ôm ấp sao? Vũ Văn Thượng cảm thấy mình rất thất bại, sau khi Lạc nhi nghẽ được những lời tâm tình hắn chuẩn bị tỉ mỉ thế nhưng mà lại rơi lệ. Nhưng mà Vũ Văn Thượng là người cực kì sĩ diện, hơn nữa hắn lại yêu nữ tử trước mắt này. Hắn tuyệt đối sẽ không nói ra vì những lời tâm tình này hắn đã cố ý tình những câu chuyện dân gian mà trước kia hắn không them ngó tới.”
“Vũ Văn Thượng……” Trong khi Vũ Văn Thượng đang hết sức thất bại, Trầm Lạc nhẹ nhàng mà ôn nhu gọi tên hắn, ngay sau đó một đôi môi mềm mại tiến đến và cánh tay ngọc ngà vòng chắc trên cỏ hắn. Ngay sau đó trên môi Vũ Văn Thượng chợt cảm thấy ấm áp. Vũ Văn Thượng mừng như điên chợt cảm thấy những câu chuyện kia xem không có vô ích.
Hai cánh tay đang ôm Trầm Lạc lại lần nữa dùng sức, sức lực lớn đến nỗi như muốn đem Trầm Lạc khảm vào trong thân thể. Cúi đầu mãnh liệt hôn môi Trầm lạc, lưỡi dài trực tiếp tiến vào bên trong, trước kia khi ôm hôn Trâm Lạc bởi vì xấu hổ nên cái lưỡi sẽ né tránh. Nhưng giờ phút này lại chủ động lại cùng cái lưỡi dài của hắn dây dưa liên tiếp không ngừng nghỉ.
Cho đến khi ngực tiểu nhân nhi liên tục thở dốc dần dần vô lực thì Vũ Văn Thượng mới hài lòng buông ra. Cúi đầu trán cụng trán Trầm Lạc Vũ Văn Thượng chậm rãi mà lên tiếng:” Lạc nhi chỗ này là một nơi tuyệt vời. Xem đi lập tức nàng sẽ thấy thôi.”
Trầm Lạc cảm thấy tò mò rốt cuộc thì cái gì đã khiến chỗ này chở nên đặc biệt? hả? Trầm Lạc vịn vào tay Vũ Văn Thượng. Từ đồng có bên kia có rất nhiều đốm sáng bay đến còn có tiếng côn trùng chẳng lẽ là đom đóm? Mắt thấy đom đóm càng ngày càng nhiều, Trầm Lạc hung phấn lên tiếng:” Vũ Văn Thượng ở đây có rất nhiều đom đóm. Ta ở huyện Vân Hà đã thấy rồi, nhưng ở đó không nhiều mỗi lần chỉ có thể nhìn thấy mấy con, không có nhiều như ở đây.”
Vũ Văn Thượng nhẹ nhàng cười một tiếng, sờ sờ tóc Trầm Lạc ngay sau đó ôm lấy eo Trầm Lạc đứng dậy. Sau đó hai tay buông Trầm Lạc ra, Vũ Văn Thượng nhếch khóe miệng nhìn chỉ giống như nhẹ nhàng lướt qua một cái bay về phía đom đóm. Đối với Trầm Lạc Vũ Văn Thượng hiểu rất rõ, loại hiểu biết này không giống như mẫu thân Trầm Lạc, mà là rất nhẹ nhàng và im lặng. Vẻ mặt vui mừng vẻ mặt tức giận của Trầm Lạc, thích xem truyện, thích ăn hoa quế cao, rất yêu thích đom đóm.
“ Rất nhiều đom đóm thật là đẹp, Vũ Văn Thượng ta múa cho chàng coi được không? Bị đom đóm vây quanh Trầm Lạc nhảy lên hướng Vũ Văn Thượng vẫy tay, rất là vui mừng lớn tiếng mở miệng.
Thân thể Vũ Văn Thượng ngừng lại, Lạc nhi biết một chút y thuật, Vậy thì nàng biết khiêu vũ lúc nào đây? Xem ra hắn vẫn chưa thật hiểu rõ con người của nàng.
“Vũ Văn Thượng chàng có xem hay không?”
Nha đầu này thật nóng nảy Vũ Văn Thượng gật đầu mộ cái:” Lạc nhi vi phu đương nhiên là muốn xem rồi.”
