Đọc truyện Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? – Chương 89: “VŨ KHÚC”
7PM, biệt thự nhà Junhyung!
Doojoon – đại công tử nhà họ Yoon xin thề rằng sống 24năm có lẻ trên đời đến bây giờ anh mới biết được mùi vị cái gì gọi là “sống không được mà chết cũng không xong”, tóm lại là vô cùng khổ sở.
Kikwang cầm ly cocktail Dongwoon mới pha, lắc lắc híp mắt cười vẻ háo hức chờ xem “trò vui lâu năm mới có”. Đứa trẻ ngoan Son Dongwoon đứng sau quầy pha chế quan sát tình hình, mím môi lườm kẻ vô sỉ Lee Kikwang:
“Lương tâm anh rốt cuộc bị vất ở xó xỉnh nào rồi?”
“…”
Boyoung khúc khích nhìn Hyunseung đang không giấu nổi ý cười tràn ngập trong đáy mắt.
Được rồi! Quả thật tình hình đang rất “tình hình” mà!
Yoseob khoanh tay bắt chéo chân hầm hồ:
“Nói! Hyung yêu chị ấy là thật hay giả?”
“…”
Junhyung nhận được ánh mắt cầu cứu của bạn thân, ra vẻ nịnh nọt xoa xoa lưng người yêu:
“Seobie à thư thả đi em” Yoseob lúc này không khác gì bà mẹ già đột nhiên nghe tin sét đánh “con gái mình bị 1kẻ trăng hoa đòi cướp đi”. Bộ dạng thật doạ người a.
Yoon đại công tử cười khổ sở:
“Hyung yêu Ginie thật mà”
“Khai ra! Hiện nay hyung đang có bao nhiêu bạn gái?”
“Khục…” Kikwang bịt mồm, nhịn cười đến mặt mày đỏ lựng. Siêu nhân bảo vệ chính nghĩa – Son Dongwoon phát ngôn 1câu rất không có lương tâm:
“Đương nhiên nhiều không đếm xuể a ~”
“…” Doojoon nghiến răng, trong lòng thấm thía cái gọi là “cháy nhà ra mặt chuột. Ở lâu với kẻ xấu thì chỉ có thể xấu xa gấp bội lần mà thôi. Son Dongwoon, đồ bại hoại!”
“Ha… Khụ. Khụ khụ… Hyung trong sạch mà ha ha…”
RẦM!!!
Yoseob đập bàn chồm tới:
“Bỏ qua chuyện đàn bà. Sao hyung dám để Ginie mặc váy bầu làm đám cưới hả? Hả?”
Aa thật đáng sợ, Yoseob thánh thiện của ngày xưa, xin mau trở về đi ~
“…”
“Seob… Seobie, em đừng hung dữ với anh ấy. Là chị không cẩn thận” Gina ngồi bên rốt cuộc xót người yêu quá cũng lên tiếng bênh vực. Doojoon lau mồ hôi siết chặt eo cô, quả nhiên vợ yêu không nỡ nhìn mình bị hành hạ tinh thần!
Yoseob ho khan vài tiếng, hắng giọng:
“Được! Bụng chị chưa to xem như chuyện mặc áo cưới hoàn hảo. Đến vấn đề chính”
“Hả? Còn vấn đề nào nữa?” Doojoon mặt mũi méo xệch. Tưởng màn khảo cung chấm dứt ai dè… đến phần “dụng hình”.
Đùa a? Cưới xin là chuyện cả đời, Yoseob dễ gì buông tha:
“Cha mẹ hyung ý kiến gì về đám cưới này?”
“…”
Im lặng.
Vẫn im lặng.
Cả phòng im lặng.
***
Khuya!
Yoseob vẻ mặt nghiêm trọng đứng tựa lan can, mặc kệ gió thổi khiến mái tóc vàng hơi lộn xộn.
“Seobie, vẫn nghĩ về chuyện của noona sao?” Junhyung vuốt lại tóc cậu, nhẹ giọng hỏi.
“Nae… Ginie là tất cả của em. Em muốn chị ấy hạnh phúc, nhưng gia thế nhà Doojoon hyung… Em sợ chị ấy bị khinh thường. Em…” nói đến đây cậu thở dài, dụi dụi đầu vào vai Junhyung. Hắn cười, đứa trẻ này…
“Nhất thời tên ngố ấy chưa kịp nói thôi. Ginie là cô gái mà ai gặp cũng đều yêu cả” giống em vậy.
Cha mẹ Doojoon ư…
***
Biệt thự nhà Doojoon.
“Thật ra anh không cần phải chịu trách nhiệm. Chúng ta…” Gina nhìn nam nhân đang thoải mái nằm trên đùi mình, anh có hiểu cảm giác lúc này trong lòng cô?
Doojoon vẻ vô lo vươn tay mơn mơn gò má nhẵn mịn của người yêu.
“Vợ là anh cưới, cha mẹ không có quyền can thiệp”
“Nhưng…”
“Anh yêu em!” Doojoon ngắt câu hoàn hảo, vòng tay qua sau gáy nhấn cô cúi thấp đầu, nhanh chóng hôn lên môi cô, một lúc sau mới buông ra:
“Cái gì nên làm, không nên làm anh cũng làm cả rồi. Em chỉ việc ngoan ngoãn mặc váy cưới thôi”
“…” im lặng
Cô nhìn vào mắt anh. Yoon Doojoon, đã bao giờ anh nghĩ em cần gì, cảm giác của em thế nào chưa…
Ngoài tình yêu em không có gì cho anh cả. Chỉ nhận mà không cho là việc thống khổ vô cùng… Sớm muộn gì anh cũng nhận ra tình yêu này chính là gánh nặng. Cô có gì đáng để nam nhân hoàn mỹ này yêu chứ?
“4năm trời anh sống như kẻ vô hồn. Ginie… Xin em đừng rời bỏ anh lần nữa có được không? Mãi mãi bên cạnh anh đi…” Doojoon kéo Gina ngã đè lên người, không đợi cô phản ứng đã ôm chặt thân thể mềm mại, giọng nói thâm tình khẽ vang bên tai.
Anh không thể buông tay em lần nữa…
***
“Hyungie, xuất thân hào môn như các anh có phải rất khinh thường những kẻ gia thế như em và Ginie?”
“Seobie?”
“Còn nhớ rất lâu về trước, cha anh đã tát em và nói những lời tàn nhẫn. Nếu Ginie phải chịu đựng điều tương tự, em…”
Hắn đau lòng, nhớ lại chuyện quá khứ thật không dễ dàng. 4năm giày vò và những vết sẹo trên người Yoseob…
“Anh mãi mãi nợ em. Doojoon đối với Gina cũng vậy, không phải như em tưởng tượng. Cha mẹ Doojoon… Haizz! Thằng nhóc ấy là kẻ bất trị mà”