Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra!

Chương 19: Một thanh niên nghiêm túc khi bàn về vấn đề...


Đọc truyện Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra! – Chương 19: Một thanh niên nghiêm túc khi bàn về vấn đề…

Lục Triển Bách đi đến một ngôi nhà trong tổ dân cư… Một ngôi nhà mang phong cách phương tây. Ngôi nhà này với cậu cũng không mấy xa lạ, bởi cậu đã đến căn nhà này kha khá nhiều.

Chưa kịp bấm chuông từ trong nhà đã có một giọng nói của thanh thiếu niên truyền đến…

– Nhìn xem, đến nhà tôi mà cậu còn chần chừ!

Lôi Tử Cách bật lên tiếng cười đùa.

* Lôi Tử Cách: là học sinh năm nhất của cao trung A. Anh họ của Tề Tử Ân. Là bạn thân của Lục Triển Bách!

Con người này có lúc nào hết đùa dỡn đâu chứ! Từ nhỏ đã là một cậu bé hiếu thắng, ai gặp đều cười hỏi ngây ngô, lớn hơn một tý thì đã biết trêu trọc các bạn nữ, đến lên sơ trung thì đi tò mò những đứa con gái trong tổ dân cư, đến bây giờ vẫn cợt nhả như vậy. Cảm giác đời này cậu ta không có gì để bận tâm, ngay cả 2 năm trước, một sai sót có lẽ lớn nhất đánh dấu ở cuộc đời của cậu.

Năm ấy đã là lớp 8. Năm nổi loạn, đa phần những người ở lứa tuổi ấy chưa từng biết trước sau, làm cái gì cũng được cảm giác chẳng có gì níu giữ chân mình. Học bồng bột đến cỡ….

Lôi Tử Cách lúc ấy là một cậu học trò cũng khá ưu tú, nhưng cũng khá là… Biến thái! Cậu luôn gương mẫu, mỗi lần phát bài kiểm tra đều có điểm số cao ngất ngây điều này khiến Lôi Hoa Thẩm khá hài lòng về đứa con trai duy nhất của mình. Nhưng nào ngờ đứa con này trong một lần bòng bột đã đả thương bạn học khác gây sích mích nghiêm trọng.


Nhớ lại hồi ấy, cậu ta đánh nhau với Giang Cẩn Ngôn. Bạn học Giang này tuy rằng là lãng tử hào hoa, con trai của tài phệt Giang Tiêu Tức. Từ bé đã tỏa sáng ngời ngời, ăn nói rất khéo léo… Nhưng nào ngờ cái khéo léo ấy lại là mũi kim giúp Giang Cẩn Ngôn trâm trọt vào Lôi Tử Cách. Cậu ta vốn dĩ đã rất ghen tị với Lôi Tử Cách. Kẻ nào mạo muội mà có thể bước trên cậu? Kẻ đó chính là kẻ thừa thãi trong mắt cậu, chính là câu nói cậu luôn nhắc không từ thủ đoạn .

Lôi Tử Cách lúc đó không kiềm chế được bản tính nảy sinh của mình gây nên xô sát. Cuộc đánh nhau diễn ra khá dầi mặc kệ cho mọi người can ngăn nhưng họ hoàn toàn ngược lại. Cái đầu máu me bắt đầu tung tóe. Ai nói Giang công tử thắng, ai nói Lôi thiếu gia thua? Tất cả sai hết. Lôi Tử Cách vốn là đứa con trai của Lôi Hoa Thẩm – vị trưởng cảnh sát của thị trấn Z này, nên việc có võ cũng là chuyện đương nhiên!

Hai đứa trẻ này không ngờ lại cùng nhau bầu bạn trong phòng hiệu trưởng. Đầu óc bắt đầu quay cuồn trứic mặt các vị phụ huynh, trước cái đóng dấu

Lưu ban!

Lôi Tử Cách bắt đầu bị lưu ban ngay sau đó vì thế cậu đã học cùng Lục Triển Bách…. Còn Giang Cẩn Ngôn đã cùng cha bay sang Mỹ du học!

Nói đến chuyện hiện tại. Lôi Tử Cách cũng bật cười.

– Cậu nói gì, sao cậu có thể hỏi chuyện đó chứ. Cậu muốn cùng tôi biến thành biến thái sao?

– Tôi đang hỏi cậu! Rất nghiêm túc!

Lục Triển Bách lưng thẳng lên, mắt vẫn nhắm vào cực điểm. Bỗng đằng sau có bước chân chuyền tới….

– Cậu ấy hỏi là bọn con gái có “bà dì ” từ lúc nào kìa. Đây không phải là Lục Triển Bách của chúng ta!

* Tề Tử Ân: Bằng tuổi với Lục Triển Bách. Cũng học sinh năm nhất tại cao trung A.

Tay dừng nguấy cốc cà phê đen – thứ cậu thích nhất từ trước đến nay.


– Em đừng dùng hết gói cà phê đấy chứ. Bố anh mua từ Nga về đấy!

– Nhà anh có 3 người,lại không uống cả 3 em đến đây uống cho đỡ phí phạm!

Tề Tử Ân vẫn nguấy nguấy. Tâm trạng bỗng dưng phấn trấn sau khi nhấp ngụm đầu tiên.

– Anh có thể xem đây là lý do em ở nhà anh suốt nửa tháng qua?

Lôi Tử Cách lúc này chính là muôn vàn dấu hỏi đặt lên cậu em.

– Đúng rồi. Tuy trong thời gian em ở đây cũng đâu có chậm trễ thời gian đi tán gái của anh!

Lôi Tử Cách chính thức cạn ngôn!!!

– Hì! Triển Bách có phải cậu vừa về mẹ cậu cho cậu ngưởi mùi băng phiến khiến cậu bị dị ứng nên phát sinh nông nỗi không. Thật sự tôi không muốn cậu từ một thanh niên nghiêm túc bỗng dưng lại trở nên biến thái!

– Cậu có nói hay không!


Lục Triển Bách hằn giọng lên.

– Cơ mà cậu muốn nói chuyện con gái thì phải hỏi cô bé Tôn Noãn Tịch đi chứ! Tìm bọn này làm chi! – Tề Tử Ân hỏi.

– Hỏi cũng vô ích thôi! Em giờ mói bị!

Bàng hoàng! Ngay cả bin lúc nào cũng biết, tên thanh niên nghiêm túc ngày nào giờ không còn nữa. Mà trươsc mặt bọn họ. Lục Triển Bách – thanh niên không một tay dính phụ nữ, một thanh niên quá ư nghiêm túc lại đi bàn về vấn đề… Quá ư là biến thái

Kết luận: Cho dù một thanh niên nghiêm túc trong học tập khi bàn về vấn đề biến thái vẫn nghiêm túc!

– ———————

Mn like và bỏ phiếu để mk có động luẹc vs ạ. Dạo này mk chán lắm. Mong các bạn ủng hộ nhiều hơn một tý nha!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.