Bạn đang đọc Tên Em Khắc Trong Tim Anh: Chương 4
-mày …
cô ả tức tối rít qua kẽ răng :
– mày làm xấu cả dòng họ Kim , chưa ai cư xử kiểu mất dạy như mày , tại sao nhà ta lại nảy nòi ra một đứa như mày chứ?
dennis quát to :
– Ji won , mày ăn nói cẩn thận đi .
Ngay lập tức cô ả quay lại quắc mắc nhìn dennis :
– anh có tư cách gì mà quát tôi , đồ con ko cha…
sững người,dennis nhìn ji won 1 lúc rồi cúi gằm mặt xuống đất , cậu đang cố nén cơn giận lại và ngăn ko ình tộng vào mặt Ji Won một cú đấm
Tae hee nhìn ji won cười nhạt :
-chị có vẻ là bản sao của mẹ chị nhỉ ? ưa dạy đời và lăng mạ người khác trong khi bản thân thì xấu xa , kinh tởm lợm .
– MÀY
…ji won hét lên …
Tae Hee trừng mắt nhìn ji won và nhấn mạnh từng tiếng một :
– xéo ra khỏi đây , chị có tin là tôi tát chị cho rách mặt ko ?
ánh mặt của tae hee lúc này thật đáng sợ và làm cho Ji won hơi hoảng , cô ả đành câm miệng … trước khi bỏ đi , cô ta ko quên ném cho cả hai :tae hee và dennis cái nhìn hằn học …
………………………………..
…………………………..
………………….
– anh à
-gì ?
-đừng để ý lời con quỷ đó …
– chẳng sao , chai rồi …
dennis lầm lì nói , cậu ngẩng mặt lên , nhướng mày :
– tae hee à …
– sao ?
– em xin lỗi Lee Yul đi …
tae hee chăm chăm nhìn dennis :
– nếu em xin lỗi thì lòng kiêu hãnh của em sẽ bị tổn thương …em ko muốn ..
– nghĩ cho kĩ đi , em sẽ làm rạn nứt mối quan hệ giữa nhà ta và nhà họ Lee, điều đó ko có lợi cho ông ….
tae hee ko nói gì cả , 2 anh em cứ đứng như thế một lúc lâu …và dennis cứ nhìn tae hee mãi….
– thôi được rồi
tae hee nói và nhìn thẳng vào dennis…
– nhưng ko phải chính miệng em nói mà là anh ….
rồi cô bước vào phòng sau khi đóng cửa lại….chỉ còn mình dennis , cậu thở dài và đi về phòng ….
———————————
sáng hôm sau , Tae hee dậy muộn hơn mọi ngày một chút thành thử khi cô vào bàn ăn sáng thì mọi người đang dùng dỡ bữa điểm tâm rồi ….
….nhẹ nhàng kéo ghế ra , cô ngồi xuống và bắt đầu bữa sáng trong yên lặng và cố tảng lờ những cái nhìn của mọi người…
– Tae hee , sáng nay cháu đi với ông …
– đi đâu cơ ạ ?
cô bé giương mắt lên lộ vẻ ngạc nhiên
– đến nhà Lee shin hwan và xin lỗi gia đình ông ta về việc phá hỏng sinh nhật con trai họ chứ sao nữa ?
ông Kim nói mà vẫn ko dấu được vẻ bực tức của mình …
– cháu sẽ đi với dennis …
tae hee nói với giọng đanh lại …
– ko có đi với ai cả , cháu sẽ đi với ông …
Và trước khi cô bé miệng toan nói , thì ông già đã nhìn nó răn đe:
– đừng cãi , đừng ngoan cố .. đừng có tìm cách chống lại ông nếu ko muốn sống với một cái túi rỗng suốt 3 tháng …
Tae Hee mím môi ,khẽ thở dài một tiếng và tỏ ra vẻ cam chịu vì cô nàng biết tính ông , ông cô đã nói là làm và sẽ làm đến cùng …
tại biệt thự họ Lee
lee yul lúc này đang ở trong phòng để soạn thảo phần mềm ( đó là bài tập mà chìu nay cậu phải nộp cho giáo viên )….trông cậu ta có vẻ hơi cáu 1 chút…
bỗng có tiếng gõ cửa …
– vào đi …
cậu ra lệnh …
1 cô hầu phòng bước vào và bên cạnh cô ta là Tae Hee lúc này đang ngó đăm đăm ra phía cửa sổ ..
