Đọc truyện Tfboys Và Cô Nàng Lạnh Giá – Chương 1
Tại sân bay Tân Sơn Nhất.Có hai chuyến bay từ Trung sang Việt và từ Anh sang Việt.Chuyến từ Trung có ba nhân vật lớn đó chính là mấy anh chàng TFboys và chuyến từ Anh sang có cô nàng Hàn Lệ Tuyết.Họ là những người nổi tiếng TFboys là những anh chàng ca sĩ mà được giới trẻ Việt Nam yêu mến hiện nay còn cô là cô gái du học sinh được nổi tiếng là do cô sở hữu một gương mặt thiên thần cực baby.TFboys vừa mới ra thôi mà đã bị chặn vì”Fan”tới xin chụp hình và xin chữ ký.
“Ôi anh Khải đẹp troai quá cha má ơi.”Một cô gái nói bằng tiếng Trung.
Những tiếng bàn tán làm ấy anh TFboys nhà ta mệt muốn chết còn cô thì bị một đám con gái xô cô té.
“Á”Tiếng cô không to nhưng không nhỏ.
Cô nhắm mắt lại chờ đợi cú té.Nhưng 5 giây sau đó,không đau cô không té mà được anh Tuấn Khải đỡ.Cô dần mở mắt ra và thấy Khải và vội đứng dậy định bước đi nhưng không thể đi vì có rất nhiều bao vây làm cho cô không đi được và điều đặc biệt hơn hết là các”Fan cuồng”của Khải và TFboys nhìn cô bằng con mắt tức giận.Biết vì sao không?Vì cô được anh Khải của bọn họ đỡ mà.
“Cô cố té để anh Khải đỡ à?”Một cô gái nói lớn tiếng với cô.
“Mấy người nói gì vậy hả?Đi gặp”thần tượng”của mấy người rồi xô tôi té mà nói gì vậy hả?”Cô hơi tức nói giọng lạnh khiến cô gái hồi nãy cũng phải rùng mình.
“……”Cô ta không trả lời,vung tay lên và tát thẳng vào mặt cô.
“Chát”Cái bạt tai rõ đau được giáng cho cô,cô không nói gì hết mà dùng ánh mắt rực lửa quay lại chỗ mấy anh TFboys.
“Fan cuồng của mấy anh cũa dữ quá ha?”Cô nói bằng tiếng Trung,nhếch miệng và bước đi.
Mặt mấy anh TFboys nhà ta đặc biệt là Tuấn Khải đơ luôn vì từ trước đến giờ chưa một cô gái nào dám nói vậy với mấy anh cả.Cuối cùng mấy chú bảo vệ đến cứu mấy anh thoát khỏi”Fan cuồng”của tụi mình.Trên xe taxi để về khách sạn,ba anh nhà ta ngồi nói về cô.
“Cô ta là ai mà dám nói vậy với mình chứ?”Tuấn Khải nói thầm không khác gì tự kỉ cả.
“Khải ca à!Cô ta là Hàn Lệ Tuyết đấy.Một trong những hotgirl nổi tiếng của quả đất đấy.”Vương Nguyên nói.
“Em biết cô ta à?”Khải hơi ngạc nhiên.
“Trời đại ca lên mạng mà coi chỉ cần gõ”Hàn Lệ Tuyết”là ra một đống chi tiết và hình cô ấy đó.”Nguyên Nguyên nói xong ngủ luôn.
Không trả lời Khải lấy điện thoại ra mà gõ tên cô và điều đáng ngạc nhiên là hình cô quá đẹp với lại trong hình cô còn cười rất xinh nhưng sao những tấm hình mới đây của cô chụp toàn là mặt lạnh lùng(cái mới đây là mấy tháng nhá).Nhìn hình cô mà miệng của Khải nhếch lên tạo ra đường nét tuyệt đẹp.Còn về phía cô,cô cũng đi về khách sạn để đặt phòng.
“TFboys!”Cô nói nhỏ và móc cái điện thoại ra và gõ”TFboys”cô nhìn và cười một nụ cười mà bấy lâu nay cô không có được trên khuôn mặt và cũng nhanh chóng biến mất.
Về tới khách sạn,mấy anh đặt phòng ở chung phòng của mấy anh là 1023.Mấy anh vừa đi thì cô vừa đến,cô mau chóng đặt phòng và phòng của cô là 1033 đối diện với phòng của mấy anh.Mấy anh vô phòng việc đầu tiên của mấy anh là đi ngủ.Cô vừa lên chưa mở cửa vô thì có điện thoại,cô lấy điện lên và bắt máy.
“Alô,mẹ.Có chuyện gì không?”Cô nói và tựa vào cánh cửa phòng mình.
“………………………”
“Hả?Con mới về nước mà mẹ bảo đi du học nữa?”Cô quát lớn làm ấy anh phòng đối diện phải giật mình.
“Người Việt Nam vô ý thức quá?”Thiên Tỉ nói giọng lạnh.
“Ra nghe không?”Vương Nguyên nhà ta coi bộ cũng nhiều chuyện nhá.
“Có hiểu người ta nói gì không mà nghe với chả ngóng?”Khải phán ra câu này khiến Nguyên đơ luôn.
“Mẹ à,chuyện đó thì chắc con sẽ đi nhưng con sẽ ở đây vài ngày.”Nói xong cô cúp máy bước vô phòng.
Buổi tối đã đến,mấy anh đi ra khỏi phòng để đi ăn thì cũng là lúc cô đi ra.Cô diện chiếc quần jean xanh có dây và cái áo trắng ngắn trên rốn,chiếc mũ fedora xanh,chiếc balô nhỏ màu xanh đen và cuối cùng là chiếc kính không tròng cùng với chiếc mái ngố của cô trông cô chả khác nào búp bê.
“Hàn Lệ Tuyết…”Nguyên và Khải đồng thanh.
“Tên tôi,tôi tự biết chớ không cần mấy anh phải la toán cả lên.”Cô nói tiếng Trung với giọng điệu lạnh và bỏ đi luôn.
“Trời đẹp thế.”Khải thầm nghĩ.
“Ăn thôi.”Thiên Tỉ lên tiếng.
“Thôi mấy đứa ăn đi.”Nói rồi Khải đi luôn.