Bạn đang đọc Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ – Chương 130: Lời khuyên của Thượng Quan Thuyên
Cứ như vậy mà giẫm xuống, chân của cô thì không đau, nhưng qua một lúc lâu như vậy, giày của cô cũng muốn bị giẫm hư rồi.“Thượng Quan Thuyên, tôi đã nói rồi, anh đừng đến tìm tôi nữa”, Giản Tiểu Phương đột nhiên quay đầu lại, hướng về phía anh mà rống lên một tiếng, người đàn ông này gần đây khiến cô phải tránh xa hết mức có thể, chẳng lẽ anh ta không biết phụ nữ trong văn phòng cô có thể nói trắng thành đen, xanh nói thành đỏ sao? Có quỷ mới biết chuyện này sẽ bị bọn họ truyền ra hay không, cô hiện tại là đang đuổi ngược lại Thượng Quan Thuyên.Thượng Quan Thuyên bất đắc dĩ nhún nhún vai, “anh không quản được đôi chân của mình”. Giản Tiểu Phương nghe xong, liền chạy thẳng qua chỗ anh, hung hăng giẫm xuống, lập tức trên giày da cao cấp của người ta có thêm vài dấu chân, “Anh không quản được, vậy thì để tôi quản dùm anh”, lại thêm một dấu nữa, cô thật là đang dùng hết sức mà.Sắc mặt Thượng Quan Thuyên hơi co rút, nhưng không hề kêu đau, phụ nữ quả nhiên không thể đắc tội, nhất là người phụ nữ mình thích, còn liên lụy đến cái chân của mình. Chính là, thật không ngờ, Tiểu Phương của anh thực giống như một con mèo hoang với bộ móng vuốt dài, thực sự hung dữ.“Được được, về sau, đều cho em quản”, Thượng Quan Thuyên hài hước nói xong, hơi thở ôn hoà hiền hậu bay thẳng tới bao trùm trên đỉnh đầu Giản Tiểu Phương, nói ra lại thêm ái muội không rõ, khiến Giản Tiểu Phương không khỏi đỏ mặt, tên đàn ông này, một khi đã bắt đầu dịu dàng thì không ai có thể kháng cự lại.Giản Tiểu Phương lắc đầu, liền lui về phía sau vài bước, cô sẽ không bao giờ để mình bị lừa nữa. Bị một lần sẽ là đứa ngốc, mà bị hai lần trở lên cùng một người, vậy thì cô chính là ngu ngốc.Khóe miệng Thượng Quan Thuyên đành hạ xuống một chút, đương nhiên anh nhìn ra sự phòng bị trên mặt cô. Xem ra, hành động theo đuổi vợ yêu của anh còn phải tốn rất nhiều thời gian nữa mới đạt được.Anh lấy từ trong túi áo của mình ra một tấm thẻ tín dụng, đi về phía Giản Tiểu Phương, “đây là của Mục Nham đưa, nhờ em giao cho Diệp An An”. Anh nói ra mục đích chính, tất nhiên đây cũng chỉ là một cái cớ, anh viện cớ này chủ yếu là để tiếp cận cô. Cô gái này bây giờ thực sự không khác gì một con nhím, chỉ cần anh tới gần một chút, liền dựng toàn bộ gai trên thân, không đem anh đâm đến bị thương là không chịu được. Thế nhưng, tất cả những điều này, ai bảo anh trong quá khứ làm ra chuyện có lỗi chứ, hiện tại coi như chuộc tội đi.Giản Tiểu Phương nhìn tấm thẻ trong tay Thượng Quan Thuyên, hừ mạnh một tiếng, “tôi không cần, An An cũng không cần, có nhiều tiền hơn nữa cũng không mua lại được tình yêu của cô ấy”, Cô mới sẽ không giúp anh ta làm loại chuyện này, đời này những thứ anh ta nợ An An cũng không trả hết, nhất là đứa nhỏ còn chưa sinh ra kia, cô tuyệt đối sẽ không cho anh ta biết anh ta còn có một đứa con, cứ để cho anh ta bảo vệ người đàn bà ghê tởm Cố Nghê Y kia cả đời đi.“Tiểu Phương, đừng như vậy”, Thượng Quan Thuyên lại đến gần thêm một chút, anh biết cô rất bài xích Mục Nham , anh sao lại không biết, Mục Nham cũng là hơi quá đáng, chẳng qua, theo đuổi tình yêu của chính mình, không phải ai cũng muốn thế, khó tránh sẽ phải ích kỷ.Hai người phụ nữ nhất định sẽ có một người phải chịu tổn thương, vậy cậu ấy lựa chọn sẽ là Cố Nghê Y, hơn nữa, đứa nhỏ vô tội, Nham dù thế nào cũng không thể để cho con của mình trở thành con riêng được. Nghĩ đến đứa nhỏ, trong đôi mắt đẹp của anh chợt hiện lên một tia đau đớn, nếu đứa nhỏ kia của Tiểu Phương vẫn còn, vậy thì con của họ bây giờ có lẽ cũng đã vào tiểu học rồi.“Tiểu Phương”, anh đem tấm thẻ đặt vào trong tay Giản Tiểu Phương, “Tiểu Phương, hãy nghe anh nói, tình huống của Diệp An An, chúng ta đều biết, cô ấy không có người thân nào, một năm hôn nhân, một năm cô ấy không hề ra ngoài làm việc, nếu không có chỗ dựa vững chắc, em bảo cuộc sống của cô ấy sẽ như thế nào. Hơn nữa, Mục Nham cũng không tính là đuổi cô ấy đi, cũng không phải dùng tiền để đả kích cô ấy, chỉ là muốn bồi thường cho cô ấy mà thôi. Vả lại, cái này vốn thuộc về diệp Diệp An An, đây là tấm thẻ mà từng tháng một Nham gửi cho cô ấy, khi họ vẫn còn trong cuộc hôn nhân kia”.