Tên Em Khắc Trong Tim Anh

Chương 32


Bạn đang đọc Tên Em Khắc Trong Tim Anh: Chương 32

Ở Hàn bây giờ là 7 h tối hả anh ? >
.
Tae Hee khẽ cười ..
Lee Yul nói rồi cậu tắt máy …sau đó , cậu đi xuống dưới nhà và bảo tài xế chuẩn bị xe …hôm nay không hiểu tại sao mẹ cậu lại gọi điện về nhà bảo cậu tới nhà hàng Jong-gun để ăn tối …Yul không hiểu là mẹ mình đang có ý định gì …nhưng dù là gì đi nữa thì chắc chắn không ai có thể tách Tae Hee ra khỏi cậu được ..
——————————————————————–
7h 15 , chiếc xe hơi bóng lộn dừng lại trước nhà hàng Jong Gun ,
Lee Yul vừa mới bước xuống thì 1 người đàn ông cao to , mang áo vét đen tiến lại chỗ cậu :
-cậu Yul , mẹ cậu đang chờ …mời cậu đi theo tôi ..
Và ông ta đưa Yul lên tầng 2 …nơi chỉ dành cho khách Vip …
sau khi đi qua 1 dãy hành lang , họ dừng lại trước 1 căn phòng …
‘’ cộc , cộc ‘’
Người đàn ông gõ cửa …
-vào đi .
Đó là giọng nói đầy uy quyền của mẹ cậu ..
Người đàn ông đẩy cửa và cung kính nói :
-thưa bà , cậu Yul đến rồi ạ .
Rồi ông ta nhẹ nhàng lui ra ….lúc này Yul bước vào phòng và nhìn quanh ..
Đó là 1 phòng ăn rất trang trọng …có bày những bức tranh theo kiểu lập thể của picasso …rồi những bóng đèn theo cách điệu …1 bàn ăn xoay với đủ những món ăn sơn hào hải vị …và bên bàn ăn lúc này là ba người …đó là mẹ cậu –bà Ju –ri , ngồi cạnh là 1 người phụ nữ đứng tuổi , ăn vận sang trọng ..và kế bên bà ta …Yul đóan chắc là con gái của bà ấy …một cô bé dễ thương khỏang độ 16-17 đang nhỏen mịêng cười tươi nhìn cậu …
‘’ à , ra thế’’
Yul khẽ nhếch mép ..1 buổi ăn tối thân mật kiêm luôn một buổi xem mặt …
-con chào mẹ …cháu chào bác …chào em ..
-em chào anh .
Cô bé nhanh nhảu nói ..
mẹ Yul cười thật tươi :
-xin giới thịêu, đây là con trai tôi , đang học lớp 11 trường Blue star ….tên cháu là Yul ,,..Yul à , đây là bác Min-chee , phu nhân của bộ trưởng bộ văn hóa đấy …còn đây , chính là con gái bác ấy.. Oh –hee ..
-rất hân hạnh được biết bác và em .
YuL nói 1 cách lịch sự..

-cháu ngồi xuống đi ,
Bà Min chee ân cần nói …
-vâng ạ.
Yul ngồi xuống ..giữa mẹ mình và cô gái tên là Oh –Hee ..
Bà Ju-Ri nâng ly rượu vang lên , cười nói :
-hôm nay ngồi ở bàn ăn đây là 2 thế hệ …mẹ và con…chà , chắc là sẽ có nhiều chuyện thú vị lắm đây ..
Rồi bà nhìn Oh-Hee , vui vẻ nói :
-chà , nghe chị Min-chee nói đã lâu …hôm nay mới có dịp gặp mặt …con bé dễ thương quá …vậy cháu học trường nào ?
-dạ , hiện nay cháu học ở trường nữ sinh Dong-Chae ạ ..
-thế ngoài học ở trên trường ra , cháu còn học gì nữa không ?
-dạ , có ạ …cháu học thêm tiếng Đức , Pháp , ý …học nữ công gia chánh và học cả về piano nữa ạ ..
-năm ngóai con bé nhà tôi đọat giải nhì tòan thành phố về piano đấy ..
Bà Min-chee nói bằng giọng đầy tự hào ..
-hay quá , đúng thật là tòan bích …tôi luôn ao ước có 1 người con dâu như vậy .
Bà Ju –Ri vừa nói vừa nhìn Yul 1 cách đầy ngụ ý …Oh Hee thì mặt đỏ bừng lên …mịêng cười ngượng nghịu ..
-mẹ thích bạn gái con tòan bích chứ gì ….dễ thôi ..
Yul nhếch mép cười rồi nhìn Oh Hee :
-vịêc này phải nhờ em đấy …
-dạ ? ..nhờ việc gì ạ ?
Cô bé ngước lên nhìn Yul …mặt đỏ như gấc chín ..
-à , anh nhờ em kèm thêm cho bạn gái anh piano và dạy cô ấy 1 số món ăn nhé ..
1 thóang sững sờ ..
-ơ ..dạ
Oh Hee gượng cười nói ..mặt cô xìu xuống rất nhanh …còn bà Min-chee thì rất đỗi ngạc nhiên :
-ra , cháu đã có bạn gái , thế mà mẹ cháu lại bảo bác rằng cháu chưa có ..
-dạ thưa bác ..do mẹ cháu bận rộn nhiều việc nên cháu chưa có cơ hội đề cập tới chuyện này với mẹ..
Yul quay sang nhìn mẹ cười tươi :

