Đọc truyện Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá – Chương 35
Thế là đã vào chủ đề chính.Cái chủ đề chính đó thực chất chỉ là một lí do quá chính đáng để cô tránh né các câu hỏi của khán giả vì cô biết chắc họ hỏi đường nào cũng hỏi về cô và Khải cho coi.Sau các màn vũ đạo cực chuẩn của San và những bước đi người mẫu của Chi cộng thêm nhưng bài hát cực hay của TFBoys còn chưa kể có cô MC đúng đẹp như cô đã khuấy động hết Khán đài.Vâng thời gian cũng đã gần kết thúc chương trình này cô cũng nhân cơ hội cho các khán giả hỏi hết các câu hỏi và đương nhiên cô sẽ trả lời vì thời gian sắp hết nên mọi người sẽ không hỏi chuyện đó đâu.
“Mọi người có ai muốn hỏi câu nào không ạ?”Cô hỏi.
Các cánh tay được giơ lên cao chỉ mong mình sẽ may mắn khi được cô chọn.Nhìn thấy có một bé trai và một bé gái khá dễ thương nên cô chọn lên.Hai bé bước lên cô hơi thích hai đứa nhỏ này nha vì hai bé quá dễ thương à và cô biết chắc hai bé này sẽ không hỏi mấy chuyện tình cảm tế nhị của cô và Khải…..(lầm to)
“Hai em muốn hỏi gì nhỉ?”Cô nói.
“…………”Hai đứng bé thẹn thùng mà nhìn xuống chân của mình.
“Hai em không có gì để hỏi?”Cô nói.
“Chúng em muốn hỏi….chuyện của chị và anh Tuấn Khải??”Hai đứa bé đồng thanh trả lời.
Cô và Khải cũng như tất cả mọi người đơ hoàn toàn nha?Cô thật không ngờ cô đã tự mình hại mình(phải gọi là gậy ông đập lưng ông)Nghĩ là còn nhỏ nên không có hiểu biết chi mấy chuyện của người lớn thế mà lại hỏi chuyện này thử hỏi ai mà không đơ(tuổi trẻ bây giờ ghê lắm chị ạ :3)
“Chuyện của mình và tiểu Khải không như mọi người nghĩ có thể chuyện này trong tương lai mới có câu trả lời?”Cô nói.Đúng là cô có tình cảm với Khải nhưng cô gòn chưa quên được người con trai tên Khánh kia nên tương lai cô có thể thú thật tình cảm của mình.
Mọi chuyện cứ thế mà tiếp tục diễn ra cho đến khi chương trình kết thúc.Chương trình kết thúc và cũng là lúc các cô và TFBoys cùng đi về nhà,ai củng mệt mỏi cả người nhưng mà ai củng rất là vui.(chả hiểu sao mấy người này vui cả)
“Này,mấy người kia?”Cô hỏi.
“Gì????”Cả bọn đồng thanh.
“Quà của tôi đâu?”Cô giơ giơ tay đòi quà.
“Quà gì??”Cả bọn lại đồng thanh.
“Sinh nhật?”Cô nói.
“Của ai?”
“Thôi….không thèm đòi nữa…..”Cô lạnh lùng nói.
Câu nói của cô mới bắt đầu thì cả bọn lạnh người và ngạc nhiên nha.”Trời đã mấy năm rồi mà vẫn còn cái giọng nói băng chưa tan hả trời?”cả bọn suy nghĩ.Về nhà hết thì cô đi một mạch lên phòng.
———–15 phút sau———
Cô bước xuống nhà tính mở TV coi phim………
“Happy Birthday!!!”
“Bày trò gì đây?”Cô nói.
“Trò gì là trò gì?”Chi chau mày.
“Dẹp hết……”Cô lạnh lùng nói.
Thế là tất cả dẹp dọn hết cái bãi chiến trường mới vừa banh ra.Cô ra khuôn viên ngồi,vẫn là chỗ đó chỗ mà cô rất thích ngồi.Cùng lúc đó không hiểu từ lúc nào cô đã nghĩ tới Khánh và Khải(gì đây nghĩ gì tới hai người dữ)Cô nghĩ về cái tình cảm cô dành cho Khánh và cũng như dành cho Khải.Khánh là người đầu tiên cô thích và cũng là người đã làm cô đau và trở nên lạnh lùng còn Khải là người giúp cô tìm lại chính mình sau 2 năm ở trong cái bọc lạnh giá,Khải cũng là người cô quan tâm lo lắng có thể nói là hơn cả Khánh và Khải cũng chính là người đã cho cô tự tin về chính mìn một lần nữa.
“Có lẽ……tôi………đã thích…..cậu rồi…..Tiểu Khải ạ?”Cô nhìn trời nói.
“Vậy thì làm người yêu tôi đi?”Không biết từ đâu Khải đã ngồi cạnh cô và nghe cô nói câu đó.
“Sao….sao….cậu lại ở đây?”Cô giật mình nói và mặt cô bắt đầu đỏ ửng.
“Tới từ nãy giờ?”Khải nói.
“Mai đi chơi với tôi nhé?”Cô nói.
“Tôi tính nói….”
Thế là cả hai cứ ngồi ngắm trời về đêm.
P/s:Xin lỗi vì sự chậm trễ của em nha!Càng ngày viết càng dở mong thông cảm nha.