Đọc truyện Thái Sơ – Chương 4: Chí Thượng Tiên Tôn Chân Ất giáo (1)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn:
Dịch: Tiêu Dao
————————-
Sáng sớm hôm sau, nguyên bản trấn Đại Điền vốn yên tĩnh lại cực kỳ náo nhiệt. Những gia đình có con em tham tuyển đều giăng đèn kết hoa, giết heo làm dê bái thiên tế tổ, rất nhiều gia trưởng cả đêm quỳ gối trước bàn thờ nhà mình, cầu xin cho con trẻ được Thần Tiên chọn trúng, ngày sau bay cao.
Tần Hạo Hiên cáo biệt cha mẹ, hai người đã quỳ ở trước bàn thờ một đêm, dung nhan phảng phất như tiều tụy đi rất nhiều, nguyên bản hắn ngủ một đêm ngọt ngào tâm tình lại trầm trọng xuống.
Ở dưới sự mở đường hộ tống của hơn hai mươi thợ săn cường tráng, bốn mươi thiếu niên độ mười sáu tuổi hạo hạo đãng đãng tiến về Pha Tử Lĩnh. Pha Tử Lĩnh là nơi phân chia nội sơn và ngoại sơn của Tiểu Tự sơn, là một bãi cỏ bằng phẳng.
Bọn người Tần Hạo Hiên đến không lâu, hai đạo bạch quang từ chân trời phía đông cưỡi mây phá sương, ngự kiếm bay đến, lúc rơi xuống đất, Tần Hạo Hiên thình lình phát hiện, bọn hắn chính là hai người lạ mặt ngày hôm qua muốn ra giá cao mua sắm Hoàng Tinh của mình.
Không chỉ Tần Hạo Hiên, những thiếu niên khác cũng bị hai người này chấn kinh.
Trương Cuồng lộ vẻ vui mừng, cùng tộc đệ kiêm tiểu đệ của hắn Trương Dương nhìn nhau cười cười.
Phải biết rằng ngày hôm qua sau khi bọn hắn không mua được Hoàng Tinh của Tần Hạo Hiên, về sau ra giá trên trời năm trăm lượng mua lại khối Hoàng Tinh nọ ở trên tay Trần lão đầu, nói không chừng trong lòng bọn hắn ghi hận Tần Hạo Hiên, như vậy cơ hội trúng tuyển của Tần Hạo Hiên càng nhỏ hơn.
Sau khi hai người kia hạ xuống, phi kiếm dưới chân bọn hắn bay quanh một vòng, xua tán sương mù bốn phía, hình thành một chỗ chân không, sau đó phi kiếm tự động bay trở về vỏ kiếm sau lưng bọn hắn. Chiêu thức ấy khuynh đảo cả đám thiếu niên ở đây.
Ở sau khi hai Thần Tiên đến, trưởng trấn dẫn đầu quỳ trên mặt đất:
– Năm nay trấn Đại Điền có bốn mươi mốt thiếu niên vừa độ tuổi, mời hai vị tiên trưởng chọn lựa.
Bốn mươi mốt thiếu niên, tính thêm hai mươi thợ săn hộ tống thành kính quỳ xuống đất hành lễ.
Nhìn qua bốn mươi mốt thiếu niên, tốt xấu lẫn lộn, phần lớn cúi đầu sợ hãi rụt rè, cũng có mấy cái ngẩng cao đầu, một bộ đã tính trước, nhưng giữa lông mày đều pha lấy tự ti cùng tự tin.
Duy chỉ có một người thiếu niên mặc áo vải màu xám, cử chỉ vừa vặn, thần sắc đoan trang, khí chất trầm ổn, rất có phong độ, làm con mắt bọn hắn sáng ngời, đây không phải thiếu niên ngày hôm qua bán Hoàng Tinh ở Trần gia dược điếm sao? Trong nội tâm bọn hắn ngược lại có vài phần chờ mong thành tích khảo sát của thiếu niên này.
Ở trấn Đại Điền bọn hắn cũng nghe nói danh tiếng của Tần Hạo Hiên, lại tận mắt thấy hắn cầm Hoàng Tinh ra bán, bán một hai lần linh dược có thể nói vận khí tốt, nhưng Tần Hạo Hiên thường xuyên có thể lấy ra những thứ không kém Hoàng Tinh, tuyệt đối không phải vận khí đơn giản như vậy, nếu như có thể thu tiểu tử này vào tông môn, đối với mình cũng có chỗ tốt.
– Bổn tiên Từ Thôn Hổ, vị này là sư huynh của ta Triệu Gia Long.
Nam tử râu dê Từ Thôn Hổ giới thiệu sơ lược, sau đó cũng không nói nhảm:
– Tuyển mầm phân căn cốt có hai cửa! Cửa thứ nhất sờ đạo cốt, cửa thứ hai trắc tiên chủng, hai cửa đều vượt qua kiểm tra thì trúng cử.
– Người thứ nhất.
Dựa theo trình tự mà trưởng trấn lập từ trước, thiếu niên thứ nhất đi lên tiếp thu khảo thí. Bất quá trước khi khảo thí, còn phải tiến hành rất nhiều trình tự phức tạp như huân hương, súc miệng…
Thiếu niên khảo thí duỗi tay trái ra, Từ Thôn Hổ vuốt ve một hồi, nhíu mày nói:
– Phàm cốt… Kế tiếp.
Sờ đạo cốt kỳ thực là sơ bộ thăm dò kinh mạch cốt cách, người đầu tiên này không thể vượt qua kiểm tra, vậy thì không cần phải tiến hành tiếp.