-cháu đã định giới thiệu cô ấy với mẹ nhưng thực sự là chưa có dịp nào ….bạn gái con tên là Kim Tae Hee , mẹ ạ ..
-à , ra thế ..
Bà Ju –Ri cố nén cơn giận điên người bằng cách cố nở 1 nụ cười …
Yul nhấp môi vào ly rượu vang và tiếp tục :
-oh hee cố gắng giúp anh để mẹ vui lòng nhé …yên tâm , anh sẽ trả công thật xứng đáng …
-dạ , vâng …em sẽ cố gắng ..
suốt cả buổi tịêc còn lại , bà Yu-ri ít nói hẳn đi ..chỉ ậm ờ vài câu …trái ngược hẳn với Yul , cậu điềm nhiên tiếp chuyện 2 mẹ con bà Min –chee về đủ mọi đề tài …
.
Tae Hee nói bằng giọng cực kì hào hứng về chuyến thăm quan buổi sáng cho yul nghe qua điện thoại từ 1 quán cà phê…đối diện cô là ông anh Dennis đang thả cảm xúc của mình từ tầng 3 xuống phía con sông Nin-dòng sông mà người đời vẫn ca tụng là mẹ hiền của Ai Cập.
Giọng Yul nghe thật ân cần
Rồi cô bé đưa tay vuốt mái tóc của mình
Rồi đột ngột Yul hạ giọng :
Lời của Yul nghe thật ấm áp và làm Tae Hee xốn xang trong lofngg…Yul lúc nào cũng vậy, mỗi lời anh nói ra đều tràn ngập sự ấp áp, quan tâm và tình cảm dành cho cô…điều đó càng làm mối ngày Tae Hee càng yêu Yul hơn rất nhiều …Mỉm cười, cô khẽ nói :
-Tất nhiên rồi, em sẽ về sớm vì kim tự tháp dù có hùng vĩ đến đâu, lăng mộ của Tutankhamon có bí ẩn đến thế nào đi nữa thì cũng không bằng anh được.
——————————————————————————–
-cảnh đẹp em nhỉ ?
Dennis nói bằng giọng đầy xúc cảm.
-Vâng.
Tae Hee nhấp 1 ngụm cà phê và đưa mắt nhìn ra xa, con sông chảy thật hiền hòa và 1 cơn gió nhẹ nhàng thổi đến mang theo cái hương vị rất riêng của Ai Cập, Tae Hee có thể cảm nhận được vị của phù sa, nước sông nin lẫn cái vị khó tả của cát sa mạc…tất cả dường như hòa quyện làm một….giá mà có Yul ở đây…và…cả Hae Won nữa…
-Mẹ em lúc này đang ở Ai Cập đấy .
Dennis đột ngột nói mà không nhìn vào mắt Tae Hee..
Con bé sững lại, kiểu như đang lơ lửng trên không trung ngắm phong cảnh đột ngột bị kéo tụt về đất liền…
-thì sao ?
Giọng con bé nghe thật lạnh.
-anh chỉ nghĩ là em nên gặp.
Tae Hee nhướng mày, toan cãi thì Dennis đã nói bằng giọng ôn tồn :

