Thái Hậu Nhân Sinh

Chương 97: Dị Ứng


Bạn đang đọc Thái Hậu Nhân Sinh FULL – Chương 97: Dị Ứng


Ân Niệm Yên nhìn thơ của các cô nương đưa lên, nhờ hai vị có tiếng tài nữ phu nhân chọn lựa, cuối cùng chọn ra hai bài thơ hay nhất, không có gì mới lạ ngoài việc làm thơ ca tụng tuyệt sắc mẫu đơn, Mỹ diễm thược dược, nàng tượng trưng ban thưởng cho hai vị cô nương kia.

Ánh mắt nhìn chồng thơ bên cạnh, bắt gập bài thơ không quá nổi bật, nàng lại cảm thấy không tồi.

Có một loài hoa không rực rỡ kêu xa
Nhưng sôi nổi, hồn nhiên cùng cá tính
Cánh đơn giản lại dịu dàng mền mại
Hoa đồng tiền luôn khờ dại đón nắng xuân
“Đây là bài thơ của vị cô nương nào?”.

“Thần nữ Lễ bộ Tả thị lang nữ nhi, Dung Cơ Uyển tham kiến Cung Ngọc Hoàng Hậu nương nương” Dung Cơ Uyển không phải tư sắc hơn người, càng không phải cái gì tài nữ, chỉ học được vài thứ nữ nhi gia cần, phụ thân là Tam phẩm quan nhưng thực quyền không cao, nên trong nhóm quý nữ không có gì nổi bật.

“Đầu thơ này không phải tốt nhất, nhưng tạo cho người ta cảm giác mới mẽ, Ngự Hoa Viên có rất nhiều hoa quý hiếm, lại không mấy người nhìn đến vài đóa Đồng tiền đang nở ven đường, Bạch Thược lấy bộ Trâm Hồ Điệp thưởng Dung cô nương”.

“Thần nữ đa tạ Ngọc Hoàng Hậu nương nương ban thưởng”.

Ân Niệm Yên chỉ cười không nói, nàng lơ đãng cầm chung trà lên uống, tựa như hứng thú nhất thời, không quá xem trọng một ai, làm cho phu nhân nhóm thất vọng, bên cạnh đó có không ít người cùng Huệ Phi, Lương Phi tìm hiểu tin tức, chủ yếu là muốn biết Đại Hoàng Tử Phi là cái gì yêu cầu.


Một giờ sau Cung Nhân Hoàng Hậu cùng Vân Khánh Quý Phi đến, hành lễ xong hai người ngồi vào vị trí, trước hỏi thăm Tín Lão Thái Phi thân mình, sau mới hỏi thăm các vị Lão phu nhân, còn châm trước ưu tiên hỏi Dương lão phu nhân, làm Dương gia nữ quyến không biết ý đồ của hai vị hoàng hậu ra sao, chỉ có thể theo quy cũ đáp lời.

Lâm lão phu nhân nhìn Lâm Chiêu Nghi vội vàng tiếp đón mệnh phụ, trong lòng cảm thấy Ân Niệm Yên quá qua loa lấy lệ, nếu có lòng thì không phải Chiêu Nghi vị trí, phải là Quý Phi mới đúng, nhưng Lâm gia đã là thùng rỏng kêu to, nàng chỉ có thể nhịn xuống, đợi năm sau tuyển tú, đưa Lâm gia cô nương vào cung tranh sủng, làm Lâm gia một lần nữa trở lại quyền quý vòng.

Hàn nhị phu nhân nhìn Đức phi ngồi một bên lạnh mặt, trong lòng khó chịu phi thường, trước kia không phải tốt sao? Một lòng muốn nâng cao địa vị, dọn đường cho nhi tử, hiện tại sống trong hoàn cảnh gì chứ, Tứ Hoàng Tử thân thể nhiều bệnh, Hoàng Thượng mấy năm không đến Hoa Diên Cung, tội tình gì đâu, an phận không phải tốt sao?
Đức Phi thì không nghỉ vậy, nàng đã bước chân trên con đường này, thì phải đi đến cuối, thời gian còn dài đợi hai cái trưởng thành Hoàng Tử trước dọn đường, tranh cái người sống ta chết, đến lúc đó đến lượt nàng ra tay, chắc chắn sẽ thành công, hôm nay nàng bị người lạnh nhạt, ai biết được ngày sau sẽ đến lượt người nào?
Trước khi kết thúc Ngắm Hoa Yến, Đại Hoàng Tử cho người đến báo bên Công tử nhóm vừa thi bắn cung xong, người chiến thắng là Trần Sở, thanh Chủy Thủ sắt bén được cẩn đá quý thuộc về hắn, làm cho không ít phu nhân nhóm siết chặt khăn tay, nhưng bên ngoài lại nói lời chút mừng với Trần phu nhân.

Cung Nhân Hoàng Hậu cười nói “nếu bên Công tử bên kia đã định ra người chiến thắng, chúng ta cung không nên để các cô nương đợi lâu, Nhan Nhi mau đưa tranh vẻ của các cô nương đến các vị Lão Phu Nhân trước mặt, nhờ các vị trưởng bối định ra người thắng cuộc”.

