Bạn đang đọc Tên Em Khắc Trong Tim Anh: Chương 11
-Là tau…
một giọng nói uể oải vang lên …..Tae Hee thất vọng thấy rõ ….vì người đó là Lee Yul , anh ta nhìn nó và cười khẩy…..
– sao ? anh định đưa ra yêu cầu gì vậy ?
Tae Hee lạnh lùng hỏi …..và những người dự tiệc lặng yên theo dõi …họ biết Tae Hee không ưa Lee Yul , và cũng không dám chắc là Lee Yul có thích con bé không nữa …
-Bây giờ thì chưa biết…..để sau rồi quyết định ….
Lee Yul nói một cách cao ngạo và tiến tới cái đàn piano, cậu ta chơi một bản nhạc trong sự im lặng của mọi người chung quanh….đó là một bài cổ điển nhẹ nhàng mà da diết ……
———————————————–
10h tối ,
tiệc đã tàn , vài người đã ra về , một số chợp mắt một chút cho đỡ mệt…còn lại là mấy đứa con trai ngồi tán gẫu , trò chuyện với nhau về việc băng nhóm …
Hình như cái đề tài đó làm cho Tae Hee phát ngán nên cô nhắc Dennis đã muộn và 2 anh em phải về nhà …
– chờ anh khoảng 15 phút nữa nhé .
Dennis đề nghị ….
-OK…
Tae Hee ngấm ngẳng nói….sau đó ,con bé bỏ ra vườn để hít thở không khí 1 chủt ….giờ đây nó dã tỉnh rượu và Tỏ ra cực kì hối hận về việc đề xuất cái trò chơi quái quỷ đó ….Ơn chúa là Lee Yul đã không yêu cầu nó làm cái gì cả….nếu không thì….
Nhẹ nhàng ngồi xuống cái ghế dài bằng gỗ , Tae Hee ngắm cảnh đêm ….chà , từng bông tuyết rơi đẹp quá ….uớc gì có Hae Won đây nhỉ ? 2 đứa nó sẽ ngồi nói chuyện , tâm sự , trêu chọc nhau như bao năm nay 2 đứa đã làm ….
-Ê , nhóc …
Là Lee Yul , anh ta đang đứng trước mặt nó ….trông anh ta hơi say thì phải …..Ném cho Lee Yul cái nhìn không mấy thiện cảm , Tae Hee xẵng giọng :
– Tôi chẳng có chuyện gì với anh cả …xéo đi .
Lee Yul cau mày .Nhưng sau đó , lấy lại thái độ như ngày thường cậu hỏi :
– lúc nãy anh nói gì nhóc còn nhớ không ?
– không nhớ.
Tae Hee trừng mắt đáp…
– vậy mà anh nhớ rất rõ đấy …anh bảo sẽ yêu cầu nhóc sau.
– tiếc thật .
Con bé khịt mũi .
– trò chơi đã châm dứt.
im lặng một lúc , Lee Yul nhìn nó …..hình như là coi thường ….:
– À , anh hiểu…..nhưng nhóc có biết tại sao lúc nãy anh từ chối không ? vì anh biết nhóc đang nghĩ gì ….anh không muốn làm khó nhóc trước đám đông…….Nhưng anh nghĩ rằng một người đã đề ra cái gì thì phải thực hiện nó…. nhóc không phải la tuýp người đó thì phải….
nhếch mép cười , cậu ta quay lưng bỏ đi..
-KHOAN .
Quay người lại , Lee Yul nhìn Tae Hee dò hỏi :
– anh yêu cầu đi….tôi chẳng muốn mắc nợ gì anh cả ….
Rồi tiến lại gần cậu ta , con bé lừ mắt đe doạ:
– Nhưng báo trước , là tôi sẽ không thực hiện mấy cái yêu cầu đại loại như..
-sao?
– hôn chẳng hạn…
Mặt Tae Hee thoáng đỏ ….còn Lee Yul thì nhún vai:
– tham vọng của anh chẳng cao như vậy đâu …..nhóc khiêu vũ với anh nhé.?
khiêu vũ , ngoài vườn , không nhạc và tuyểt rơi như thế này á? ….nhưng thôi kệ , điều mà Tae Hee mong lúc này là không ai nhìn thấy thôi….
– bắt đầu nhé…
và 2 người cầm tay nhau khiêu vũ giữa khu vườn , trên nền tuyết trắng,dưới bầu trời mùa đông đầy sao và giữa bông tuyết rơi nhè nhẹ …..và Tae Hee đang cảm nhận được sự ấm áp ở bàn tay Lee Yul , ấm chứ không phải lạnh như con người cậu ta thể hiện …..điều đó làm cô hơi run và ….khi nhảy , cô cứ nhìn đi chỗ khác , cô không dám nhìn thẳng vào mắt của Lee Yul bởi cô sợ sẽ tan chảy ra khi nhìn vào đôi mắt tuyệt đẹp , hút hồn đó….
