Tây Du Nhất Mộng

Chương 27: Kéo quái


Đọc truyện Tây Du Nhất Mộng – Chương 27: Kéo quái

Ở trong Tây Du Nhất Mộng, quái vật tấn công thôn thành thật ra là một nhiệm vụ ẩn, cần gây ra trình tự mới có thể phát động. Loại tình huống này không phải do nhà phát hành an bài, bởi vì bản thân Tây Du Nhất Mộng là do một máy chủ siêu cấp tự mình vận hành, chỉ khi nào gia tăng công năng hay nội dung bên trong trò chơi thì mới cần nhóm kỹ sư thiết kế đích thân tiến hành thao tác. Cũng do vậy mà trong trò chơi sẽ phát sinh ngàn vạn điều bất ngờ, quan hệ giữa người chơi cùng quái vật và NPC cũng đồng dạng phát sinh ngàn vạn chuyện ngẫu nhiên, hết thảy sẽ như một thế giới chân thật mà phong phú. Về chính đề, một khi gây ra nhiệm vụ quái vật công thành thì hệ thống sẽ có thông báo cho toàn bộ những người chơi đang ở bản đồ này, hơn nữa còn cho người chơi một thời gian nhất định làm chuẩn bị. Lần trước Sơn Tặc vào thôn, do chỉ là một loại quái vật sơ cấp nên không tính.

Đại Nhiệt cất bước tới khu hoang tàn hướng Tây thôn, cũng chính là trận địa chủ yếu để chiến đấu với Thú Vương.

Nơi này vốn là một ngôi miếu khổng lồ, không biết vì lý do gì mà tan hoang, tượng phật, ban thờ, vách gạch… tất cả đều mục nát, chỉ còn bốn cây cột đá yên lặng thê lương đứng đó. Trên cột bị người điêu khắc vô số bức phù điêu đủ loại, phần lớn là La Hán, Kim Cương, Bồ Tát v.v…, hoặc đang ngồi thiền, hoặc đang cưỡi thú, hoặc phổ độ chúng sinh, cực kỳ sinh động.

Hơn mười người chơi dưới sự chỉ huy của Long Tiên Hương mà đào một hố bẫy rộng chừng 2 mét, bề sâu 3 mét ở giữa bốn cây cột đá, đáy hố cắm đầy binh khí, cái nào cũng sắc lẻm lóe ra màu xanh đậm.

Độc! Không ngờ là độc!

Đại Nhiệt không khỏi sợ hãi than — đại bang hội này lại có được độc vật!

Trong Tây Du Nhất Mộng, độc vật cực kỳ hiếm thấy, hệ thống không bán, người chơi cũng không thể sản xuất, chỉ có thể thông qua Thải Tập Thuật cùng Đồ Tể Thuật để đạt được. Nhưng những vật có độc tính như độc thảo độc xà lại rất khó gặp. Về phần những loại xưng là vua của vạn độc như Khổng Tước đảm, Hạc đỉnh hồng (mật Khổng Tước, phần màu đỏ trên đầu con Hạc) v.v…, đều là cực phẩm chỉ có trên Chín Tầng Trời.

Độc có thể bất chấp ngũ hành, một khi nhiễm phải, nhẹ thì máu rớt không ngừng, nặng thì trực tiếp miểu sát, lợi hại không có điểm dừng. Mà thi độc do Cương Thi Thủ Sáo Đại Nhiệt mang trên tay phát ra được tính hàng trung đẳng, khuyết điểm là xác suất phát ra thật sự quá thấp.

– Kinh thật! Nhìn qua ít nhất bôi 2 loại độc, nếu tính ra thóc bét cũng phải mấy vạn đồng, bọn họ đúng là bỏ được vốn.
Đại Nhiệt thấy tặc lưỡi khen.


Chuẩn bị bẫy xong, mọi người phủ che lên bằng một cái chiếu lớn sau đó lại rắc thêm một tầng đất bùn mỏng ở trên, nhìn qua không thể phát hiện.

Long Tiên Hương ra lệnh một tiếng, hơn hai trăm người chơi tinh anh trong tinh anh, chủ chốt trong chủ chốt liền tản ra bốn phía, kẻ nấp người chui ào ào trốn đi.

