Tây Du Nhất Mộng

Chương 163: Ta nghĩ, đây là kết cục


Đọc truyện Tây Du Nhất Mộng – Chương 163: Ta nghĩ, đây là kết cục

Dịch & biên: †Ares†

oOo

– Hiền đệ! Chú hốt ha hốt hoảng out rồi lặn đi đâu thế? Nhanh online đi, lần này chú xuất đầu lộ diện, hoa khôi thanh lâu cũng không nở mày nở mặt như chú!

Yến Cuồng Đồ gọi được điện cho Đại Nhiệt, hưng phấn mà nói như hét. Đại Nhiệt mở ra Lục Đạo Luân Hồi, đây chính là đại phúc lợi hạng nhất cho toàn bộ game thủ, vượt qua cả giới hạn server, khiến cho đông đảo người chơi đều rất cảm kích hắn.

– Nô nô nô, giờ em không rảnh!

Yến Cuồng Đồ thắc mắc:

– Chú đang làm gì?

– Cởi quần!

Giọng Đại Nhiệt tựa hồ rất hưng phấn.

Yến Cuồng Đồ lớn tiếng nói:

– Đệch! Bất kể chú tiểu tiện hay đại tiện thì cũng nhịn chút đã. Đời dài sịp ngắn, nhanh chóng online đi, hiện tại mấy ngàn fan cuồng đang chờ chú đấy!

– Kệ bọn họ! Em giờ đang sịp ngắn JJ dài, không chờ được đâu!

– Gì! Chú cởi quần là bởi vì muốn lên giường? Nếu trên giường có mỹ nhân chờ thì đành tạm thông cảm, anh cho chú một tiếng!

Nghe Đại Nhiệt nói phải tiến hành đại sự nhân sinh, Yến Cuồng Đồ cũng đành thôi giục.

– Đệch! Một tiếng, anh cho là em cùi bắp thế sao? Ít nhất cũng phải nửa năm một năm!

Yến Cuồng Đồ nghe được mắt trợn to như muốn lồi ra ngoài:


– Một năm nửa năm thì gậy sắt cũng bị mài thành kim, chú không nên nhất thời ham vui mà hối hận cả đời.

– Mặc kệ, dù thế nào thì ít nhất cũng phải nửa năm một năm nữa em mới có thể vào game.

Yến Cuồng Đồ giật mình há hốc mồm:

– Không thể nào! Chú đùa cái gì vậy hả!

– Thật mà, em đồng ý với cô ấy như vậy mới được cởi quần…

Giọng Đại Nhiệt thật ủy khuất.

– Không thể nào. Chúng ta còn chưa đem giáo phái phát dương quang đại, còn chưa tung hoành tứ hải, chưa cả đại chiến Hồng Hoang nữa, bao nhiêu chuyện còn chưa làm đấy! Sao chú có thể chỉ vì cởi quần mà bỏ qua bao nhiêu việc hay nhường ấy!

Đại Nhiệt buồn bực nói:

– Em cũng không muốn, nhưng game dù sao cũng chỉ là game, không ăn thay cơm, cũng không ôm thay vợ được, xin lỗi mọi người!

Yến Cuồng Đồ hét lên:

– Fu.ck! Chú là nam chính mà còn trốn thì bọn anh lăn lộn cái rắm gì. Anh còn cân nhắc muốn làm vai nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, chú không thể đang lúc nước sôi lửa bỏng thế này rút lui được! Chú mà làm thế là có lỗi với mọi người, có lỗi với Tây Du, càng có lỗi với tiểu JJ của chú!

Đại Nhiệt thở dài, nói:

– Em cũng chẳng có cách nào. Em phải sống thôi, cha mẹ đặt kỳ vọng quá lớn vào em, em cũng không thể lỡ mất cơ hội!

– Không thể thay đổi sao? Không thì chú dọng sang ở cùng anh, cơm anh nấu, tối cho chú ôm?

Đại Nhiệt tí nữa thì sặc, gắng gượng nói:

– Đại ca à, kỳ thật em cũng muốn tạm thời thay đổi sinh hoạt, thư giãn một chút…

Yến Cuồng Đồ nhảy dựng lên:

– Chú biết là mọi người cùng tức giận thì hậu quả rất nghiêm trọng không hả!

