Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá

Chương 24


Đọc truyện Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá – Chương 24

————-Sáng Hôm Sau————-
“Mình qua nhà Nguyên chút nhé?”Chi nói.
“Ưm…”
Chi lon ton đi đến ngôi nhà chung của TFBoys.Nhấn chuông mãi mà chưa có ai ra mở cửa định đi về thì cửa mở.Khải mở cửa cho Chi vào nhà.
“Nguyên có ở nhà không?”Chi hỏi Khải.
“Cho tôi hỏi?”Khải nói.
“Ưm…”
“Khánh là người nào?”
Chi khá bất ngờ trước câu hỏi của Khải.Chả lẽ cậu ấy đã biết mọi chuyện?Đó là dòng suy nghĩ hiện ra trong đầu Chi mà chả tìm ra câu trả lời.I lặng hồi lâu Chi nói.
“Khánh là anh hai của tôi.”Chi nói.
“Anh hai của cậu?”Khải hơi bất ngờ nói.

“…..”Không trả lời Chi chỉ gật đầu nhẹ.
“Chả nhẽ Tuyết Tuyết với Khánh……”Chưa nói hết câu thì Chi đã nhảy vô.
“Anh đừng lo……….Anh ấy đã mất rồi.”Nói đến đây mắt Chi đã đỏ ửng.
“Mọi chuyện là thế nào?”Khải hỏi.
“Ngày ấy chúng tôi du học ở Anh.Tuyết Tuyết cậu ấy không biết anh tôi là ai cho đến khi bị tôi và San bắt quả tan hẹn hò thì cậu ấy mới biết Khánh-người cậu ấy có tình cảm là anh trai tôi.Tôi thì rất vui khi biết anh trai mình và Tuyết Tuyết là một cặp,tôi lúc nào cũng gọi cậu ấy là chị cả.Cho đến một ngày định mệnh,lúc đó hình như là anh tôi và Tuyết Tuyết đi chơi thì phải?Cậu ấy nói nếu như một trong hai người đến quán kem nhanh nhất thì người thua sẽ trả tiền.Cậu ấy chạy đến giữa đường thì dừng lại mà gọi anh tôi.Đúng lúc đó có một chiếc ô tô đang chạy tới.Anh tôi thấy thế liền đẩy Tuyết Tuyết ra hậu quả là anh…….”Nói đến đây bao nhiêu chịu đựng nãy giờ của Chi đã quá giới hạn Chi khóc lên”Anh….tôi bị xe….hức…tông phải,anh bị mất máu khi đang trên đường đi cấp cứu và đã rời xa trần thế khi tuổi đời chỉ mới có 16 tuổi…..huhu.”
“Thôi cậu đừng quá đau buồn,đó chỉ là do sự sắp đặt của ông trời.Giờ tôi đã hiểu câu nói của Tuyết Tuyết rồi.”
“Tuyết Tuyết nói gì với anh.”Chi hỏi.
“Hôm qua tôi đến nhà cậu ấy rủ cậu ấy đi chơi cậu ấy nói là hôm nay là ngày giỗ của Khánh.Tôi hỏi Khánh là ai thì cậu ấy trả lời là người đã làm cậu ấy cảm nắng và là người ân nhân và cũng là người đã khiến cho cậu ấy lạnh lùng.”
“Thì ra là vậy….”
Nói tới đây Chi xin phép ra về mà quên cả chuyện muốn gặp Nguyên có chuyện.Thiên Tỉ thì đang tuyệt vọng không biết tìm San nơi đâu(ui khúc này hơi sến).Còn San thì xin phép công ty cho nghỉ phép dài hạn và muốn giảng viên về dạy thêm để khỏi mất kiến thức và một phần muốn nhồi nhét kiến thức vào cho thật nhiều để xóa mờ hình ảnh của Tỉ trong lòng San.
——————-Một Năm Sau—————-
Mọi chuyện vẫn vậy vẫn y như trước kia.Cô thì vẫn lạnh lùng,Tỉ thì đau khổ,Khải thì vẫn vậy,còn về couple Nguyên và Chi kia thì bó tay luôn hai người y như con nít mà cũng tập tành yêu đương.Còn về phần San dù có cố quên Tỉ bao nhiêu thì San càng nhớ Tỉ bấy nhiêu.Nói túm lại thì chả ai thay đổi cả.À mà có,cô thì thay đổi kiểu tóc,tóc cô nay không còn là mái tóc đen mượt nữa mà thay vào đó là mái tóc màu hạt dẻ và uốn nhẹ ở phần đuôi.TFBoys cũng chả thay đổi gì mấy chỉ là nổi tiếng hơn,hát hay hơn,vũ đạo tốt hơn và fan nhiều hơn,cô và Chi cũng vậy.
Hôm nay là một ngày đẹp trời.Nhóm TFBoys,Chi và cô cùng đi đến trường như mọi ngày.Đang học thì nhóm TFBoys có show diễn đột xuất nên xin thầy cô cho về sớm.Cô và Chi ngồi đó học thì buồn quá nên cũng cáo lui luôn.
“Mấy giờ mấy anh diễn vậy?”Cô hỏi.
“Hơn 1 tiếng nữa.”Khải nói.
“Đi chơi đi?”Chi đưa ra ý kiến.
“Ưm..”Cả bọn đồng thanh trừ cô với Tỉ.
“Mấy cậu cứ đi mình muốn đi dạo.”Tỉ nói.

