Đọc truyện Tên Biến Thái ! Thả Tôi Ra – Chương 13
Lâu lắm rồi cậu mới được hít thở không khí buổi tối nha, rất thoáng đãng và mát mẻ.
Vì thế, theo lựa chọn của Bạch Hồ, cậu đã kéo Sâm Đằng đi ngay quán gần ven đường, tiện có thể ngắm dòng người qua lại, hưởng chút khí trời.
” Tớ thông báo một tin động trời cực kì động trời cho cậu đây!” Sâm Đằng nói, ánh mắt vô cùng sáng.
Bạch Hồ gắp miếng thịt bò trong nồi bỏ vào bát, ánh mắt thản nhiên như đoán trước được điều gì.
” Chính là : ..
Tèn Ten tớ đã cưa được một em ở lớp kế bên, xinh và ngon lắm !” Rồi hí hửng mở điện thoại đưa cho Bạch Hồ xem hình ” Thế nào, nhìn ngon không? Mông hơi bị căng đét!”
Bạch Hồ liếc tấm hình ” Cậu đã thay bao nhiêu người rồi..”
” Không sao, đây chính là định mệnh cuối cùng đời tớ, ra trường tớ liền lấy em ấy!” Sâm Đằng ôm tấm hình, ánh mắt mơ màng hướng về tương lai.
Bạch Hồ xì một cái, Sâm Đằng không biết đã thay đổi bao nhiêu cô gái rồi, một tuần liên tục mấy người liên hoàn làm Bạch Hồ cũng nản luôn.
Sâm Đằng ngoại hình khá, thân hình thể thao , thích chơi bóng rổ nên khá cao khoảng 1m80.
Mà các cô gái rất thích yêu một chàng trai cao dáo, nên ai ai cũng muốn yêu Sâm Đằng.
Nhìn vậy chứ cũng khá hót!
Còn Bạch Hồ thì sao, ai theo liền bị đuổi.
Thế đấy, có phúc mà cũng không biết hưởng.
Sâm Đằng hay trách cậu như vậy.
Không biết hôm nay do tâm trạng Bạch Hồ vui, hay do thời tiết đẹp mà cậu lại có hứng uống rượu và còn cảm thấy rượu ngon tới lạ thường.
Bọn họ liên tục cụng ly uống cho tới bến, đến khi Bạch Hồ cảm thấy mọi vật lờ mờ liền trực tiếp gục xuống bàn.
” Ây..
ây Tiểu Bạch..” Sâm Đằng lay lay người Bạch Hồ ” Này..
sao lại gục rồi..”
Lúc này, chuông điện thoại của Sâm Đằng cũng vang lên, giọng của con gái khá mè nheo nũng nịu ” Anh à, sao vẫn chưa tới đón em về..
“
Là giọng của người yêu Sâm Đằng, người yêu Sâm Đằng có tiết học buổi tối, giờ này mới tan, thường thì Sâm Đằng sẽ đợi ở ngoài cổng rồi đón cô về tận nhà.
” Ok em yêu, đợi anh một chút, anh tới liền, yêu em !” Sâm Đằng giọng nói nhẹ nhàng, hôn chụt vào máy rồi cúp điện thoại.
Nhìn người bạn của mình, Sâm Đằng hết cách, giờ còn không biết Bạch Hồ thuê trọ ở đâu, nhớ mang máng hình như Bạch Hồ cũng có nói với anh là đang làm thuê tại nhà của một cảnh sát.
Đánh liều một phe, lục túi áo Bạch Hồ điện thoại của cậu.
Tìm tin nhắn đã nhắn vài giờ trước, hoá ra cảnh sát mà Bạch Hồ nhắc đến còn có biệt danh là : Tên biến thái đó hả?? Lol ! Cái tên cũng hay đấy.
Nhấc máy gọi, vài giây sau có người bắt máy.
Giọng nói khá trầm và lạnh ” Alo !”
” Ừm..
tôi là bạn của Bạch Hồ, tình hình là cậu ấy nhậu với tôi say quá, mà tôi lại không biết nhà anh ở đâu..
anh có thể cho tôi xin địa chỉ gọi xe chở cậu ấy về không?” Sâm Đằng nói
” Địa chỉ quán cậu ?”
” À! Ở đường X, Phố Y ..
” Sâm Đằng vừa nói xong đầu dây bên kia cúp máy, anh thấy khá là thô lỗ nha, vậy mà Bạch Hồ vẫn có thể sống chung được cũng giỏi đấy.
10 phút sau, chiếc xe Mercedes-Maybach Exelero đỗ trước cửa tiệm, Sâm Đằng ngoái cổ ra nhìn.
Mặt há hốc , rất ít khi anh thấy con xe này , trông rất sang trọng, không biết người có tiền trong chiếc xe đỗ ở tiệm làm gì vậy nhỉ? Chiếc xe sang trọng như vậy liền vào ăn tiệm nhỏ này sao? Không chỉ Sâm Đằng, mà cả nguyên con phố đều ngoái cổ ra nhìn chiếc xe này, và đang đón chờ nhân vật chính xuất hiện.
Người vừa bước xuống xe, các cô gái đang ăn lẩu bấu víu tay nhau mà gào thét toáng lên, người người bàn tán xì xầm
” Ui đẹp trai quá!”
” Ngầu quá aaa”
” Cậu ra xin weibo đi kìa..”
” Thôi ngại lắm, biết đâu người ta tới đón vợ thì sao?”
” Lần đầu thấy người đẹp trai tới vậy, anh ấy có phải diễn viên điện ảnh không nhỉ?”
……
Cao Uý bước đến bàn Sâm Đằng , thấy Bạch Hồ đang nằm gục trên bàn ngủ ngon lành.
Cúi người xuống rồi bế sốc người cậu lên.
Sâm Đằng ngơ ngác, không hiểu chuyện gì, là cảnh sát mà anh gọi đó sao? Omg ! Sâm đẳng không thể tin nổi Bạch Hồ chơi với người giàu như vậy mà chẳng khoe anh một tí nào.
Bên kia tiếng hét còn thất thanh hơn
” Aaaa..
đẹp đôi quá..”
” Cậu con trai nằm trên tay anh chàng kia cũng đáng yêu quá đi ..”
” Ngưỡng mộ gheeee”…
Sau khi lái xe về tới nhà, Bạch Hồ tự nhiên tỉnh dậy, mắt liếc nhìn Cao Uý đang bế cậu vào nhà, miệng tự dưng cười hihi” Đến mơ cũng thấy !”
Cao Uý ném Bạch Hồ lên ghế sofa ” Tỉnh rồi thì tự đi, đừng giả vờ nữa!”
” Ưm..” Bạch Hồ ngồi dậy, người lảo đảo ngã lại xuống sofa, cậu chẳng thể ngồi vững huống chi là đi lên lầu.
” Cậu nghỉ ngơi đi, hôm nay Đô Đô sẽ ngủ với tôi!” Nói rồi Cao Uý cũng đi thẳng lên lầu.
Bạch Hồ mơ mơ màng màng nghe giọng Cao Uý, nhưng vẫn trong cơn say, nên đã chợp mắt ngủ.