– Không nói nữa, em bận đã…

Đại Nhiệt chột dạ tắt điện thoại, phi một cái nhảy lên giường, bàn tay to xòe ra, lập tức chộp được hai khối cầu mềm mại.

– Bàn giao với huynh đệ xong rồi sao?

Một giọng nói kiều mị truyền tới, khiến Đại Nhiệt xương cốt đều mềm nhũn.

– Ừ!

Đại Nhiệt tay chân không chút nào để yên, chỗ sờ chỗ nắn, vui sướng quên trời đất.

– Anh thực sự muốn bỏ thời gian lâu như vậy theo em xuất ngoại sao? Không hối hận chứ?

Đại Nhiệt cười nói:

– Anh chỉ hối hận là không sớm hiểu lòng em thêm chút nữa.

***


– A… Đừng, anh không thể nữa đâu…

– He he, không phải anh nói anh có sức chiến đấu rất mạnh sao?

– Đại tiểu thư à, mạnh mẽ thì cũng có giới hạn chứ, lên một lượt trăm hiệp, chày sắt cũng bị mài thành kim…

– Á. Sao anh dám bắn vào trong?

– Không được sao? Hê hê, giờ em đã là người của anh, anh thích bắn vào đâu thì bắn! Trên hay dưới đều được!

– Biến thái! Sao em lại không phát hiện anh biến thái nhường này nhỉ?

– Ha ha ha, em phải hiểu là đàn ông cứ lên giường là thành biến thái chứ.

– Anh biết không, Yêu Yêu cũng sẽ cùng chúng ta đi du lịch nước ngoài.

Trải qua mưa gió, giọng của cô gái thẽ thọt như đang ở trên mây vọng xuống vậy.

– Cái gì? Em ấy theo làm gì?

– Chẳng lẽ anh không muốn đi cùng em ấy sao?

Cô gái nói rõ ràng đang thử.

– Không muốn!

Chàng trai chém đinh chặt sắt trả lời, không một kẽ hở.

– Hừ, còn lâu em mới tin, đừng cho là em không biết anh đã làm gì với em ấy, em ấy kể hết cho em rồi, bọn em là chị em tốt.

– Oan uổng quá! Bọn anh thực sự là trong sạch…

Chàng trai kêu thảm muốn thấu trời xanh.

– Đại Nhiệt, anh có biết đàn ông có hai câu mà phụ nữ không thể tin tưởng nhất không?

– Không biết!


Đại Nhiệt ngây ngô hỏi:

– Hai câu gì cơ?

Cô gái cười ha ha nói:

– Câu đầu tiên là: ngoan, không đau tí nào đâu; câu thứ hai: hai người bọn anh trong sạch.

Đại Nhiệt gãi gãi đầu:

– Vậy em muốn anh nói thế nào em mới tin đây?

– Bất kể anh nói gì em cũng không tin!

Đại Nhiệt bó tay bó chân, vén chăn lên:

– Vậy anh chỉ còn cách dùng hành động để chứng minh!

Cô gái kinh ngạc hỏi:

– Anh vẫn được?

– Được! Cứng rắn là tiêu chí của đàn ông, anh lại tới đây…

~~~~The End~~~~

Đôi lời người dịch:

Vậy là bộ truyện đã đi đến hồi kết. Thật ra tên gốc của nó là “Đại Náo Tây Du”, nhưng người dịch lại cảm giác cái tên “Tây Du Nhất Mộng” – một giấc mộng về Tây Du sẽ chính xác hơn nên đổi thành như vậy. Quả thật, bộ truyện có phần nào mơ hồ, mờ ảo, thậm chí là hụt hẫng, tất cả như một giấc mộng, để rồi mộng nào cũng phải tan, Đại Nhiệt tỉnh mộng và đi tìm những lý tưởng mới ngoài cuộc sống thật cho mình.

Vì trình độ và thời gian có hạn, toàn bộ hơn 160 chương truyện sẽ không thể tránh khỏi có những lỗi lớn nhỏ về chính tả, ngữ nghĩa; mong mọi người thông cảm. Chúc tất cả vui, khỏe và sống thật tốt với những giấc mộng của riêng mình!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.