Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá

Chương 50


Đọc truyện Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá – Chương 50

“CÁI GÌ???”Cô hét.
“Chị thích em….”Nguyệt nói.
“Chị nghĩ chắc chứ?”Cô hỏi.
“Đương nhiên chị thích em lâu rồi…..mà tại em cứ không bao giờ để ý đến chỉ xem chị là một người bạn một người chị nên chẳng khi nào em hiểu được…..ngay khi chị cũng có nhiều lần nói cho em nghe mà em cũng không ngó ngàng tới…..em có biết cái cảm xúc của chị khó chịu không??”Nguyệt nói.
“????”
“Nếu em muốn gọi Tiểu Khải thì em có thể nhờ người khác hoặc gọi trực tiếp chứ đừng có nhờ chị!!?”Nguyệt nói.
“Không thể nhờ người khác gọi được…..”Cô nói.
“Vậy thì hãy gọi trực tiếp….thôi chị về phòng nghỉ…..thật đau lòng…..mà quên câu nói hồi nãy chị nói em nhớ suy nghĩ cho thật kĩ và đấy và đừng thử nghiệm trên mỗi mình chị mà hay áp dụng câu nói đó cho nhiều người nhé!!”Nguyệt thở dài.
Khó hiểu nhìn Lâm Như Nguyệt ra phòng.Cái gì mà thích mà không dám nói?Cái gì mà nói thích rồi mà lại không quan tâm?Cái gì mà không nghĩ tới cảm xúc?Cái gì mà khó chịu?Cái gì mà bảo gọi trực tiếp?Cái gì thật đau lòng?Cái chị này hôm nay bị gì vậy?Đúng rồi…lâu nay chị ta cứ cư xử khó hiểu với mình…..Nếu chị ta thật sự thích mình thì sao trời??Cái này mà người ta gọi là lesbians(mình gọi tắt là les hen).

“Không phải chứ??Chị ta là les sao trời?Mà nói cái gì mà áp dụng với người khác nhở?Chị ta nói cái chi mà khó hiểu quá.Đúng là dân bệnh viện có khác…..”
Cô móc điện thoại ra ấn phím 1 và nút gọi……….
“Alô…Ai vậy ạ?”Đầu dây bên kia.
“Anh không biết hay giả vờ không biết?”Cô nghiến răng.
“Không biết thật?Cho hỏi ai vậy?”Đầu dây.
“VƯƠNG TUẤN KHẢI???Tôi mới đi ra nước ngoài làm việc đâu mới có 1 tháng rưỡi à mà anh dám lấy điện thoại tôi tặng lưu số 1 của người khác à?”Cô hét.
“*Đưa điện thoại ra xa*X…xin….xin lỗi…!!”Khải nói.
“Xin lỗi???VẬY LÀ ANH ĐỔI SỐ 1 CỦA TÔI CHO NGƯỜI KHÁC À?”Cô ức chế nói.
“Kh….không phải……Mà là tôi mới nghỉ ngơi một tí vì mới đáp máy bay tới Hàn Quốc cách đây chưa đầy một tiếng….Mới vô khách sạn,mới lăn ra nằm nghỉ một tí thì cô gọi……tôi…..tôi chưa nhìn xem ai gọi đã vội bắt máy…nên…..”Khải chưa nói xong thì bị cô chặn.
“Nên…nên….làm hết hồn tưởng anh dám đổi ngôi của tôi chứ…Mà anh nói tới Hàn Quốc rồi hả?”Cô hỏi.
“Ừm….chủ tịch nói mẹ cô cần người mẫu cho sản phẩm mới của công ty mẹ cô nên mới nói tụi tôi bay sang đây….!!”Khải nói.
“Biết rồi……Ngủ đi….”Cô nói.
“Khoang….”
“Tút…..Tút….Tút…..”Cô tắt máy ngang xương làm Khải tức muốn chết.Gì chứ gọi cho đã rồi cúp máy ngang xương…..cái cô này thiệt tình.Cô cúp máy xoa cằm suy nghĩ……
“Tiểu Khải đã đến……mình cũng chuẩn bị đi Jeju…..bãi không đi đâu hết ở đây…..Khoan….đến gặp anh ấy chỉ cười cười nói là:Tiểu Khải anh biết không?Trước giờ tôi nhớ anh lắm đấy? hay là:Tiểu Khải lâu ngày không gặp?…Sến súa…Bãi mai gặp..”Cô nói.

—————————–Sáng Hôm Sau———————
“Em bắt đầu đi hả?”Nguyệt hỏi.
“Ừm….”Cô nói.
“Chỉ là đi đến công ty coi có tí việc thôi có cần phải ăn mặc đẹp như vầy không?”Nguyệt nói.
“Kệ tôi…!!”Cô nói.
———————————————————————-
“Chủ tịch Phan buổi sáng tốt lành..!!”Cô cười nói.
“Nhân viên Hàn buổi sáng tốt lành!!”Mẹ cô nói.
“Bọn họ chưa tới hả mẹ?”Cô hỏi.
“Bọn họ???Ý con nói là đám Thùy Chi đồ á hả?”Mẹ cô hỏi.
“*gật đầu*”Cô.

“Chưa…Bọn nó nói khi nào tới thì sẽ báo trước!!”Mẹ cô nói.
Cô gật đầu rồi đi về.Biết vậy khỏi đi cho rồi!!Làm tốn thời gian cô vào một chuyện vô ích.Vô cửa hàng ăn nhanh mua một bịch snack và hai lon nước ngọt…..tới một cái công viên cô chọn một cái ghế gỗ ngồi xuống mà suy ngẫm….
“Đến giờ vẫn chưa hiểu tại sao mình lại thích hắn ta??Sao lại thích hắn ta??Đửng nói mình mê trai nha!!!…Nếu đúng thì cái pha này khó đở nà…..Không….tại ổng đẹp trai….ái…không phải tại mình đẹp gái,dễ thương nên hắn thích mình….thôi tạm cho là như vậy….”Cô ngồi nói nhảm.
“Cô nói ai thích cô vậy?”
“À là cái tên Vương Tuấn Khải đó….”Cô nói.
“Nói xấu người khác khi người đó không ở đây thì không nói mà người đó còn ở đây thì cô chết chắc rồi…!!”
“*giật mình và quay lại*Vương…..Vương Tuấn Khải???”Cô nói xong rồi nuốt nước bọt cái “ực”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.