Tây Du Nhất Mộng

Chương 20: Bị Cương Thi đụng trúng


Đọc truyện Tây Du Nhất Mộng – Chương 20: Bị Cương Thi đụng trúng

Hầu như game online nào cùng đều có mục đào quặng này. Có thể nói hầm mỏ là một trong những nơi mà các game thủ giao lưu tán phét vui vẻ nhất, cho nên nếu bạn là người thích chơi game online, vậy nhất định đã cùng bạn bè trải qua nhiều kỷ niệm khó quên khi đào quặng. Cùng nhau làm thợ mỏ, cùng nhau đánh Boss, cùng nhau công thành, đây là ba chuyện không thể thiếu.

Thiết kế của hầm mỏ trong Tây Du Nhất Mộng có chút kỳ lạ, là do một NPC có tên là Thổ Địa Tân Thủ Thôn đứng tại Miếu Thành Hoàng truyền tống đi vào. Mỗi Tân Thủ Thôn đều có hầm mỏ riêng biệt, chỉ cho phép người chơi sinh ra tại thôn đó đi vào đào quặng. Ra ngoài thôn, tới đại thành thị, trong thành thị cũng có hầm mỏ riêng biệt tương tự. Đương nhiên, hầm mỏ tại thành thị có quy mô lớn hơn tại thôn, quy tắc đào quặng cũng bất đồng, sau này sẽ tiếp tục giới thiệu.

Tới nơi, Đại Nhiệt nhìn qua một lần, chỉ thấy ngôi Miếu Thành Hoàng này mặc dù hơi nhỏ, nhưng lại trang hoàng lộng lẫy, người đến người đi nối liền không dứt, hương khói nghi ngút. Đại Nhiệt đi tới hòm công đức cúng một đồng tiền nhang đèn — một đồng này là hắn bán một bó thảo dược mới có, tiệm thuốc mua lại dược phẩm có thể nói là siêu ép giá. Rất nhanh, một ông lão nhỏ gầy, tóc trắng xoá, chòm râu thật dài chống cây gậy gỗ đầu chó bước ra.

– Đại Nhiệt, ngươi cũng muốn tiến hầm mỏ đào vàng sao. Ai! Hỏi thế gian tiền là vật chi, cứ khiến người ta sống chết không bỏ; đời người ngắn ngủi, thanh xuân tươi đẹp, mỏ quặng vô tình, tại sao cố chấp…

Nhìn NPC này một bó tuổi, mà nói nhảm lại càng là một bó to.

– Đào quặng mời dùng Cuốc Chim Hàng Xịn, già trẻ không tin dùng, vừa sắc vừa bền, vĩnh viễn không han gỉ; sử dụng loại cuốc này, đục đá cực thoải mái, lấy bảo lại càng dễ.

Thuyết giáo chưa xong, quảng cáo lại tới, Đại Nhiệt hoàn toàn câm nín không biết nói gì.

– Ta đã chờ đợi ở nơi này trăm năm, nhìn ngươi là người hữu duyên, sẽ đem Cuốc Chim Hàng Xịn này tặng cho ngươi… Chậm đã, dù sao ta cũng đã già, lại không có con cái, cũng nên vì bản thân một lần. Ta thích nhất là ăn cá trắm cỏ ở suối Kim Tiền, ngươi đi bắt hai mươi con, ta sẽ cho ngươi cái cuốc!

Rốt cục đến chính đề, chỉ là nhiệm vụ nhỏ mà thôi, Đại Nhiệt vội đi Suối Kim Tiền nằm ở phía Bắc của thôn.


Người thật nhiều!

Bờ suối dài hơn mười dặm, tất cả đều là người, ai nấy bận rộn thò tay vào trong nước vớt cá — xã hội nguyên thuỷ a, không có dụng cụ.

May mắn trò chơi thiết kế hợp lý, cá trắm cỏ sinh sôi không ngừng, một lát là có thể bắt đủ, nếu không với từng này người nhất định nước suối đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ.

Đại Nhiệt thật vất vả tìm được một chỗ trống, xắn tay áo làm ngư dân. Hắn chưa quen nên tay chân lóng ngóng, cá tới tay trượt một cái lại công cốc. Mãi lúc sau hắn mới thành công bắt được một con, vội bỏ vào hành trang. Chỉ thấy con cá trắm cỏ này màu xám nhạt, mắt lồi miệng rộng, vảy tròn đều, to cỡ lòng bàn tay.