Không chờ câu trả lời của mọi người Thiên Tỉ quay gót bước đi.Thiên Tỉ đi đến công viên nơi mà cậu thích nhất.Ngồi xuống chiếc ghế gỗ Tỉ ngồi vậy mà chả chịu làm gì giết thời gian cả.Tỉ ngồi ấy nhớ lại hình ảnh người con gái đó nhớ lại những câu nói lạnh lùng cay độc của mình đối với người con gái đó và cậu càng nghĩ thì cậu càng nhớ San nhiều hơn.
“Alô,cậu gọi mình có chuyện gì không?”San đang đi dạo tại công viên thì cô gọi.
“…………………….”
“Ưm…mình ở Mỹ vẫn tốt cậu đừng lo.”San cười.
Đang đi bỗng dưng San đứng lại ngay chỗ Tỉ ngồi nhưng San chả hay biết Tỉ đang ngồi chỗ đó và Tỉ cũng vậy.
“Mình…..mình…..thôi bye cậu.”San nói xong tắt máy.
Lúc này Thiên Tỉ mới để ý cái giọng quen thuộc mà Tỉ không thể quên.Tỉ ngước mắt lên và đập vào mắt cậu là một dáng người quen thuộc.Tuy người đó không quay mặt lại hướng của cậu nhưng cậu chắc chắn người con gái đó chính là San.
“San San…..”Tỉ nói nhỏ.
Nghe tiếng gọi tên mình theo phản xạ San quay mặt lại và đập vào mắt San là hình dáng của người con trai mà San không thể nào quên được suốt một năm qua.Bốn mắt nhìn nhau.
1s
2s
3s…….1 phút.
Nhận ra điều gì San quay bước đi.Nhìn San đi niềm vui của Tỉ dần vụt tắt Tỉ đứng dậy đuổi theo San.San biết Tỉ đang đuổi theo mình San chạy nhanh.Cả hai như thế chạy đi theo một hướng mà chả biết là đi đâu.Đến một chỗ trống San dường như đã cạn sức nên những bước chạy giảm dần còn về phần Tỉ thì cậu đã đuổi kịp được San.Nắm tay San đôi bàn tay mà trước giờ chưa một lần cậu nắm cả.

“Sao lại trốn trách tôi?”Tỉ hỏi.
“Tôi không trốn cậu?Tôi chỉ ghét nhìn thấy cái bản mặt của cậu thôi?”San lạnh lùng đáp.
“Sao lại lạnh lùng với tôi?”Tỉ nói.
“Sao cậu không coi lại bản thân mình khi đã đối xử lạnh nhạt với tôi như thế nào?”San ứa lệ.
“Tôi….xin lỗi…….vì tôi không biết được lúc đó cậu đau khổ như thế nào?”Tỉ nói.
“Vậy giờ cậu đã hiểu?Vậy thì đừng chen vào cuộc sống của tôi nữa?Cậu cứ như vậy lòng tôi……….”Nói đến đây San không nói nữa.
“Cho tôi hỏi cậu một câu thôi.Hỏi hết câu này cậu muốn tôi sao thì tôi cũng chịu.”Tỉ nói.
“Ưm…”
Còn gì thì chap típ mới có sắp tới khúc hay ùi cố theo dõi nha.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.