Đọc truyện Thái Tử Quá Xấu Bụng – Chương 303: Tuyển chọn, tham gia trận đấu
Sở Chỉ Nguyệt nhìn Nghìn Thành. Nói: “Tìm Tiên Cung tính sổ đi.”
Nghìn Thành cười lạnh một tiếng. Bộ dạng ta cái gì cũng biết.
Hắn nói: “Một người vốn không thể hỗ trợ chuyển thế. Thế nhưng Huyền Thần phá lệ giúp đỡ các ngươi. Xem ra lúc này. Huyền Thiên điện các ngươi muốn sống yên ổn. Không có khả năng.”
Sở Chỉ Nguyệt không chút sợ hãi nói: “Vậy ngươi tranh thủ thời gian đi. Tranh thủ thời gian đi a.”
Dứt lời. Nàng liền kéo tay Bắc Huyền Âm quay người rời đi.
Bái thiên địa, không thể chậm trễ giờ lành.
Nghìn Thành thấy khẩu khí Sở Chỉ Nguyệt lớn như vậy, có chút tức giận.
Hắn nắm chặt nắm đấm. Cuối cùng nổi giận đùng đùng rời khỏi. Hiện tại hắn liền đi Tiên Cung xem Huyền Thiên điện giải vây thế nào.
Bắc Huyền Âm thấy vẻ mặt Sở Chỉ Nguyệt không sợ không khỏi cảm thấy buồn cười.
“Ngươi không sợ a. Ngày đó chứng kiến thực lực Đồng Diệu Diệu cực bình thường. Nếu như Tiên Cung có thể nắm trọn lục giới bên trên. Nhất định có bản lĩnh của mình.”
Sở Chỉ Nguyệt bĩu môi. Nói: “Tiên Cung sẽ không tìm chúng ta tính sổ. Đầu óc Nghìn Thành bị lừa đá mới nói như vậy.”
Bắc Huyền Âm nhìn nàng, chờ đợi nàng giải thích.
Nàng trầm giọng nói: “Ta không tin Tiên Cung cái gì cũng không biết. Nếu như có thể coi sổ sách. Vậy tại sao lúc đầu không ngăn cản. Ngươi nói Tiên Cung lợi hại. Chút việc nhỏ ấy đương nhiên phải biết. Hơn nữa lúc này Tiên Cung còn cho người đưa lễ đến. Đã nói lên Tiên Cung sẽ không quản chuyện này.”
Bắc Huyền Âm nghe phân tích của nàng xong liền nắm tay nàng.
“Ngươi nói không buông tha. Có một số việc nếu Tiên Cung muốn xen vào, đã sớm nhúng tay.” Bắc Huyền Âm nói: “Nhanh. Nhược Thanh cùng Nhan Tiên sắp bái thiên địa rồi.”
Tại Huyền Thiên điện sắp bái Thiên Địa.
Nhan Tiên kiều diễm vô cùng. Một thân hồng mai vô cùng loá mắt.
Sở Chỉ Nguyệt ôm Hi Hi trong tay, nói với Hi Hi: “Hi Hi bảo bối. Chờ ngươi lớn lên. Nhất định phải gả cho hảo nam tử a. Nam tử tốt như cha ngươi mới được gả a.”
Bắc Huyền Âm bên cạnh nghe xong, chỉ cảm thấy buồn cười.
Hi Hi tựa hồ nghe rõ. Mắt nhìn chằm chằm Bắc Huyền Âm.
Cái gì là hảo nam tử.
Đầu nhỏ Hi Hi nghĩ đến. Không không không. Trong trí nhớ của nàng tất cả đều là một nam tử thanh lãnh. Tên gọi….Mộng Kiêu.
Bắc Huyền Âm thấy Hi Hi rất chăm chú suy nghĩ. Hắn cũng cười nói: “Nguyệt nhi. Về sau nàng nhất định học rất lợi hại.”