-Mẹ anh mất ngay khi anh chào đời, anh chưa bao giờ được chăm sóc bởi bàn tay của mẹ. Vì thế từ bé đến bây giờ anh đã rất ghen tị với bọn bạn của anh…anh cũng muốn mỗi sáng đi học được mẹ chuẩn bị bữa sáng, khi anh học về mẹ sẽ hỏi anh chuyện học tập ở trường thế nào, lắng nghe tâm sự và khuyên anh mỗi khi anh gặp rắc rối và thậm chí trách mắng anh khi anh phạm sai lầm. Nhưng ước muốn ấy sẽ không bao giờ thành hiện thực vì 1 thực tế là mẹ anh đã vĩnh viễn ra đi hơn 17 năm rồi…em không biết đâu, Tae Hee, anh đã ao ước thượng đế cho anh gặp mẹ một lần dù 1 giây,1 phút thôi để nói to rằng anh nhớ mẹ, yêu mẹ rất nhiều.
Rồi Dennis nhìn sâu vào mắt Tae Hee :
-Tae Hee à, em sướng hơn anh triệu lần vì em còn có mẹ và 1 điều chắc chắn là mẹ em yêu thương em vô cùng tận.Dù em có bướng bỉnh, có cố chấp, có đẩy mẹ em ra xa thế nào thì tình cảm của mẹ đối với em không bao giờ thay đổi…em hãy mở lòng ra khi còn có thể, vì tương lai ngày mai thế nào không ai rõ, nó khó đoán vô cùng. Đơn giản là em đừng để 1 ngày kia em phải tiếc nuối, hối hận và cầu mong làm lại từ đầu, anh không bao giờ muốn điều đó xảy ra cả.
Tae Hee lặng người nhìn Dennis nói ra hết tâm sự của bản thân mình rồi cô cúi mặt, nhìn mãi vào tách cà phê của mình.
Im lặng, chỉ còn tiếng gió thổi rì rào…
Ngồi trong taxi, tay cầm tờ giấy không địa chỉ của mẹ trong tay, Tae Hee không khỏi nghĩ suy, giờ đây trí óc cô, trái tim cô rối bời với biết bao ý nghĩ …Cô tưởng tượng ra vẻ mặt mà mẹ mở cửa nhà và thấy cô đứng ở cửa, gần mẹ biết bao nhiêu …1 thoáng ngạc nhiên, sững sờ và mẹ sẽ ôm chặt cô vào lòng, có thể mẹ sẽ khóc …Tae Hee nghĩ thế.
Đúng, mẹ yêu cô rất nhiều…điều đó là sự thật ….và cô, cô cũng yêu mẹ chứ chỉ có điều nỗi đau, cái cảm giác bị vất bỏ lại quá lớn làm cô cay đắng suốt bao nhiêu năm trời. Nhưng giờ đây những lời Dennis nói phải làm cô phải nghĩ lại: “tương lai ngày mai thế nào không ai rõ, nó khó đoán vô cùng. Đơn giản là em đừng để 1 ngày kia em phải tiếc nuối, hối hận và cầu mong làm lại từ đầu, anh không bao giờ muốn điều đó xảy ra cả.’’
Lời của anh họ nói làm cô sợ…đúng, cô không muốn 1 ngày nào đấy phải hối hạn, trả giá, bị lương tâm dày vò vì những lời nói, hành động đã làm mẹ khổ tâm rất nhiều. Suy cho cùng sinh ra 1 đứa con ai lại không có tình cảm và khi phải xa đứa con đó, hẳn mẹ đã phải đau rất nhiều.
-Thưa cô, đến nơi rồi a.
Người tài xế quay lại nhoẻn cười với Tae Hee và nói bằng giọng tiếng Anh lơ lớ
-ồ vâng.
Tae Hee giật mình nọi
Sau khi thanh toán tiền xong, cô bé xuống xe mà không nén được tiếng thở dại
Trước mặt cô là 1 cánh cổng bằng gỗ, bên trong la 1 ngôi nhà quét sơn trắng nằm giữa 1 vườn cậy
Ngập ngừng đẩy cổng bước vào, cô có thể cảm nhận được mùi hương hoa dịu nhẹ lan vào cánh mui..thật là dễ chịu biết bao,
Phòng khách sáng đèn , chắc là mẹ cô đang ở nhà….mẹ đang làm gì nhỉ?..làm việc hay sửa soạn buổi tối
Tae Hee cứ đứng như thế hồi lâu, chợt cô thấy bóng mẹ đi ra phòng khách…lúc đi ngang cửa số, mẹ thoáng nhìn ra ngoài ….nhanh như cắt, Tae Hee thụp đầu xuống…cô không hiểu vì sao cô lại làm như vậy và đôi chân cô đưa cô chạy ra góc vườn trước khi cô kịp hiểu là cô đang làm gị
Dựa lưng vào gốc cây, Tae Hee thở dôc..trong 1 giây cô nghĩ là cô nên bỏ cuộc, nhưng rồi cô thầm nhủ: “Thôi nào Tae Hee, vào gặp mẹ đi , 1 lần thôi có sao đâu, chỉ à chào hỏi thôi mà, mày là 1 con người tự tin sao chuyện này mày lại không làm được?.
-KÉT
Tae Hee khựng lai…1 chiếc ô tô đỗ trước cổng nhà me…1 người đàn ông âu châu xuất hiện,to cao, tóc sáng màu….chắc là bạn của mẹ, Tae Hee nép vội chạy nép vào một góc tường, gần mấy chậu họa
Người đàn ông gõ cửa và 1 lúc sau cánh cửa mở ra, bà Chae-yuong xuất hiện trông thật xinh đẹp với bộ váy màu xanh lợ
-Anh Nick rất vui được gặp ạnh
mẹ mỉm cượi
-Bella, anh phải nói với em chuyện nạy
Người đàn ông gấp gáp nói,
Tự nhiên Tae Hee linh cảm có điều gì đó sắp xửa xảy ra, tim cô đập nhanh hơn so với chỉ tiêu thông thường của nọ
-Gì vậy Nick?
Giọng mẹ cũng lo lắng trước thái độ của người đàn ông nạy
Nick siết đôi bàn tay vào nhau và quả quyết nói:
-Bella à, anh phải nói ra điều này, anh quyết định phải tự tin, dũng cảm nói ra hết tình cảm của mình đối với ẹm
Giojng người đàn ong càng lúc càng mạnh mẽ chùng nào thì trái tim Tae Hee càng lúc càng chùng xuống chừng ậy