Mở đầu vớt gian nan, nhưng dần dần quen tay hay việc, mất đại khái nửa giờ, Đại Nhiệt rốt cục bắt đủ số cá, chạy về Miếu Thành Hoàng, dùng cá đổi một cái cuốc chim — người chơi một lần chỉ có thể đổi một cái cuốc, mà một cái cuốc chỉ có thể đào bới một tiếng. Sau khi đủ thời gian, cũng chỉ có thể lần thứ hai mang cá đi đổi cuốc.

Một luồng sáng lóe lên rồi vụt tắt, Đại Nhiệt đã bị truyền tống vào trong mỏ. Hắn lập tức đứng thẳng người đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Phản ứng đầu tiên của hắn — người thật nhiều!

Phản ứng thứ hai của hắn — người thực con mẹ nó nhiều!


Phản ứng thứ ba của hắn — người thực con mẹ nó siêu cấp nhiều!

Nói như thế nào đây, lúc trước dự tính trong hầm mỏ nhất định sẽ kín người chật chỗ, không mảnh đất cắm dùi, hóa ra còn rất lạc quan! Đừng nói cắm dùi, thoáng khoa trương một chút, nơi cắm cái kim cũng không có — làm nơi kiếm tiền chủ yếu trong trò chơi, người không nhiều mới là lạ!

Không gian nơi này cũng tương đương nhà hầm (1) trong hiện thực, cao cỡ 2 mét rưỡi, chạy sâu vào trong, rộng hẹp không đều. Trên vách hầm cứ cách mấy mét lại cắm một cây đuốc (đương nhiên là vĩnh viễn không tắt), chiếu sáng rõ như ban ngày, không hề tối tăm kinh khủng như trong tưởng tượng.

Đám người chơi đang hăng say mà đục đẽo vách đá, nhìn thoáng qua cũng phải cỡ một ngàn người, ai nấy ra sức giơ cuốc, hùng hục mà bổ. Rất nhiều người chơi nam đào đến hứng khởi, cởi sạch chỉ còn mỗi cái quần cộc.

Đừng lo lắng đào đất bới đá thế này sẽ khiến hầm mỏ tan nát, bởi hệ thống sẽ nhanh chóng thanh lý sửa sang như mới.

– Ha ha! Vừa tới đã đào được một khối quặng vàng, quá thoải mái!

Tại khúc quanh phía trước có một Sa Tăng hưng phấn mà reo lên — Thần Mỏ! Cái tên danh bất hư truyền.

Chung quanh vang lên tiếng ồn ào khen ngợi không dứt.


Lập tức có người hiểu chuyện hỏi:
– Ông làm thế nào đào được thế?

“Thần Mỏ” đắc ý nói:
– Tôi chọn một chỗ thoáng, mới hạ hai cuốc đã ra quặng vàng rồi.

Một người bi ai nói:
– Trời ạ! Tại sao bất công như thế! Tôi ở trong này đến 3 tiếng rồi mà chỉ đào được mười mấy khối quặng sắt!

– Ông thảm hơn tôi chắc! Tôi đào 8 tiếng mới được một khối quặng đồng!

Quả nhiên thực thảm, xem tên của hắn — “Mỏ Chiến Tám Năm”, Đại Nhiệt “phì” một tiếng bật cười.

Tài nguyên khoáng sản trong hầm mỏ được phân bố theo màu sắc của đá. Đá màu đen thông thường sẽ ra quặng đồng cùng quặng sắt có độ tinh khiết thấp, mà loại này bán tới cửa hàng chỉ được mấy đồng một khối; đá màu trắng thông thường ra quặng bạc, quặng bạc giá trị cao hơn, độ tinh khiết cao thậm chí bán được 20 đồng một khối; còn đá màu vàng sẽ có xác suất cao cho quặng vàng, hơn nữa còn có thể cho ra các loại quặng trân quý như huyền thiết, thủy tinh, ngọc lục bảo, mã não v.v… — đương nhiên xác suất thập phần thấp kém. Mà những thứ xa hoa này giá trị cũng xa xỉ, bình thường đều có thể bán được cái giá tốt.