Sở Chỉ Nguyệt gật đầu nói: “Ta muốn dạy binh pháp cho nàng.”
Hành quân chiến tranh. Nàng lành nghề nhất a.
Bắc Huyền Âm nói: “Không được. Nữ hài tử của gia đình, học những thứ này không dùng được.”
“Làm sao không dùng được. Lúc đầu ta học không phải cũng dùng à.” Sở Chỉ Nguyệt nói.
Lần đầu tiên hai người có hai loại ý tưởng khác nhau. Hi Hi đảo tròng mắt, không biết nên nghe theo ai.
“Sao giống ngươi được. Hiện tại Hi Hi không thể tu luyện. Cho nàng học cầm kỳ thi họa, dịu dàng một chút là đủ rồi.” Bắc Huyền Âm nói.
Sở Chỉ Nguyệt bĩu môi: “Không nên không nên. Nữ hài tử dịu dàng dễ bị người khi dễ, không thể.”
Hai người bàn luận xung đột. Nhược Thanh và Nhan Tiên được đưa vào động phòng, mà hai người vẫn còn thảo luận đề tài này.
Cuối cùng, Huyền Thần nhịn không được lườm hai người, nói: “Đợi ngày hài tử chọn đồ vật đoán tương lai, không được sao.”
Sở Chỉ Nguyệt cùng Bắc Huyền Âm liếc nhau một cái. Hai người thật đúng đã quên việc này.
Nàng vội vàng gật đầu: “Như vậy cũng tốt. Tự Hi Hi lựa chọn.”
“Thế nhưng Hi Hi còn quá nhỏ. Chính mình chỉ sợ không quyết định tốt được.” Bắc Huyền Âm một bộ dạng phụ thân nghiêm túc nghĩ cho Hi Hi.
Hi Hi giơ móng vuốt nhỏ lên. Không nên không nên. Ta muốn tự mình lựa chọn.
Huyền Thần cười haha, nói: “Đứa nhỏ Hi Hi rất thông minh. Nàng biết mình thích gì .”
“Đúng vậy. Ngươi không thể chuyên chế. Con gái thích gì thì làm cái đó. Nếu như nàng làm ra cục diện rối rắm. Ngươi liền tranh thủ thời gian đi thu thập là được.”
Bắc Huyền Âm bất đắc dĩ nhìn Sở Chỉ Nguyệt, nói: “Một mình ngươi còn chưa đủ. Hiện tại nhiều hơn một người lại tiếp tục gây sự.”
Sở Chỉ Nguyệt lập tức đẩy Bắc Huyền Âm ra.”Ta gây sự lúc nào? Ngươi nói rõ cho ta. Bằng không đêm nay ngươi ngủ sàn nhà đi.”
Huyền Thần không phải một người thích xem náo nhiệt… Thừa dịp hai vợ chồng liếc mắt đưa tình, hắn liền ôm Hi Hi đi.
Trong tiệc cưới, khắp nơi đều vui mừng, âm thanh chúc phúc không ngừng vang lên.
Huyền Thần ôm Hi Hi đến một chỗ thanh tịnh, sờ trán Hi Hi.
Hắn thì thào nói: “Kim quang…”
Kim quang trên trán Hi Hi đã bị phong bế.
Nếu không giải khai, về sau Hi Hi chẳng khác phế nhân bao nhiêu. Rất có thể ảnh hưởng đến sinh hoạt về sau của Hi Hi.
Cho nên hiện tại hắn mới hiểu rõ . sao Thiên Tôn lại ra tay với Hi Hi.
Khi đó Thiên Tôn cũng giống như vậy. Đối với người cướp đoạt ngôi vị Thiên Tôn, chính là đuổi tận giết tuyệt.
Huyền Thần hít một tiếng. Cuối cùng nói với Hi Hi: “Hi Hi a. Con đường về sau của ngươi nhất định rất khó khăn. Nhưng không sao, trong cuộc đời ngươi, nhất định sẽ có quý nhân trợ giúp.”
