Bạn đang đọc Tên Kia Đừng Tưởng Bở: Chương 34: Mưu Kế
Chạy ào đến tập đoàn Silver, lúc anh đi đến văn phòng thì ko có người nhưng đèn bàn vẫn sáng chứng tỏ cô đang làm việc. Thở phào nhẹ nhõm, anh chậm chậm đi tới, ý muốn ‘tham quan’ chỗ làm việc của cô một chút. Thì…
Bịch…
Một túi văn kiện có nguyên chữ “quan trọng” được viết thật to rớt ngay chân anh. Giác quan cho biết anh nên mở ra xem…
Xem xong, anh chần chừ một lúc rồi ôm lấy túi văn kiện ra về, làm ra vẻ giống như mình chưa từng đến đây.
Xin lỗi em, Chi Ngọc!
…
Về đến nhà, anh tạm thời quên đi việc vắng vẻ một bóng người, lao đầu vào làm việc. Trong lòng luôn tự nhủ: Nhất định phải thu mua tập đoàn Silver.
Trước hết, anh phải để Chi Ngọc ko đề phòng mình. Sau thì mọi chuyện sẽ êm hơn!!!
*************Sunflower
“Chi Ngọc! Em về rồi à?! Có mệt lắm không???” Anh hôm nay như ăn nhầm phải thuốc…chuột. Từ tốn hỏi han cô đã đành, sao lại còn chui vào bếp làm gì???
“À! Dạo này thấy em hơi mệt mỏi nên anh hầm canh cho em ăn này!!!” Cẩn thận như một người chồng ngoan hiền, biết nghe lời vợ, anh nâng niu bát canh ra đưa cho cô.
Một cảm xúc vừa cảm động vừa…kinh dị chạy tót lên đỉnh đầu!!!
“Anh đang âm mưu gì đấy?!!!!!” Dương Chi Ngọc nín thở hỏi. Trong canh sẽ ko mấy thứ cặn bã, ko rõ nguồn gốc ví dụ như móng tay, vòi, trùng,..chẳng hạn? (Chị nghĩ gì mà gớm quá!!!!)
“Ko có! Ko có âm mưu mà!!!…Haizz…Dù gì cũng là lỗi của anh. Là anh sai, là anh ko nên bỏ em lại một mình ở cái nên lạ hoắc như thế, là anh ko nên bỏ em bơ vơ như vậy! Xem như anh chuộc lỗi nhé?!” Lâm Tịch miệng lưỡi ngọt ngào như trát đường phèn. Ngay cả cô cũng ko biết có bao nhiu phần trăm đáng tin cậy trong lời nói của anh!
“Anh nói xạo!!! Anh mà biết ăn năn mới lạ đó!!!!” Cô lè lưỡi.
Lâm Tịch chỉ muốn ném cái bát canh này vào mặt cô ấy!!!
“Anh tệ hại đến vậy sao? Haiz…thôi! Hay để anh đút cho em ăn nhé?! Ah…”
Lâm Tịch bày ra bộ dạng giống như cô là đứa trẻ 3 tuổi cần có người chăm sóc không bằng. Tức giận, đạp cho anh một cước, cô dứt khoát muốn bỏ lên lầu thì bị anh kéo phắt lại!!!
“Muốn gì?” Cô khó chịu phang lại hai chữ.
“Muốn em uống canh!!!” Anh thẳng thắn.
Cô trợn ngược mắt, nói như hét:
“TÔI UỐNG LÀ ĐƯỢC CHỨ GÌ?! ĐỪNG CÓ PHIỀN NỮA NGHE CHƯA!!!”
Sau đó ào tới chộp bát canh uống sạch một hơi. Canh vừa đắng lại vừa đen sì sì làm cô thấy cổ họng rát rát, khó chịu.
“…Ừm!” Miễn cưỡng ừm một tiếng. Anh xoay mặt đi chỗ khác. Làm trái lương tâm đúng là khó mà!!!
“Xong rồi á!!! Đi ngủ à!!!”
Choang!!!
Một âm thanh chói tai vang lên. Bát canh khi nãy đã bể tan nát. Còn cô thì thấy thế giới như xoay, xoay, xoay mãi ko chịu ngừng!!!
“Chóng…chóng mặt quá!!!” Cô liên tiếp vỗ vào đầu mình hòng để bản thân tỉnh táo hơn. Lâm Tịch nhanh chóng lấy tập hồ sơ đã được soạn thảo kỹ lưỡng đưa trước mặt cô, nói:
“À! Anh quên mất!!! Chị em đưa cho anh cái này bảo em ký vào đây!!!”
Lúc này, đầu óc choáng váng đến mức ko còn phân biệt được phương hướng nữa! Nghĩ rằng anh là nói thật nên cô nhanh chóng ký vào đấy.
Một cảm giác khó tả len lỏi trong tim anh khi nhìn thấy cô ký tên vào.
“Để anh dìu em đi nghỉ nhé?!!”
“Ừm!!!” Cô cũng ko muốn mình đi giữa đường thì ngã vật ra ngủ luôn đâu!!!
*************Sunflower
“Đã lấy được chữ ký của vợ anh chưa???” Lương Ân ngồi đối diện xem có vẻ còn sốt sắng hơn cả anh nữa.
“…Đã lấy được rồi!” Anh lưỡng lự đưa tập hồ sơ ra. Lương Ân cười khẩy, nụ cười hết sức là…cáo!
“Trông anh đi!!! Có vẻ đau lòng lắm nhỉ??? Hay là đã tương tư người ta rồi??? Nhưng tôi khuyên anh ko nên thương Chi Ngọc. Hãy nghĩ tới tình huốg xấu nhất, nếu cô ấy phát hiện ra người thươg cô ấy cũng là người hại tập đoàn của gia đình cô ấy thì sao??? Lúc đó, coi chừng cô ta liệng anh xuống núi thì đừng có mà oán nhé!!!”
“Ai bảo là tôi tương tư con chằn lửa ấy?!! Con gái gì mà ko mềm mỏng, đáng yêu gì hết!!! Động tí là gào lên như tôi sắp đốt nhá cô ta ko bằng!!! Chưa hết, mặc dù ko phủ nhận việc vóc dáng cô ta xinh đẹp nhưng mà hở tí là huơ tay múa chân. Tôi thấy cô ta ko hợp vs việc thiết kế cao quý mà hợp vs đoàn xiếc hơn ấy!!!!” Anh chau mày. Anh ghét nhất chính là việc bị người khác nhìn thấu tâm tư mình.
Thích Chi Ngọc thì sao? Anh thích vợ anh chứ có thích vợ người ta đâu!!!
“Haha…Lừa người khác, dối tâm mình coi chừng tối về ko ngủ yên đâu đấy!!!” Lương Ân cười nhạo. Lâm Tịch càng lúc mặt càng đen sì sì:
“Sao? Vào chủ đề chính nhé?!!!”
“Ừm! Bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần này sẽ giúp đỡ mình nhiều lắm đấy!!! Sắp tới, chúng ta phải làm nội bộ công ty cô ấy đã rối nay còn phải…rối thêm!!!”Lương Ân xảo trá nói.
Lâm Tịch đắm chìm trong suy nghĩ của mình!!