Liên tiếp tiến lên mấy người, toàn bộ bị Từ Thôn Hổ dán lên nhãn hiệu cặn bã, thật vất vả có một người qua cửa ải sờ đạo cốt, tiến vào chỗ Triệu Gia Long phụ trách trắc tiên chủng. Trắc tiên chủng thực ra là khảo thí tiên chủng.
Cơ hồ mỗi người đều có tiên chủng, nhưng rất nhiều người tiên chủng ở sau khi sinh liền chết, mặc dù tiên chủng còn sống, cũng phải chờ 16 năm sau xem tiên chủng còn sống hay không, bởi vì phải đầy 16 tuổi mới có thể hấp thụ thiên địa linh khí, cho nên phải ở 16 tuổi mới có khả năng tu tiên, mà trong khoảng thời gian 16 năm này, lại có rất nhiều người tiên chủng khô cạn chết rồi. Tên thiếu niên thông qua khảo thí sờ cốt, ở trắc tiên chủng lại phát hiện tiên chủng của hắn đã chết.
Thần Tiên trên núi chọn lựa đệ tử là một tiên duyên to lớn, không phải ai cũng có thể nhận được phần tiên duyên này, hàng năm vô số người ôm hi vọng đến, nhưng không thu hoạch được gì, lại mang theo thất vọng quay về.
Ngay sau đó có mấy người thông qua khảo thí sờ cốt, cũng ở chỗ trắc tiên chủng toàn quân bị diệt. Ở dưới sự tiếc hận của trưởng trấn, Trương Cuồng đi tới, lại lần nữa đốt lên hy vọng cho đám người trưởng trấn.
Tuy tính tình của Trương Cuồng ương ngạnh, để người khác khó chịu, nhưng hắn kế thừa gien tốt của phụ thân hắn, từ nhỏ biểu hiện bất phàm. Năm đó phụ thân hắn thiếu chút nữa đã được Thần Tiên trên núi mang đi, mặc dù hiện tại cũng là thợ săn ưu tú nhất trấn Đại Điền.
Nắm tay Trương Cuồng, Từ Thôn Hổ vuốt ve một hồi, khuôn mặt lo lắng có chút vui mừng, liên tục tán thưởng.
Trương Cuồng thuận lợi thông qua cửa thứ nhất sờ đạo cốt, mặc dù là sự tình trong dự liệu, nhưng từ biểu hiện của Từ Thôn Hổ, tư chất của hắn hẳn rất khó lường, nói không chừng sẽ trở thành vị đệ tử thứ nhất của tiên nhân ở trấn Đại Điền suốt mười năm nay.
Ở trong rất nhiều ánh mắt hâm mộ, Trương Cuồng đi đến trước người Triệu Gia Long. Vẻ mặt hưng phấn của y lúc đi đến trước người Triệu Gia Long, đã thay đổi thành vẻ tươi cười khiêm tốn, cung kính hành lễ.
Nhìn thấy Trương Cuồng, con mắt Triệu Gia Long sáng ngời, nhưng nét ngạo khí của Trương Cuồng không thể che lấp kia làm y nhíu mày, nhưng bất luận cá nhân hắn yêu ghét như thế nào, khảo thí vẫn phải tiếp tục.
Triệu Gia Long đưa ra một đạo Tiên Linh khí đánh vào trong cơ thể Trương Cuồng, đồng thời cắt vỡ ngón trỏ của hắn, nhỏ một giọt máu tươi chứa đựng Tiên Linh khí lên Tiên Linh Hoa, nếu như Tiên Linh Hoa không hề có động tĩnh gì thì nói rõ tiên chủng đã chết, Tiên Linh Hoa nở càng rậm rạp thì chứng minh tiên chủng càng đầy đủ.
Máu tươi nhỏ lên Tiên Linh Hoa lập tức bị hấp thu, sau đó từ một nụ hoa khô quắt nhanh chóng biến lớn, cánh hoa mở rộng, cuối cùng Tiên Linh Hoa dùng tư thái nở rộ, phô bày tiên chủng của Trương Cuồng đầy đủ cùng sức sống cường đại.
Người trấn Đại Điền hoan hô cùng thét lên, vài chục năm nay, trấn Đại Điền lại xuất hiện một đệ tử tiên nhân, Thần Tiên tương lai.
Nguyên bản đối với Trương Cuồng ấn tượng không tốt, ánh mắt nhìn hắn lại đổi thành phức tạp, hâm mộ ghen ghét, lại có phần nịnh nọt.
Tần Hạo Hiên cau mày, trong nội tâm cũng có chút lo lắng, Trương Cuồng thì cực kỳ đắc chí, nhìn biểu tình của hai vị Thượng Tiên, sợ là thiên phú cực hảo, cái này thật đúng là đi ra ngoài tham gia dự tiệc lại giẫm một bãi c** chó, không phải điềm tốt.
Sau đó, Triệu Gia Long chính thức tuyên bố Trương Cuồng thông qua khảo hạch. Ở sau Trương Cuồng lại có mấy thiếu niên tham gia khảo thí thất bại, rất nhanh thì đến phiên Tần Hạo Hiên.
Tần Hạo Hiên vẫn là nhân vật dẫn đầu trong đám thiếu niên ở trấn Đại Điền, chẳng những thân thủ nhanh nhẹn biết đi săn, còn có thể hái được rất nhiều kỳ trân thần dược mà ngay cả Trần lão đầu cũng hái không đến, danh tiếng vững vàng áp đảo Trương Cuồng, hai người này cũng một mực xem nhau không vừa mắt.
Ở trong bốn mươi mốt người, Tần Hạo Hiên được chọn trúng tiếng hô lớn nhất, trước mắt Trương Cuồng tiếng hô còn không bằng hắn được tiên nhân chọn trúng, vậy nên áp lực của Tần Hạo Hiên cực lớn.