Hi Hi nhìn Huyền Thần. Chẳng lẽ là ngươi à?
Huyền Thần không có nói tiếp, đưa Hi Hi về.
Đại hôn Nhược Thanh và Nhan Tiên đã qua, vui mừng trong Huyền Thiên điện vẫn còn.
Nhưng ngay lúc này, người Tiên Cung đến.
Thật vừa vặn người đến là Đồng Diệu Diệu. Nàng vung hai tấm thiệp lên, đưa đến tay Sở Chỉ Nguyệt cùng Bắc Huyền Âm.
Thanh âm nàng lạnh như băng: “Tiên Cung thi đấu tuyển chọn, các ngươi có tư cách tham gia.”
Thiếp mời rất tinh xảo, đây không phải đồ vật thế gian có thể có.
Hắn vừa mở ra nhìn. Ngày thi đấu tuyển chọn vào mười ngày sau.
Hắn hỏi: “Nguyệt nhi. Nàng muốn đi không?”
“Không phải nói không đi sao.” Sở Chỉ Nguyệt nói.
Cái gì giải thi đấu, nàng một chút hứng thú cũng không.
Sở Niệm quấn quít muốn xem. Vừa nhìn, liền trừng mắt. Bộ dạng Tiên Cung… giống như rất lợi hại… Không biết ở Tiên Cung có thể học lợi hại hơn, hay có đồ vật tốt gì hay không?
Hiện tại song huyền thuật của hắn đã đến cấp bậc nhất định, nhưng lại bị giới hạn tuổi. Hiện nay rất khó thăng cấp.
Tiên Cung, rất hấp dẫn hắn.
Đồng Diệu Diệu nói: “Đây là thành ý của Tiên Cung, mời các ngươi tham gia. Các ngươi dứt khoát đi.”
Trước kia người nhận được thiếp mời, đều rất hưng phấn.
Nhưng bây giờ lại Sở chỉ Nguyệt ghét bỏ, một điểm hưng phấn đều không có.
“Ta đi.” Sở Niệm nhấc tay: “Ta thay thế phụ thân đi.”
Mọi người sững sờ. Không nghĩ đến Sở Niệm rõ ràng nói như vậy.
Sở chỉ Nguyệt nhíu mày: “A Niệm. Ngươi đang nói cái gì.”
Sở Niệm quay đầu, nhìn Sở Chỉ Nguyệt: “Mẫu thân. Ta muốn đi a. Nếu tiến vào Tiên Cung, có thể sẽ học được rất nhiều điều.”
Đồng Diệu Diệu gật gật đầu: “Đúng vậy. Ở trong Tiên Cung, huyền thuật căn bản chả là cái gì. Tiên Thuật lợi hại nhất, ngươi tiến vào Tiên Cung, liền có tư cách học tập.”
Hai mắt Sở Niệm tỏa sáng, vội gật đầu.
Sở Chỉ Nguyệt nói: “A Niệm, chỉ sợ ngươi không thể tham gia a.”
Sở Niệm còn quá nhỏ, sẽ thua.
Nàng sợ Sở Niệm bị thương, cho nên hiện tại muốn ngăn cản.
Sở Niệm nói: “Tỷ tỷ kia, ta có thể tham gia hay không?”
Đồng Diệu Diệu lấy một viên hạt châu thủy tinh ra, gọi Sở Niệm đi qua.
Hạt châu thủy tinh hạ ở trước mặt Sở Niệm, Đồng Diệu Diệu nói: “Đặt tay lên.”
Sở Niệm theo lời, đặt tay lên hạt châu thủy tinh.
Huyền Thần ở một bên xem. Đồng thời cũng giải thích với Sở Chỉ Nguyệt và Bắc Huyền Âm: “Tiên Cung muốn tuyển chọn người. Hạt châu thủy tinh này chính là dùng để xác định người có đủ tư cách tham gia tuyển chọn hay không? Một khi qua, có thể tham gia rồi. Không cần biết thân phận ngươi là cái gì.”