– đến đây thôi..
Lee Yul đột ngột dừng lại ….ơn chúa ,Tae Hee thở phào nhẹ nhõm ….cô sợ nếu cứ kéo dài mãi thì cô sẽ ……sẽ….thay đổi cách nhìn về cậu ta mất
– cám ơn nhóc đã nhảy với anh , thôi anh về đây , nhóc cũng nên về đi nhé.
Giọng của Lee Yul có dịu dàng hơn ngày thường một chút …và trước khi ra khỏi vườn, cậu không quên đưa tay chào tạm biệt …..
..Chỉ còn Tae Hee lúc này với cảm giác của chính nó ….
– nhảy đẹp lắm.
lời nói vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Tae Hee …trời , thì ra là Hae Won ….cô ấp úng :
– ngủ dậy rồi à?
– uh , anh Dennis bảo tôi đi kiếm cậu để về……cậu khiêu vũ với tên đó đẹp lắm
Đó không hẳn là một lời khen …..vì khi khen người ta không nói bằng giọng buồn , trách móc và thất vọng như vậy …
– tôi chỉ thực hiện cái yêu cầu mà tôi đã nợ hắn trong buổi tiếc..
Tae Hee đanh giọng đáp , cô ghét cách nhìn của Hae Won lúc này ….
– cậu không cần phải giải thích với tôi…..tôi không phải là người cậu thích cũng chẳng phải là người cậu yêu , tôi chỉ là bạn của cậu thôi mà
Hae Won nói và nở một nụ cười….Tae Hee chỉ biết rằng đó là một nụ cười guợng mà không hề hay rằng sau nó là cả sự đau khổ ….
——————————————————————-
hôm trước ở bên bờ sông , cậu đã bảo với tôi rằng chúng ta chỉ có thể là bạn , chúng ta không thể yêu nhau được bởi vì tính cách của chúng ta quá giống nhau ….khi nghe những lời đó , tôi buồn và thất vọng lắm …..
Tae Hee à , chúng ta chơi với nhau 8 năm rồi nhỉ ? nhớ lần đầu tiên gặp nhau không ? lúc đó cậu bước vào lớp và đã thu hút sự chú ý của tôi ngay : 1 con bé ít nói , lặng lẽ và lúc nào cũng giương đôi mắt lên gườm gườm người khác ……
kỳ thiệt , lúc đó tôi ghét cậu kinh khủng vì tôi hỏi gì cậu cũng chẳng nói , làm quen cậu thì cậu lại nhìn tôi như một sinh vật lạ , điều đó khác với cái cách đối xử của mọi người trong lớp với tôi …..rồi ngày này qua ngày khác , mỗi lần tôi lên lớp là mỗi lần tôi gây gỗ , trêu chọc cậu …….mãi đến một hôm tôi giật tóc của cậu , thấy cậu không phản ứng gì thế là tôi cứ giật mãi ……và cậu đã quay lại tát tôi một cái thật là đau …….
ngạc nhiên thật , thế mà đứa con gái đầu tiên đánh tôi trước cả lớp lại trở thành bạn thân của tôi mới lạ chứ …… chính đứa con gái đó là người duy nhất làm cho tôi bật khóc ngon lành mỗi khi tôi cảm thấy cô đơn hay trống trải , tủi thân vì không có cha mẹ bên cạnh , chính đứa con gái đó đã lau nước mắt cho tôi , an ủi tôi , động viên tôi , đã dạy tôi nhiều điều để tôi mạnh mẽ , cứng cỏi thêm trong cuộc sống , đã làm cho tuổi thơ của tôi đầy ắp tiếng cười…
không biết bao giờ , đứa con gái đó đã trở thành một cái gì đó lớn lắm , lấp đầy khoảng trống trong trái tim tôi …..tên đứa con gái đó Tae Hee , 1 cái tên đẹp nhất mà tôi từng biết ….
Tae Hee à , chắc là suốt đời cậu chỉ coi tôi là bạn , luôn nghĩ về tôi như một đứa vô tư , trong chuyện tình yêu thì chỉ đùa vui cho qua đường chứ không thật sự quan tầm đến một ai cả phải không ? ….nếu vậy thì cậu đã lầm bởi người tôi quan tâm nhất là cậu ….nhưng đau khổ thật , tôi không thể thổ lộ tình cảm của tôi với cậu được , tôi biết giữa chúng ta có 1 ranh giới mang tên tình bạn mà cả đời tôi không vượt được …..và chính tôi , tôi cũng không muốn phá hỏng tình bạn đẹp đẽ đó , tôi không vì tôi mà cậu phải buồn , phải khó xử nữa ……tôi không muốn ..