Đại Nhiệt nhanh chóng rời đi, miễn cho ai thấy lại bị kéo đi làm cu-li. Hắn trực tiếp chạy đến cửa vào thôn đằng Đông, lẫn vào trong đám người, trông mong nhìn xung quanh, giống như là một fan hâm mộ đang đợi ngôi sao Thú Vương tới.

Đội ngũ này do Thiên Hạ Nhất Bôi dẫn dắt, hắn ngồi ở trên ngựa, không hề nóng vội, bộ dạng uể oải nhắm hờ mắt. Hiện hắn là người chơi cấp bậc cao nhất của Thiên Hạ Hội, đã tới cấp 36. So với việc Thiên Hạ Nhất Thủ khí phách hào hùng, hắn lại là một người rất hiền hòa, bởi vậy nhân duyên khá cao, được đông đảo muội muội thân thiết gọi là Thiên Hạ nhị ca.

Nhiệm vụ cuả hắn là kéo 5 con sư tử bên cạnh Thú Vương. Đây không phải việc dễ, bất cẩn một chút chẳng những không kéo được sư tử mà còn đem mạng bồi vào. Huống hồ 5 con sư tử cấp 40 cũng không dễ đối phó như vậy, đội ngũ hơn 200 người cũng chỉ có mình hắn qua cấp 30, các tinh anh còn lại thì đều ở lại khu hoang tàn mai phục, nói trắng ra, thủ hạ dưới tay hắn lúc này đều chỉ là pháo hôi.

Đợi chờ nhàm chán, mọi người bắt đầu mở miệng vui đùa:

– Ông nói Thú Vương kia trông ra sao, sẽ không có tới tận ba ‘hòn’ đấy chứ?

– Tôi vỗ ngực nói cho bà biết, coi như nó có tới ba ‘hòn’ thì tôi cũng sẽ đem cắt sạch.

– Ha ha! Tôi chỉ sợ cắt còn chưa được ông đã tè ra quần rồi ấy!


– Nhầm, ca tính cả rồi, lúc thế này ngu gì mà mặc quần. Nếu bà không tin, hôm nào chúng ta cùng nhau nghiên cứu thôi, hê hê.

Người chơi thuộc Thiên Hạ Hội vốn đã cùng lăn lộn qua vô số game online, giờ lại tụ tập cùng một chỗ thế này, chỉ thoáng cái đã ồn ào náo động như cái chợ.

Chính lúc này Thiên Hạ Nhất Bôi bỗng nhiên mở mắt ra, trầm giọng nói:
– Mọi người chuẩn bị! Con mồi sắp đến.

Mọi người lập tức căng thẳng nhìn về phía trước.

Chỉ một chốc, đằng xa đã truyền đến tiếng chạy huỳnh huỵch như là sấm rền, từng tiếng từng tiếng nặng nề giống như giã vào tâm tình bồn chồn của mọi người.

Thú Vương rốt cục xuất hiện uy phong bát diện: lông dài ngả theo gió, mặt đen như than, cặp mắt to phóng ra ánh nhìn dữ tợn, cộng thêm một đôi sừng nhọn dài chừng 50 phân sắc bén vô cùng — hình dạng sư tử phối với cặp sừng dài phong cách như vậy, cái danh tân thủ Boss vương hoàn toàn xứng đáng!

Đại Nhiệt lặng lẽ luồn về cuối đội ngũ, trong lòng thầm kêu một tiếng:
– Các vị anh hùng mau xông lên đi thôi! Ca sẽ ở đằng sau cầu nguyện cho mọi người.
Sau đó hắn cất bước bỏ chạy.


Thú Vương không phải động vật ngồi không, có kẻ bứt lông của nó thì cả thôn sẽ phải trả giá. Tốc độ của nó so với chuột tinh lúc trước nhanh hơn không chỉ hai lần, người không có ngựa để cưỡi như Đại Nhiệt nếu bị nó thấy sẽ chỉ có một con đường chết, nên hắn đương nhiên phải tranh thủ rối loạn mà chuồn tới chỗ an toàn. Còn đám Thiên Hạ Nhất Bôi làm thế nào kéo quái là chuyện của bọn họ.

Quái vật công thôn thì NPC đều đóng cửa tắt đèn, ngay cả nơi quan trọng nhất là tiệm thuốc cũng đóng cửa, đừng hòng từ lão chưởng quầy béo mập kia mua được dù là một cọng cỏ.

Đại Nhiệt lấm la lấm lét nhìn xung quanh, tìm kiếm một nơi ẩn thân an toàn.