Sở Chỉ Nguyệt nói: “Nói như vậy thì, lúc này ở Tiên Cung, đi tìm một người thôi cũng là cao thủ.”
Huyền Thần gật đầu.
Nàng giật mình thán phục một tiếng. Hoá ra là như vậy. Nàng còn tưởng rằng chỉ có người Huyền Thiên điện, Thiên Ngân thành tham gia. Vốn nghĩ quá ít người. Có cái gì để tuyển chọn tốt chứ.
Tiên Cung chọn lựa người như vậy, chỉ sợ lúc đó rất nhiều người.
Bắc Huyền Âm nắm tay Sở Chỉ Nguyệt hỏi: “Nàng có muốn cho A Niệm tham gia không?”
Sở Chỉ Nguyệt nói: “Hắn thích thì tốt rồi. Tuy nhiên ta sợ về sau hắn sẽ hối hận.”
Quy củ Tiên Cung nghiêm minh, Sở Niệm tính tình thuận theo, về sau sẽ không quen.
Bắc Huyền Âm cũng nghĩ như vậy. Cho nên hiện tại tốt nhất chính là A Niệm không qua kiểm tra được. Vậy bọn họ không cần phiền lòng rồi.
Thế nhưng hai người bọn họ thật sự đánh giá thấp con của mình.
Hạt châu thủy tinh hiện ra hào quang…
Sở Niệm mở to hai mắt: “Có phải được tham gia hay không?”
Ngay cả Đồng Diệu Diệu cũng sững sờ. Một đứa bé…
Nàng đành phải gật đầu. Vốn muốn đả kích đứa nhỏ này, thế nhưng không nghĩ đến cuối cùng vượt qua kiểm tra rồi.
Nàng giao tấm thiệp cho Sở Niệm: “Đây là của ngươi. Mười ngày sau, gặp ở Tiên Cung.”
Sở Niệm cao hứng không thôi, vội gật đầu.
Đồng Diệu Diệu hướng Sở Chỉ Nguyệt nói: “Hai người các ngươi thật không tham gia?”
Sắp trở về báo cáo, nhưng ngay từ đầu Bắc Huyền Âm đã được Huyền Thần lựa chọn. Hiện tại Bắc Huyền Âm buông tha cơ hội này, thật sự được không nào.
Người, không đều nhìn về phía trước hay sao.
Bắc Huyền Âm nhàn nhạt nói một câu: “Không tham gia.”
Đồng Diệu Diệu nhìn hai người bọn họ nắm chặt tay. Ánh mắt tối sầm lại, cũng không nói gì nữa.
Vốn chính là như vậy a…
Lúc này Sở Chỉ Nguyệt điềm đạm ngọt ngào cười nói với Bắc Huyền Âm: “Lúc nào Huyền Thần mới bồi dưỡng được người mới đây. Ta và chàng còn nhiều chỗ chưa đi a.”
Lúc trước hai người bọn họ ở Bách Thú cốc mệt nhọc một năm, có chút nhàm chán. Hiện tại bọn họ không thể lãng phí thời gian nữa.
Bắc Huyền Âm nói: “Đợi mười năm nữa, Hi hi lớn lên.”
Sở Chỉ Nguyệt suy nghĩ một chút:”Vậy…”
Tuy nhiên mười năm cũng không coi vào đâu, có Bắc Huyền Âm bên cạnh, đều ấm áp.
Từ lúc Sở Niệm quyết định tham gia thi đấu tuyển chọn, càng thêm chăm chỉ.
Huyền Thần vì Sở Niệm phân tích qua, nói: “A Niệm. Đối thủ lợi hại nhất là Nghìn Nhã.”
Dựa vào thực lực Sở Niệm, những người khác có thể chưa đủ tư cách so sánh. Nhưng Nghìn Nhã lại không giống.