Bạn đang đọc Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi – Chương 14: Tôi không thích con heo ngốc! Nhưng…(p.3)
Không những một buổi tiệc không đâu!mà hai buổi lận á!đầu tiên là tiệc nhà hắn. Hôm nay, kỉ niệm ngày thành lập tập đoàn kinh tế Nguyễn gia công ty nhà hắn tổ chức tiệc vô cùng lớn, có cả những quan chức lớn trong và ngoài nước. Bước xuống xe, hắn nắm tay nó bước vào đại sảnh khiến ai cũng nhìn, bởi họ đẹp đôi quá mà. Bố hắn tiến lại, bên cạnh là một người phụ nữ chuẩn chạc nhưng rất quý phái, vâng bà ta chính là thư kí riêng của ba hắn, và 2 người cũng có tình cảm với nhau. Nó thấy hắn hơi lạ, lúc nãy còn vẫy tay chào mấy cô tiểu thư xinh đẹp ngoài kia giờ tự nhiên mặt hầm hầm, không vui khi bố hắn đi cùng bà Kim, không khí vô cùng ngột ngạt thì bà ta cất lời.
-Hoàng Tú, đây là bạn gái con à?_Bà cười,chỉ tay qua nó
-Ơ…dạ hông…_Nó cười đáp lại nhưng chưa hết câu thì bị hắn ôm eo, ngắt lời.
-Đúng vậy!đây là bạn gái của tôi. Thế thì đã sao nào?đừng giả vờ trước mặt tôi nữa, chẳng ích lợi gì đâu.
-Hoàng Tú Msao con lại ăn nói với dì Kim như vậy?_Ông có vẻ tức tối nhìn hắn.
-Thôi!không có gì đâu chủ tịch, đừng gây chú ý ọi người!không tốt đâu!_Bà Kim khẽ mỉn cười
-Hừ..!_Hắn nhết môi – Giả tạo!
Rồi hắn kéo nó đi về phía bên kia, nó vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì ra chuyện gì. Tới gần cái bàn, nó vùng tay hắn ra rồi ngồi xuống ghế, nó xoa xoa bụng khẽ rên
-Đói bụng quá đi!huhu…mà hình như a không có thiện cảm với cô Kim gì đó thì phải?_nó nhìn hắn,hơi tò mò nên hỏi thử, ai dè thấy khuôn mặt hắn lạnh như băng thì vội xua tay -Thôi,thôi! Bữa tiệc hình như bắt đầu rồi kìa!_Nó đứng dậy lôi hắn đi, thật là chủ nhà mà phải để khách nhắc nhở thế đó!phía sau là một cái hồ lớn, xung quanh là những chiếc bàn tròn và những chiếc ghế, ánh đèn lung linh tạo nên một không khí vô cùng lãng mạn với tiếng nhạc du dương. Phía kia là dãy đồ ăn, với rất nhiều thức ăn ngon,lạ mắt. Nó nhanh chóng chạy lại,hết gắp cái này rồi tới cái kia,..ăn khá no, nó đứng cạnh hắn, phía trên là một sân khấu vô cùng hoành tráng, và mc đang dẫn chương trình “thay mặt tập đoàn Nguyễn gia,tôi xin cảm ơn tất cả những vị khách đã dành chút thời gian quý báo để có góp vui cho bữa tiệc ngày hôm nay, kỉ niệm 50 năm ngày thành lập công ty. Và bây giờ, xin mời chủ tịch lên phát biểu ý kiến. Mời ông Nguyễn Minh” một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên, người đàn ông trung niên khoảng 50 mấy tuổi với khuôn mặt tuy hơi già nhưng rất lịch lãm. “Ngày hôm nay,công ty được phát triển mạnh là cũng nhờ sự hợp tác giữa chúng ta, và cũng nhờ nâng suất lao động không ngừng đưa ra ý kiến của các nhân viên công ty…bla..bla..và tôi, chủ tịch công ty, tập đoàn dù sao đi nữa thì mai này cũng già và kiệt sức bởi thế tôi mong rằng các bạn sẽ luôn sẵn sàng chào đón người chủ tịch tương lai chính là con trai tôi Nguyễn Hoàng Tú!” Vừa dứt lời thì đèn tắt hết, chỉ còn duy nhất chỗ hắn đứng, và hắn chậm rãi bước lên sân khấu, ánh đèn cũng sáng trở lại. Hắn đứng cạnh ba hắn, cầm mi rô và phát biểu ý kiến “vâng,như bố tôi đã nói,sau này tôi chính là người thừa kế chiếc ghế chủ tịch của bố tôi đã gắn sức gầy dựng được…bla..bla..một lần nữa tôi xin cảm ơn tất cả quý vị đã đến dự buổi tiệc nhỏ của chúng tôi” một tràng pháo tay nữa lại vang lên, lúc đó bỗng dưng xuất hiện một người khiến hắn cứng đờ.
-Cháu trai của ta!sẵn đây giới thiệu bạn gái của con cho ta được biết mặt đi nào!_Vâng,không ai khác chính là bà nội hắn, bà vừa mới về nước ngày hôm nay, bà rất thích có cháu dâu và cháu để bồng nên năm lần bảy lượt tìm kiếm cháu dâu cho hắn nhưng hắn đều từ chối, kiếm cớ thì đang quen cô này, hồi thì bận học,.v..v. Và hôm nay, bà về để xem hắn ta còn chối đi đâu nữa! Ai cũng hướng mắt nhìn về người phụ nữ đã già nhưng rất quý phái, bề ngoài hơi già vậy chứ tâm hồn teen cực!
-Haha..nội mới từ Nhật về đây chắc mệt lắm, bé Kiyoko đâu?có về cùng bà không?_Hắn vờ đánh trống lảng. Kiyoko là con của cô hắn ở bên Nhật, cô 15 tuổi rồi!bà qua sống với đứa con gái có chồng bên Nhật.
-Bà không mệt!con bé Kiyoko đang đứng đằng kia! Thôi!sẵn tiện đây giới thiệu cho tất cả mọi người biết cháu dâu tương lai của ta đi_Bà cười,nụ cười khiến cho hắn cứng người.
“muốn làm khó người ta đâu mà!bà ơi là bà!”_hắn nghĩ thầm trong đầu.
còn nó đang đứng thì có cô nhóc chạy lại đòi làm quen, cô nhóc đó là Kiyoko cô nói cái gì mà sớm muộn gì cũng chung một nhà! Nó chẳng hiểu gì hết! Còn trên kia…