“Nếu hai cung Hoàng hậu đã lên tiếng, Lão thân hôm nay cậy già lên mặt vậy” không biết là do tuổi lớn, tính tình thay đổi, hoặc là trong lòng không phục mới dám nói ra lời này, lời nói là khách sáo nhưng dùng giọng điệu lạnh lùng mang theo mỉa mai, làm người nghe chói tai vô cùng.

Ân Niệm Yên cười nói “Tỷ tỷ nhìn xem bước tranh trên tay Đàm lão phu nhân, lúc nảy muội để ý là của Dương cô nương vẻ không sai, họa Hoa Đào đầy phong tình, Hoàng oanh hót đầu cành, nhìn cảnh đẹp ý vui, cứ để Dương cô nương làm người chiến thắng đi, tỷ thấy sao?”
Cung Nhân Hoàng hậu cười đáp lại “Dương gia ba đời thư hương dòng dõi, Dương cô nương tài sắc vẹn toàn, được thưởng là đều hiển nhiên, nhưng cũng không thể quên đi cố gắng của các vị cô nương khác” sau đó nhìn Hàn ma ma phân phó “ngươi đi lấy vòng phỉ phí thưởng cho Dương cô nương”.

Lần này phu nhân nhóm đã xác định Dương gia cùng Hoàng gia là có khập khiễng, các nàng trở lại cùng lão gia, nhi tử của mình nói lại, sợ đi một bước sai cả đời điều hủy hoại a.

Vinh phu nhân hiện tại đã là Nhị phẩm cáo mệnh, xem như là lão nhân, nàng thấy các vị phu nhân khác không ai dám nói thêm gì, trong lòng khinh thường nhưng mặt ngoài cười đúng mực, nàng hướng chủ vị hai người hành lễ nói “Hồi hai cung Hoàng hậu, thần phụ nhóm đã chọn ra ba bức tranh đẹp cùng có ý cảnh nhất, mời ba vị nhìn xem còn vừa ý”.


“Vinh phu nhân làm việc lanh lẹ, thật là tấm gương cho con cháu noi theo, bổn cung vừa được một cái đai buột chán, là dùng chỉ vàng thêu chữ Thọ, xung quang có vài đóa Tường Vân, có ý tốt đẹp, vừa lúc xứng với Vinh Phu Nhân”.

Hàn ma ma nghe xong lấy cái khây có đai buộc chán đưa đến Vinh Phu nhân, làm cho người khác lại một phen nghiến răng nghiến lời.

“Đa tạ Cung Nhân Hoàng Hậu khen thưởng”.

Ân Niệm Yên nhìn trời, thấy thời gian không sai biệt lắm, nàng nghỉ nên kết thúc được rồi “Tỷ tỷ cùng Khánh Tỷ tỷ chọn một cái đi, muội thích trăm hoa đua nỡ nên chọn bức này, muội đưa ra Phỉ Thúy Hồ Điệp bộ diêu làm phần thưởng”.

“Bổn cung nhớ bộ diêu đó được làm từ đủ màu phỉ thúy, đôi mắt còn cẩn một đôi chân châu đen, tuy rằng nhỏ nhưng quý hiếm thật sự, xem ra bổn cung phải lấy vốn gốc rồi”.

“Vân Khánh Quý Phi nói đúng, bổn cung không nên quá keo kiệt, Hạ Tranh đi lấy đôi Trâm được là từ Huyết ngọc đến đây, bổn cung thích bức Cữu Sắc Mẫu Đơn này, liền thưởng cho chủ nhân của nó đi”
“Nếu Cung Nhân Hoàng Hậu đã chọn Mẫu Đơn, vậy muội lại chọn Thanh Cao Hoa Cúc vậy, Đông Hạ lấy bộ diêu Hồng Mai đến đây, tuy rằng không quý bằng hai cung Hoàng hậu, nhưng cánh mai của bộ diêu làm từ tốt nhất hồng bảo thạch, muội lấy nhất yêu thích đưa ra a! “
“Ha ha ha! muội cũng thật đua!.

“.

“Thần nữ đa tạ hai cung Hoàng hậu ban thưởng, tạ Vân Khánh Quý phi ban thưởng”.

“Á!.


ngứa quá!.

Ta! ta! Khó chịu!.

” đột nhiên có người hét lên, làm cho lời sắp hỏi ra tiếng của Ân Niệm Yên ngừng lại, Cung Nhân Hoàng Hậu nhíu mày hỏi “bên dưới có chuyện gì?”
Đại công chúa cùng Tín Quận chúa nhìn nhau đầy ẩn ý, sau đó hướng chủ vị nói “hồi bẩm hai vị Mẫu hậu, không biết tại sao có vài vị cô nương trên mặt nổi mẩn đỏ, có người kêu ngứa, Huệ Phi nương nương đã mời Thái ý đến, hiện tại đang ở Thanh Thủy Các”.