Nhưng tôi không phủ nhận rằng tối qua khi nhìn thấy cậu tay trong tay với Lee Yul , tôi đau lòng kinh khủng …..nó không giống như cảm giác khi tôi thấy cậu bên cạnh những đứa con trai trước đây ….và tôi bắt đầu lo lắng , bất an ,sợ mất cậu , sợ rằng tình cảm giữa chúng ta sẽ không còn như trước nữa ……
Nhưng giờ đây , khi suy nghĩ thật chín chắn tôi bỗng thấy mình tệ quá , ích kỉ quá ……nếu cậu thích Lee Yul thật thì sao chứ ? …cậu có quyền đó mà …còn tôi ,tôi là gì mà được phép can dự vào chuyện đó …..tôi chỉ là một người bạn thân của Kim Tae Hee không hơn không kém ….
…Buồn thật,uớc gì có 1 một có một cơn mưa xóa sạch những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu tôi nhỉ ? để tôi bây giờ không phải sầu đau chất chứa trong 1 vỏ bọc vô tư , nói chuyện bình thường như không có gì xảy ra với mọi người xung quanh cả ….
chỉ 2 ngày sau đó , Hae Won đã nói chuyện bình thường lại với Tae Hee (hai đứa lúc nào cũng vậy , chẳng giận nhau lâu được )…..tuy nhiên bây giờ trong cuộc trò chuyện của đôi bạn này lại tránh đề cập đến cái tên Lee Yul , bởi lẽ không chỉ Hae Won không thích mà Tae Hee , cô cũng cảm thấy ngại …
-Tae Hee , đi đến shop new world với tôi chút nhé…
đó là lời đề nghị của Hae Won khi tan học ….lập tức Tae Hee nhìn cậu ta chòng chọc …..lí do là new world là shop dành riêng cho nữ giới…
– nhìn tôi làm gì mà dữ thế …..sắp đến sinh nhật mẹ nên tôi muốn mua tặng bà ấy món quà….nhưng khốn nỗi tôi lại là con trai …thôi đành nhờ cậu vậy…
– ok…
Tae Hee gật đầu đáp ….cô cũng rất thích bà Yu-jin(mẹ Hae Won) đó là một người phụ nữ thông minh sắc sảo , có duyên ăn nói , và đối xử rất tử tế với cô……………….
————————————————————
tại new world,
sau khi chọn cho bà Yu-Jin một cái áo khoác màu be cực kì sang trọng và ấm áp để bà mang trong mùa đông này , Tae Hee nghía mấy cái quần Jaen với những hình thêu mới lạ và bắt mắt ….sau một hồi lựa chọn , cô khá ưng ý với cái quần có mẫu thêu đại bàng tung cánh kiêu hãnh ….
định vào phòng thử đồ nhưng khi đi ngang qua một dãy váy ngắn, 1 ý nghĩ nghich ngợm lóe lên trong óc cô , mím miệng để khỏi cười , Tae Hee vớ tay lấy cái váy trắng ngắn ngang đến đầu gối trước ánh nhìn khó hiểu của Hae Won ….
2 phút sau ,
-Thế nào Hae Won…
vừa hỏi Tae Hee vừa nhún người rất điệu nghệ…còn Hae Won , cậu ta cười nắc nẻ ….bởi lẽ Tae Hee lúc này mang cả quần và tròng ngoài là chiếc váy kia …..trông ngố và vui kinh khủng ….
còn Tae Hee sau khi làm điệu xong , cô bé ngẩng mặt lên …..lập tức Hae Won thấy sắc mặt của Tae Hee chuyển màu nhanh chóng …..mặt cô đỏ ửng lên và…..cô cuống cuồng chạy vào phòng thử đồ…
-chuyện quái gì thế nhỉ ?
Hae Won lầm bầm và ngó nghiêng xung quanh….nụ cười trên môi cậu vụt tắt , sau lưng cậu là Lee Yul và một cô gái khá xinh xắn ….
-chuyện gì vậy anh ?
cô gái đó nhìn Lee Yul dò hỏi ….
– à , không….
Lee Yul vừa nói vừa cố gắng khỏi bật cười ….
– anh lạ quá ….chẳng giống người mà em biết chút nào ….
cô gái nhăn mặt và vội kéo Lee Yul tới một gian hàng khác ….
còn Hae Won , cậu ta trông có vẻ hơi bực bội vì sự có mặt cool boy khối 11…..thực sự là cậu ko mong thấy mặt Lee Yul chút nào ….bỗng nhiên , máy di động của Hae Won rung lên ..
..à….thì ra là Tae Hee…
– gì ?
giọng cậu cáu kỉnh…
giọng Tae Hee khẽ đến nỗi Hae Won phải hỏi lại ..
-gì , nói to lên .
– à …..rồi , ra đi ….
nói đến đó cửa phòng thay đồ mới bật mở , Tae Hee bước ra …..và dù đã cố tỏ ra vẻ tự nhiên như -chuyện đó-không-làm-tôi-bận-tâm nhưng mặt của cô nàng vẫn báo hiệu màu đỏ không hề thuyên giảm…