Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ?

Chương 32


Đọc truyện Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ? – Chương 32

***
Hắn bước ra khỏi phòng tắm cũng là lúc cậu đã “khôi phục nguyên trạng quần áo trên người” cậu đỏ mặt”tên…tên khốn,tối…tối qua,anh…anh xé áo tôi sao? Nút áo bay cả rồi…”
“Bớt nói nhảm đi! Bây giờ về nhà cậu dọn đồ dùng cá nhân đi!” Hắn lườm mắt ra lệnh.
“Anh sẽ đưa tôi về lấy đồ sao?”
“Vệ sĩ của tôi sẽ làm điều đó! Tôi không muốn làm bẩn mình tại những nơi nghèo nàn!” phun những lời tàn nhẫn,hắn quay lưng bước ra khỏi phòng. Chỉ còn 1mình cậu:
“Xì! Tên kênh kiệu, bẩn, bẩn chết cả nhà anh đi!”

***
5h00 Pm!Cậu đang choáng ngợp trước không gian rộng lớn trong biệt thự của hắn: “Chúa ơi! Tên khốn lãng phí, một mình hắn ở nơi đủ cho cả trăm người!” cậu bĩu môi ngo nguẩy lắc đầu.
“Đang dáo dác gì, theo tôi!” hắn xuất hiện bất ngờ từ phía sau,nhàm chán nhìn cậu ra lệnh!
“Xì,nhìn gì kệ tôi.” cậu lườm nguýt và ngúng nguẩy xách balô theo hắn lên lầu!

Cả 2 dừng lại trước căn phòng với cánh cửa được trạm trổ hoa văn vô cùng tinh xảo! Hắn đẩy cửa bước vào,cậu theo ngay sau đó! Căn phòng được bày trí rất đẹp với giường,tivi,bàn vi tính,.. “Woa~tôi sẽ ở đây sao, đẹp quá! Ơ…nhưng sao phòng tôi lại có khung hình anh để đầy thế kia!”
“Tôi không nói đây không phải là phòng tôi!” hắn điềm tĩnh phun ra từng chữ.
“MWO? Tôi ở phòng anh làm gì? Aaa tên biến thái,sao tôi phải ở phòng anh,không! Tôi muốn đổi phòng!” cậu la làng phản đối,2tay ôm bắt chéo trước ngực hình chữ X!
“…” hắn không nói gì,nhìn cậu bằng 1ánh mắt nguy hiểm loé lên tia lạnh lẽo,từ từ tiến lại gần. Hắn tiến,cậu lùi.Tiến 1bước,hắn lại hỏi “muốn đổi sao?”.Lùi 1bước,cậu vênh môi “đúng,đổi!” hắn lại tiến và hỏi, cậu lại lùi và trả lời…đến khi vấp phải và ngã nhào vào chiếc sô pha sau lưng, cậu mới nhận thức được tình huống của mình lúc này! Cơ thể hắn đang phủ trên cậu, hắn chống2tay vây cậu ở giữa, ánh mắt sắc lẻm dán trên đôi môi đỏ mọng…
“Anh…anh muốn làm gì…tôi chỉ muốn đổi phòng,tôi nhất định phải đổi phòng. Áh…uhm…” hắn vồ lấy môi cậu ngấu nghiến,nuốt hết toàn bộ câu chữ cậu muốn nói! Đến khi cảm thấy cậu không thể chống cự được nữa, hắn mới buông tha môi cậu:
“Muốn đổi?” hắn vươn lưỡi quét qua đường nét đôi môi mọng, giọng khiêu khích như kiểu: “Cứ thử đòi đổi nữa đi,cậu sẽ biết hậu quả!”

Mặt cậu từ đỏ bừng chuyển sang tái đi, đưa tay lên bịt miệng lắc đầu lia lịa ” Không,không đổi nữa,phòng này rất đẹp rồi! Tốt,tốt lắm,được ở trong toilet của phòng này thôi là tôi đã vinh dự lắm rồi…ha…ha” nặn ra nụ cười “chân chó nhất” cậu giả lả gạt hắn ra ngồi dậy và chạy biến ra chỗ khác an toàn hơn, trong bụng thầm nguyền rủa mình ngàn lần: “Chúa ơi,thật buồn nôn,mình đã nói những câu gì thế này! Aishh,xin lỗi tổ quốc xin lỗi nhân dân. Tôi chỉ muốn sống sót qua ngày thôi,haizz…”
Mắt cậu thao cảnh giác nhìn hắn “những tên đẹp trai đều biến thái sao,aishh!!!”
“Tốt! Biết điều đấy, nếu thích toilet, cậu cứ vào đó ở!” hắn khoanh tay bắt chéo chân,phong thái ung dung khí độ bất phàm ngồi trên sô pha,ánh mắt mỉa mai châm chọc.
“ha…ha…ha…không cần không cần,tôi muốn ở ngoài này hơn!” cậu rối rít xua lay, cười giả lả. Bỗng hắn đứng dậy bắt đầu cởi từng nút áo sơ mi, cậu giãy nãy trước hành động đó “YA!!! Cởi áo làm gì,anh,anh muốn gì hả?”
“…” “Đi tắm, chứ cậu nghĩ tôi muốn làm gì?”
“Antuê, không được cởi nữa!” cậu đỏ mặt,đôi mắt say mê nhìn chằm chằm lồng ngực hắn.
“…” “Không cởi thì tôi tắm bằng niềm tin à,nhóc!” hắn gằn giọng.
“Không! Không! Ý tôi là…là…aishh,vào phòng tắm mà cởi,đi đi!” cậu nhắm mắt phẩy tay lia lịa.

“Tôi đã thấy hết cơ thể cậu,tôi có nên công bằng với cậu?” hắn thích thú khi châm chọc cậu như thế,biểu hiện thật thú vị,khiến tâm trạng hắn tốt hơn.
“Aaa, không,không cần,anh mau mau đi tắm đi!”
Hắn cởi phăng chiếc sơ mi quẳng xuống sàn,phô ra tấm thân trần, bông đùa nhìn cậu “thế này được chưa?”
Thở phào mở mắt ra “Aaaaaaaa sao anh chưa vào đi,tên khốn này!” mắt cậu dán chặt vào thân hắn không thể dứt ra được, đầu muốn xì khói! Hắn quay lưng mím môi cố giấu đi nụ cười, khoan khoái bước vào phòng tắm.
Mắt cậu vẫn si mê nhìn theo phía sau lưng hắn
“Aishh,đồ mê sắc!Yang YoSeob,mày điên rồi,sao lại nhìn hắn như bị bỏ bùa thế kia?”cậu vung tay tự đập vào đầu vài phát cho tỉnh ra.Sau khi tự phỉ báng mình ngàn lần,cậu tiến về phía giường,với lấy balô, bắt đầu sắp xếp đồ đạc của mình.Cũng không có gì nhiều, 1ít đồ dùng cá nhân, quần áo,và tấm ảnh của mẹ…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.