– thưa cậu chủ , ông chủ bảo đưa cô đây lên gặp cậu ….
lee yuu nhìn tae hee và cười khẩy … khoát tay cho người hầu phòng lui ra ngoài , Lee yul lại nhìn tae hee , nhìn cái vẻ mặt cau có , bí xí của cô ta , cậu lờ mờ đoán ra được có lẽ con nhóc này bị ép đến đây để xin lỗi cậu :
– sao ? nhóc định đứng đó mãi à , có gì thì nói mau lên đi ?
cô gái mà lee yul gọi là nhóc ngước lên nhìn cậu với anh mắt giữ tợn …rồi cô bé kìm lòng lại nén cơn bực mình trong bụng xuống và cố gắng hết sức để rặn ra tiếng xin lỗi , nhưng dường như điều đó là vô cùng khó khăn :
– anh cho tôi xin …xin ….xin ….
lee yul kiên nhẫn chờ đợi , 5 phủt rồi 10 phút mà 2 tiếng xin lỗi vẫn chưa thoát ra khỏi miềng nó …
– hình như trong từ điển của nhóc ko có từ xin lỗi thì phải ….vậy thì thôi , nhóc đi ra để anh còn làm bài tập
lee yul nói giọng lạnh lùng
….thực ra , Tae Hee cũng muốn vậy làm chứ nhưng nếu ông mà biết thì ông sẽ ko bao giờ tha cho nó , thành thử nó cứ đứng lì ở đó và vẫn cái điệp khúc ko bao giờ thành nghĩa :
-tôi chỉ muốn xin …xin …
– nhóc à , nếu ko muốn xin lỗi thì thôi , việc gì phải gắng gượng như thế chứ
– nhưng anh sẽ ko mách ông tôi chứ , anh sẽ nói với bố anh là anh bỏ qua mọi chuyện chứ…
tae hee nhìn lee yul dò xét …
cậu ta nhìn tae hee ….cô cảm thấy ánh mắt đó như coi thường mình …lee yul nói kèm theo cái nhếch mép :
– à ,ra thế ….nhóc có thể về được rồi ….anh ko phải là người để bụng ba cái chuyện tầm phào đó…
– anh sẽ giải thích chứ …
tae hee lặp lại …và lee yul , cậu ta thờ ơ gật đầu và quay lại bàn để làm tiếp công việc của mình …
chỉ chờ có thể tae hee đi ra khỏi phòng , khó có thể nói lúc này cảm giác của cô là gì nữa , mừng rỡ ư ? nhẹ nhõm ư ….hình như ko , chỉ có sự nhục nhã và bực bội xâm chiếm lấy tâm trí cô
——————————-
—————————————————-
về đến nhà , Tae Hee ko vội vào phòng ngay mà ra sau góc vườn nơi đặt những chậu hoa xương rồng ( loài hoa mà cô thích ) và những bức tượng bằng thạch cao thật là dễ thương …cô bé ngồi xuống nến gạch và gục đầu vào cánh tay mình ….chà , ở đây buồn ngủ thật
– mọi chuyện ổn chứ , Tae Hee
– ổn
Tae Hee đáp mà ko cần nhìn vì bởi lẽ cô biết rõ người đó là Dennis….cậu ta cũng ngồi xuống cạnh cô và hỏi nhỏ :
– sao , kể cho anh nghe nào ….
– có gì đâu mà kể
tae hee dụi mắt …
– em ko xin lỗi được , khó nói quá nên thành thử em đứng câu giờ ….may thằng đó cũng dễ tính cho qua …
– vậy sao mặt em bí xị vậy ?
– thì có gì mà sung sướng đâu …hắn ta nhìn em với vẻ mặt coi thường ….anh biết em kị nhất là điều đó mà …
dennis vỗ vai cô và dịu dàng an ủi :
– cái thằng đó vốn tính nó vậy , anh tuy hay chơi với nó nhưng nhiều lúc cũng thấy mình lép vế trước nó à …nhưng hắn ta được cái chơi đẹp , nhìu lúc đi đập nhau với mấy băng trường khác anh phải nhờ đến hắn …
– ủa , hắn mà cũng biết đánh nhau sao ???????
– chứ sao nữa , nhìn thế thôi chứ quậy ngầm đừng hỏi nữa …mấy thằng kiểu như thế mới thực sự là đáng sợ
rồi cậu vỗ trán như nhớ ra điều gì đó
– à , mẹ em có điện về đấy , mẹ em bảo rằng mấy ngay nữa sẽ bay về hàn quốc ….hì . em sướng nhé
– uh , sướng
tae hee cười nhạt …
– sướng lắm , cha mẹ li dị nhau , mỗi người đi một nơi , một năm về thăm con đôi lần cho tròn nghĩa vụ , em sướng quá anh nhỉ ?
dennis im lặng ko nói gì ..tae hee nói tiếp càng lúc càng lạnh lùng hơn :
– tuy nhiên được cái tiền họ cho em tiêu vặt cũng nhiều , như thế cũng được phải ko , vì đó là diều duy nhẩt khiến em chào hỏi họ vài câu lấy lệ mà …
rồi cô bé , cười giọng cười chua chát và cay đắng ….dennis hiểu rằng những lúc như thế là những lúc Tae hee muốn khóc nhưng mà hình như điều đó là rất xa vời , vì 8 năm rồi cô bé đã ko đổ một giọt nước mắt nào …
– Tae Hee ?
– gì vậy ?