Ân Niệm Yên vừa nghe liền biết là có người dở trò “Bạch Thược cho người đi ngăn không cho các vị cô nương rãi lên chổ ngứa, cho người cầm tay các nàng lại, mọi người ngồi yên nơi này đợi đi, bên trong Thanh Thủy Các chật chội không tốt”.

Ba người đứng lên hướng Thanh Thủy Các đi, Tiểu Hỷ Tử được chủ tử ra hiệu liền đi đều tra xem xảy ra chuyện gì, Lương Phi, Lâm Chiêu Nghi, Hòa Chiêu Nghi từng người kiểm tra lại phần mình phụ trách, xem ai động tay động chân.

Lâm Thái Y khám mạch rất mau, bởi vì mọi người cùng chung bệnh trạng, nên hắn gọi đệ tử lấy cao dược cho y nữ bôi lên giúp ngăn ngừa cơn ngứa, ra ngoài cùng hai cung Hoàng hậu bẩm báo.

“Hồi hai cung Hoàng hậu, ba vị quý nữ bệnh trạng là bị dị ứng phấn hoa, may mắn phát hiện kịp thời, không quá ảnh hưởng đến thân thể, y nữ đang giúp bôi dược, thần viết ra đơn thuốc uống trong vòng hai ngày là khỏi hẳn, tốt nhất là có người canh trừng, không được để các vị quý nữ, tự mình cào vào chỗ ngứa”.

“Lâm Thái Y tự mình lấy dược, canh chừng người nấu dược, đừng để người khác đến gần, nếu ai dám làm khó, trực tiếp đưa đi Thận Hình Tư đi” Cung Nhân Hoàng Hậu thật tức giận, hậu cung lúc nào cũng gây chuyện, lần nầy nhất định không nhẹ tha.

“Ba vị bên trong là nhà nào quý nữ” Vân Khánh Quý phi thấy Ân Niệm Yên ngồi đó không nói, nàng chỉ có thể ra tiếng hỏi, lần này sợ là không dễ qua như vậy, động tay trong Ân Niệm Yên yến tiệc, sợ là trả giá không nhỏ đi.

“Hồi các vị chủ tử, là Hoa Huyện Huân của Hoa tướng quân phủ, Liễu Huệ Di cô nương của Liễu Thái Phó, Hồng Tỉnh Chi cô nương của Hồng chỉ huy sứ, lúc xảy ra chuyện, ba vị cô nương đứng cùng một chỗ”.


Lúc này Ân Niệm Yên nhìn ba vị phu nhân đang lo lắng cho nữ nhi của mình nói “Trong mắt bổn cung không chúa được những thứ dơ bẩn, Yến tiệc lần này là bổn cung tự mình chuẩn bị, hôm nay bất kể hung thủ là ai, thân phận thế nào, bổn cung quyết không thiên vị, nhất định cho ba nhà các vị một cái công đạo”.

Thấy Cung Ngọc Hoàng Hậu ánh mắt lạnh băng, lời nói đầy uy nghiêm, ba vị phu nhân tâm run lên, hành lễ nói “Đa tạ Cung Ngọc Hoàng hậu nương nương làm chủ cho chúng thần phụ”
Cùng lúc đó Hòa Chiêu Nghi đi vào, theo sao còn có Hàn ma ma, Tiểu Hỷ Tử, Đông Hạ “Thần thiếp đã xem vài chậu hoa gần đó, phát hiện hoa mau sắc không thích hợp, đã đưa cho Thái Y kiểm tra qua, là có người bỏ thêm phấn hoa vào, nên mới dễ dàng sinh ra dị ứng”.

Hòa Chiêu Nghi nói xong, Hàn ma ma cùng Tiểu Hỷ tử đưa ra kết quả điều tra cùng hung thủ, nhưng chỉ viết trong giấy, người khác tò mò lại không dám bước lên hỏi là ai làm, kể cả ba nhà bị hại kia.

Cung Nhân Hoàng Hậu thở dài hỏi “Muội muội thấy sao?”.

“Chuyện này đợi Hoàng Thượng ý chỉ đi”.

Tỉnh Đế đang cùng lão thần nhóm đàm đạo, Dương Trung cung kính đến gần nói nhỏ bên tai, hắn nhìn Tín Quận Vương một cái, kế tiếp nhìn vào bản cung của cung nhân, sắc mặt không có nhiều thay đổi nhưng trong lòng tức giận phi thường, một đám chỉ biết gây sự.

“Đưa cho Tín Quận Vương nhìn đi, xem hắn như thế nào quản nữ nhi”.

Tín Quận Vương đọc đến đâu tay chân run lên đến đó, hắn quỳ xuống “là thần không biết dạy con, cầu xin Hoàng Thượng trách phạt”.

“Đứng lên đi, hôm nay là Xuân Yến trẫm sẽ nhẹ tha, nhưng ngươi phải quản hảo nữ nhi của mình, đây không phải là lần đầu tiên” không đợi Tín Quận Vương đáp lại, Tỉnh Đế kêu Dương Trung đi hạ chỉ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.