Bên này Vũ Văn Thượng vừa dứt lời thì bên kia Trầm Lạc theo đom đóm mà nhẹ nhàng nhảy múa. Vừa nhấc chân vừa uống eo, không phải kĩ thuật nhảy mềm mại của những nữ tử kinh thành, mà còn có thêm sự mãnh liện hoạt bát trong đó. Giống như một thiếu nữ nơi thỏa nguyên, cả người tỏa ra tia sáng chói mắt. Càng ngày càng có nhiều đóm đóm tập trung lại chỗ Trầm Lạc. Cảnh đẹp này làm cho Vũ Văn Thượng nhìn mê đắm nhập luôn vào tâm hắn.
Đom đóm vào ban đêm sẽ bay ra ngoài nếu là bình thường gặp phải người thì sẽ bay đi. Mà Trầm Lạc lại hấp dẫn nhiều đom đóm bay đến, có thật nhiều đom đóm đã đậu vào trên y phục của nàng.
Giờ phút này nếu cón người ngoài nhìn thấy, nhất đinh sẽ cho rằng cô gái đang nhảy cùng với đom đóm kia nhất đinh là nữ thần hạ phàm.
Động tác cuối cùng Trầm Lạc mở hai cánh tay ra ngẩng đầu lên, một chân nâng lên. Hướng Vũ Văn Thượng nở nụ cười rực rỡ, trong lòng Vũ Văn Thượng một lần nữa kích động. Hắn muốn bất chấp tất cả tối nay cùng Lạc nhi lăn trên cỏ.
“Vũ Văn Thượng đây là lần đầu tiên ta khiêu vũ trước mặt người khác.” Sauk hi khiêu vũ xong Trầm Lạc tươi cườ chạy đến bên người Vũ Văn Thượng, trực tiếp nhào vào trong lòng Vũ Văn Thượng, chủ động ôm hông hắn.
Hưởng thụ cái ôm chủ động của Lạc nhi Vũ Văn Thượng hết sức vui mừng:” Lạc nhi học khiêu vũ bao lâu rồi.? kĩ thuật cùng những thiên kim tiểu thư thật khác nhau.” Trầm Lạc cười ha ha:” Dĩ nhiên là hác rồi, đây là điệu nhảy của nước Đại Mạc. Ở ngoài thành Huyện Vân Hà có một phu tử nhi tử của ông ấy thú một nương tử là người nước Đại Mạc. Nàng ấy biết khiêu vũ là nàng ấy đã dạy ta.”
“ Hử, vậy tại sao khi lần đầu tiên vào cung ta để cho nàng biểu diễn, lúc đó lại nói với mọi người nàng không biết chút tài nghệ nào?” Vũ Văn Thượng trở tay ôm lấy Trầm Lạc sau đó chẹo miệng nói:” Ta học mới không bao lâu, không dám biểu diễn trước mặt người khác, không thể đạt tới thanh nhã được.”
“ Ai nói, tối mai duyệt chọn nàng liền nhảy điệu này đi, đếm tất cả những cô nương ở đó đánh bại. Tài nghệ của Thái Tử phi tương lại ái dám chất vấn chứ?” Sauk hi Vũ Văn Thượng dứt lời bắt lấy cái miệng nhỏ nhắn làm tâm hắn đông hung hăng hôn.
“Vũ Văn Thượng chàng thật là cuồng vọng.” Trầm Lạc tránh né môi của Vũ Văn Thượng bật cười thành tiến.
“ Lạc nhi nàng có biết tôi nay nàng rất đẹp không. Được rồi đến đây ta hiện tại muốn nàng .”
Nhìn ánh lửa chớp động trong mắt Vũ Văn Thượng, Trầm Lạc hết sức sát phong cảnh bấm vào hông hắn một cái hết sức lớn mật nói:” Chàng có biết là tối nay chàng đặc biệt vô sỉ hay không?”
Lời tác giả: Xong rồi ta hôm này châm một chút…….Ô ô tối mai chín giờ sẽ có thêm hai chương, Chương này có phải rất ngọt hay không. Hắc Hắc Trầm Lạc thật là có tài, chỉ là không dùng mà thôi, mọi người có lòng tin với nàng, Vũ Văn Thượng cũng rất có tài.