– anh muốn em nhớ rằng sau nàycho dù ai có quay lưng lại với em thì anh sẽ vẫn ở bên cạnh em , bảo vệ em .điều đó chỉ kết thúc khi anh chết .
– anh sinh ra để làm điều đó mà
Tae hee nhìn dennis và cười thật tươi…
bỗng trời đổ mưa rào làm cho 2 anh em cuống cuồng đứng dậy , và chạy thật nhanh vào nhà …
———————
cả buổi sáng hôm nay , tae hee dành thời gian rong ruổi đi chơi với Hae won ( 2 đứa nó hay cãi nhau nhưng hợp cạ với nhau trong nhìu khoản , kể cả khoản phá ) , và hae won cũng kể cho nó nghe chuyện cậu ta bị lôi đi xin lỗi Lee yul như thế nào
mới lò dò bước chân vào nhà , thì con bé thấy ông ….ông cũng nhìn nó nhưng ko bỏ từ báo xuống mà nói lạnh lùng :
-tae hee , mẹ cháu về rồi …trên phòng ấy .
– dạ .
nó đáp …nó hỉu rõ là ông chẳng ưa gì mẹ nó (hình như là do 2 người này bất đồng quan điểm thì phải ? , nó chẳng quan tâm )
tae hee bước vào phòng …. mẹ nó ngồi trên giường . vừa thấy nó , bà đã chạy đến định ôm con bé vào lòng …nhưng tae hee nhanh nhẹn tránh cái ôm đó ….hình như nó khó chịu ….mẹ nó hơi sững lại nhưng bà nhanh chóng chỉnh lại , và nói giọng vui vẻ :
– chà , con gái mẹ dạo này khác hẳn , …nhưng hơi ốm đấy
nó nhếch mép , hỏi câu lấy lệ :
– mẹ về khi nào , sao ko báo trước để con ra đón .
– à , mẹ định sẽ làm con bất ngờ ….à , mẹ có quà cho con đấy .
bà nói rồi lôi từ trong túi xắc ra một món quà được bao bọc rất đẹp…và đưa cho nó…
…trước ánh mắt của mẹ , tae hee bất đắc dĩ phải mở món quà ra , một khối cầu thủy tinh và trong nó là 1 ngôi nhà dễ thương . đưới đế có nút công tắc nó bật thử và …các viên xốp nhỏ tung lên giống như tuyết , rất đẹp….
– thế nào , mẹ nhớ là hồi nhỏ con rất thích những món đồ như thế này …
– dạ . phải …nhưng con sẽ thích hơn nếu mẹ cho con vài cái thẻ tính dụng.
tae hee nói , giọng hờ hững , thực ra nó ko phải là đứa thiếu tiền …nhưng hình như nó muốn mẹ nó đau thì phải ….quả thực bà nhìn nó .
– mẹ đừng có nhìn con như vậy …cả bố cả mẹ đều ko ở bên con , ko quan tâm con về mặt tinh thần nên con chỉ muốn bù đắp lại về vật chất thôi mà…
tae hee cười khẽ , còn mẹ nó , mắt bà như sắp khóc ,nhưng bà cố kìm lại , rút trong bóp ra 1 cái thẻ tính dụng và đưa cho nó…
– đây , con thích mua gì cứ mua , mẹ đi xuống dưới nhà nhé …con cũng xuống chuẩn bị ăn bữa trưa đi ….
rồi bà đi ra khỏi phòng sau khi đóng cửa cẩn thận ….chỉ còn lại tae hee , cô vất cái thẻ tín dụng trên bàn ….còn món quà , cô cầm nó trên tay ,khẽ nói :
thực ra hồi con còn bé , điều duy nhất con ao ước là được ăn một buổi tối có cả bố lẫn mẹ
và ….cô quăng mạnh món quà vào sọt rác .
—————————————————
3 h 15 phút ,
trường blue star ,
lúc này sau khi học tiết 3 xong , cả trường ra chơi , Hae Won rủ tae hee ra căng tin giải sầu về vụ cậu ta vừa bị bố cắt viện trợ ….
sau khi chọn một chỗ ngồi thích hợp ….cả hai bắt đầu nhấm nháp món bánh chocolate thơm phức.
– thế là hết , tae hee à …ko quán bar , ko vũ trường , ko chơi đêm , ko nhậu nhẹt ….hic …ba tôi cấm hết
-thôi ăn đi , tôi nghe cậu than nãy giờ nhìu quá , phát bực rồi ….uh , mà dennis đâu rồi ????????
– kia kìa …
theo tay chỉ của hae won . tae hee thấy dennis dang ngồi nói chuyện với Lee yul ….tae hee lập tức quay đi chỗ khác …cô vẫn còn cảm thấy nhục với cái vụ hôm trước .
đang ngó nghiêng xung quanh , tea hee nhận ra ji won cùng 2 cô bạn của mình bước vào ….và bực nhất là cái lũ đỏng đảnh đó lại ngồi sau nó chứ ….
nó nghe thấy tiếng của một con nhỏ :