Tiếng gầm giận dữ đột ngột vang lên ở phía sau, làm hắn giật bắn mình suýt ngã lăn ra, mà quay đầu nhìn lại thì càng sợ đến hồn phi phách tán.

Chỉ thấy Thú Vương kia đang lao đến, cách hắn không tới trăm mét. Bên cạnh nó vẫn còn hai con sư tử một trái một phải hộ tống, Thiên Hạ Nhất Bôi có thể kéo đi 3 con sư tử đã là cực hạn.

Thú Vương chạy đến vị trí này vốn là có một đội ngũ hơn trăm người do Long Quyển Phong dẫn đầu đợi sẵn, muốn kéo Thú Vương tới khu hoang tàn, thế nhưng 3 con súc sinh này rất biến thái, tùy tiện giương nanh múa vuốt một cái đã giết một mạng, bao nhiêu người cũng không đủ cho chúng nó thịt! Cuối cùng chỉ còn lại một mình Long Quyển Phong, hắn cưỡi ngựa, trên chân ít nhất đeo giày tăng 40% tốc độ di chuyển, lại không ngừng có thủ hạ xả thân quên mình hỗ trợ, lúc này mới khó khăn lắm thoát được một mạng.

Thủ hạ của hắn cũng không phải là hy sinh hoàn toàn vô ích, trong hỗn loạn lại may mắn kéo được 2 con sư tử còn lại ra xa, chỉ còn một mình Thú Vương cô độc.

Con bà nó chứ! Sao nó chạy tới đây nhanh thế nhỉ!

Đại Nhiệt nhanh chân bỏ chạy, ở dưới loại tình huống này, phương hướng chạy trốn tự nhiên phải ưu tiên khu hoang tàn kia, chỉ có những người ở đó chặn đánh Thú Vương mới có thể tìm được một đường sinh cơ. Hắn vốn muốn lập tức log out, nhưng hệ thống lại nhắc nhở hắn đã bị Thú Vương đưa vào phạm vi công kích, không thể đăng xuất.

Cái tính thích hóng đáng chết! Cái hệ thống chết tiệt!


Lúc này Thú Vương đuổi theo Long Quyển Phong, Long Quyển Phong lại chạy ngay sau Đại Nhiệt, mà Đại Nhiệt trong bộ dáng heo mập lạch bạch tăng tốc, tình huống vốn mạo hiểm trở thành khá buồn cười.

– À uồmmm……

Thú Vương nổi giận gầm lên một tiếng, tăng tốc, hai sừng hất Long Quyển Phong xuống ngựa sau đó không chút khách khí dẫm bàn chân to tướng lên, Long Quyển Phong lập tức tranh trước Đại Nhiệt đi gặp Hắc Bạch Vô Thường.

Mà nhờ chút thời gian quý báu Long Quyển Phong ‘tặng’, Đại Nhiệt may mắn chạy sát sạt tới khu hoang tàn, nơi có hố bẫy đã sẵn sàng đợi Thú Vương bước chân vào:
– Mẹ nó chứ! Cuối cùng vẫn phải đến tay lão tử mới hoàn thành sứ mệnh lịch sử này, Thiên Hạ Hội Long thị gia tộc, đêm nay mời khách chứ hả?

Hắn đột nhiên cảm giác được không ổn, vội quay đầu lại, đã thấy cái miệng to như chậu máu của Thú Vương chỉ còn cách mình chưa đến 0,001 kilomet.

Một cảm giác tuyệt vọng trước nay chưa từng có dâng lên, ngửi được mùi tanh hôi từ miệng Thú Vương, Đại Nhiệt theo bản năng xuất một chiêu Hàm Trư Thủ, trảo rít gió mang theo một màu xanh đậm thấp thoáng, không ngờ là thi độc.

Nhưng tại thời điểm này, thi độc cũng vô dụng. Cái miệng khổng lồ của Thú Vương đã cắn xuống, hàm răng nhọn hoắt ngập vào thân thể Đại Nhiệt…

—–oo0oo—–

Chú thích:
– Kéo quái: tụ tập quái lại cùng một chỗ hoặc dẫn dắt quái sang một vị trí cố định. Thường thường trong các game người chơi làm thế để tiện dùng các skill đánh quần thể, cùng lúc giết nhiều con kinh nghiệm sẽ tăng nhanh hơn, cấp cũng theo đó mà lên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.