-anh muốn nói là từ lần đầu gặp em, anh đã có 1 cảm nhận rất đặc biết và từ đó anh nghĩ là anh không thể đối xử với em như những đồng nghiệp thông thường khác đươc.
-Nick à, anh đừng nói nữa
Mẹ khẽ khàng nói
-Không, anh phải nói, anh đã suy nghĩ trằn trọc bao nhiêu ngày qua rồi , anh biết làm thế nào khi tình cảm của anh đối với em ngày càng lớn, anh không thể nào phanh kịp lại đươc…lúc nào em cũng hiển hiện trong tim anh, trong đầu anh Bella ạ, anh chỉ muốn nói 1 điều ANH YÊU ẸM
Những tiếng cuối cùng thốt lên từ miệng Nịc làm Tae Hee bàng hoàng, dựa lưng vào tường, cô hồi hộp chờ đơi mẹ sẽ trả lời sao trước 1 câu hỏi như thế này
-Nick à, em đã thất bại 1 lần, em không…
-Bella.
người đàn ông nói:
-em hãy nhìn thăngr vào mắt anh đây này, em cũng yêu anh đúng không, nhưng anh không thể hiểu nỗi là tại sao em cứ phải trốn tránh, em lại như vậy anh khổ sở vô cụng
-Nick à, anh còn trẻ, còn độc thân và rất nhiều cô gái thích anh, còn em, em đã bị thất bại 1 lần rội
-đây không phải là 1 lí do chính đáng nên em đừng nói nữa, anh không quan tâm quá khứ của em, cái anh quan tâm là tình cảm hiện tại em dành cho anh..nhìn vào mắt anh đi và trả lời cho anh câu hỏi đo..
đôi mắt xinh đẹp của mẹ đầm đìa nước mắt, rồi nấc lên nghẹn ngào:
-em cũng yêu anh, nhưng em sợ, sợ bị tổn thương 1 lần nưa..
-Không..không.
Nick dịu dàng nói và lau nước mắt ẹ:
-đóng kín trái tim khi bản thân còn có thể yêu thương mới là đều tệ nhất, anh yêu em và anh chắc chắn sẽ mang đến hạnh phúc cho em, em tin anh chứ?
-vâng, em tịn
Mẹ vừa khóc vừa mỉm cười :
-Bởi vì anh là 1 người đàn ông tuyệt vợi
Nick ôm lấy bà Chae-yuong, chìm trong hạnh phúc, dường như cả thế giới không tòn tại xung quanh 2 con người nãy nữa. Chỉ có 2 người với 2 trái tim đồng cảm, yêu thương luôn hướng về nhau.
Mãi một lúc sau, Nick mới buông bà ra, đôi mắt tràn đầy sự ấm áp:
-Anh đã đặt 1 bữa ăn tối tại nhà hàng Xanh, anh muốn kỉ niệm cái ngày đặc biệt và tuyệt vời nạy em đồng ý chử
Bà Chae-yuong nở 1 nụ cười gật đầu, đôi mắt long lanh và ngập tràn hạnh phục
-anh đợi em 1 chút nhé, em trông nhếch nhác quá.
Nick phì cười:
-em ngốc ạ, lúc nào em chẳng đẹp, trông em rất ổn và anh thích em như thế nạy
Rồi ông cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn vào môi bà, rồi ông tươi cười nói:
-ra xe thôi em, 1 bữa ăn tối tuyệt vời đang chờ chúng ta đấy
———————————————–
RỪM….RỪM..
Chiếc xe nổ may..nó đang đưa 2 con người yêu nhau đến 1 nơi lãng mạn, tuyệt vơi..chỉ còn Tae Hee..một mình


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.