Đá quặng cũng được sinh mới liên tục, đào ra một khối, lại vài khối khác được biến hóa ra, chủng loại màu sắc xuất hiện ngẫu nhiên, nhưng cũng có một chút quy luật, chính là vào càng sâu trong hầm mỏ, nguy hiểm càng tăng, xác suất xuất hiện đá màu vàng càng lớn. Nhưng nhìn chung, xác suất đào đất đá ra đá quặng là không cao, nếu vận khí không tốt, bổ nát mấy cái cuốc có khi cũng chỉ toàn ra được cả một đống đá thường, không có giá trị. Cho nên đào quặng tuy kiếm tiền nhanh, nhưng cũng là một loại công việc tốn thời gian nhất, rất nhiều đoàn thể người chơi sẽ an bài những phân đội chuyên đảm nhận việc đào quặng, giải quyết vấn đề tài chính.

Đại Nhiệt dựa vào nguyên tắc ‘cầu phú quý từ trong hiểm nguy’, căn bản không ngừng lại, một đường đi tới, không biết đã xa bao nhiêu, chỉ thấy mặt đất ngày càng ẩm ướt, nhưng người vẫn nhiều như vậy, căn bản tìm không thấy vị trí nào lách được vào mà đào — may mắn trong hầm mỏ không cho phép PK, nếu không đã sớm máu chảy thành sông.

Hắn chỉ đành tiếp tục đi, tới khi phía trước xuất hiện một ngã ba. Theo như tình huống bình thường, ba con đường thì con đường ở giữa luôn là đường chính, mà đường chính khẳng định nhiều người, không thể được. Đại Nhiệt liền đi hướng bên tay phải.


Đường hầm này khá thấp, vách đá rất ẩm, không ít chỗ còn có nước chảy ra, nhỏ giọt kêu tí tách, ngoài ra yên ắng đến đáng sợ — người chơi dám can đảm đến bên này đào quặng quả nhiên không nhiều lắm, càng sâu vào trong, người lại càng ít, dần dần tới chỗ không người.

Hai bên vách đá đã vài chỗ xuất hiện màu trắng, không khí bắt đầu tràn ngập một mùi hôi thối như là mùi trứng ung, có chút ghê tởm.

Có điều Đại Nhiệt còn không có ý định dừng bước, một lòng muốn tìm chỗ có đá có màu vàng mới đào. Tuy rằng cạnh vùng đá màu vàng có xác suất xuất hiện Cương Thi (2) rất lớn, nhưng hắn cũng đành phải vậy, thầm nghĩ nhất định phải trong thời gian ngắn nhất kiếm đủ tiền học skill — nhiệm vụ gian khổ lấy Đào Phù đã lửa xém lông mày, đó mới là việc khiến người lo lắng.

Cương Thi thuộc về quái vật Quỷ tộc, có thể phun ra khí độc, tuy rằng hành động chậm chạp, nhưng công kích đều kèm sát thương độc (độc sát), quả thực là lợi hại. Chính vì có sự tồn tại của chúng nó, mới khiến cho người chơi không dám đi sâu vào trong hầm đào quặng.

Đại Nhiệt bước qua một khúc ngoặt, đi vào một con thông đạo liền kề, chỉ thấy cái mùi trứng ung kia càng ngày càng đậm, khiến người ta cảm thấy buồn nôn. Trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy bất an — nếu không, ở chỗ này đào đi, đào đá màu trắng cũng sẽ có thu hoạch. Phía trước tuy rằng tiền đồ rất tốt, nhưng vạn nhất đụng tới nguy hiểm thì đúng là biếu tặng tính mạng không công, vậy thì xôi hỏng bỏng không, cái gì cũng xong rồi.

Hắn đang chuẩn bị dừng bước, “bịch”, phần eo bị cái gì huých phải. Ngứa ngứa, hắn tưởng bị cỏ cây gì trên vách hầm quệt phải, liền thuận tay đẩy ra, vừa đẩy thì sờ thấy một vật thể hình trụ dinh dính, Đại Nhiệt không khỏi ngẩn người ra — đó là một con Cương Thi!

—–oo0oo—–

Chú thích:
– (1) Nhà hầm: khu vực cao nguyên Hoàng Thổ ở Tây Bắc, Trung Quốc, người ta đào những cái hang trên vách núi đá để ở gọi là nhà hầm.

– (2) Cương Thi = Zombie, thây ma.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.