Tây Du Nhất Mộng

Chương 151: Kịch đấu


Đọc truyện Tây Du Nhất Mộng – Chương 151: Kịch đấu

Dịch & biên: †Ares†

oOo

Hồ lô nơi tay, Đại Nhiệt cảm thấy bình tâm hơn nhiều — có thể nói Ngưu Ma Vương Nhái là chỗ dựa lớn nhất của hắn trong trận này.

Chỉ tiếc là Ngưu Ma Vương Nhái có vẻ vẫn còn chưa hoàn thiện, bởi vậy không có khả năng trao đổi. Mà vậy cũng tức là việc được cứu nguy lúc nguy cấp hay không cũng trở thành rất hên xui.

Có thể nói Đại Nhiệt chủ động khiêu chiến Tùng Hạ Nhất Kê hoàn toàn là đang đặt cược, hắn cược hồ lô trong tay mình sẽ xoay chuyển càn khôn ở thời khắc mấu chốt.

Hiển nhiên là đánh bạc tất có thắng thua.

Đại Nhiệt cũng từng nghĩ tới một khi mình thất bại thì hậu quả sẽ kinh khủng thế nào: chỉ sợ mỗi một người chơi phun một ngụm nước miếng cũng đủ dìm chết hắn.

Cho nên việc đã là tìm đường sống trong cái chết, vì thế Đại Nhiệt tận lực chủ động để hi vọng có thể chiếm tiên cơ.

Tùng Hạ Nhất Kê đánh giá hồ lô trong tay Đại Nhiệt, nghi ngờ: hồ lô này nhất định không phải vật phàm, thế nhưng tại sao không hề có một chút hào quang nào tỏa ra cả?

Điểm này không phù hợp quan niệm về pháp bảo trong Tây Du Nhất Mộng.

Hễ là pháp bảo nhất định sẽ có hào quang chiếu xạ, pháp bảo càng lợi hại thì hào quang cũng càng sáng, càng mạnh.


– Chẳng lẽ còn chưa khai quang (chưa mở ra ánh hào quang)? Bảo bối này cũng là pháp bảo Tiên Thiên giống của mình ư?

Tùng Hạ Nhất Kê nghĩ đến khả năng này, tim không khỏi đập mạnh.

***

Khai quang là một nội dung cơ bản nhất trong hoạt động của các tôn giáo, tức là cấp “linh khí” cho cho các vật phẩm như tượng Thần, tượng Phật, linh vật v.v…

Việc này cần những người tu hành có thành tựu gia trì thêm nguyền rủa hoặc linh lực cho các vật phẩm, khiến vật phẩm đó trở thành vật phẩm phong thủy hoặc là bùa hộ mệnh của người sử dụng.

Trong Tây Du Nhất Mộng cũng có khái niệm này, là nhằm vào pháp bảo Tiên Thiên.

Quy tắc trong trò chơi này: chỉ cần là pháp bảo Tiên Thiên thì mặc kệ là thu được bằng cách nào, khi người chơi mới sở hữu nó, nó đều nhất định bị vây ở trạng thái chưa khai quang.

Chưa khai quang ở đây nói đơn giản giống như là bị phong ấn vậy, chẳng qua Tây Du Nhất Mộng dùng từ khai quang cho sát với văn hóa tôn giáo mà thôi.

Người chơi có thể mang pháp bảo Tiên Thiên chưa khai quang đi tìm NPC phục vụ riêng cho việc khai quang. Những NPC này thường sẽ có quan hệ với pháp bảo đó, ví dụ pháp bảo Tiên Thiên của Tùng Hạ Nhất Kê lấy từ Tây Thiên sẽ phải tới thế giới Tây Thiên tìm Nhiên Đăng Cổ Phật để khai quang.

Không cần phải nói, khó khăn trong quá trình này quả thực là không phải người bình thường có khả năng hoàn thành.

Hệ thống an bài như thế ở mặt ngoài nói là vì gia tăng tính giải trí phong phú của trò chơi, thế nhưng sự thật là muốn hạn chế uy lực của pháp bảo Tiên Thiên.

Pháp bảo Tiên Thiên chưa khai quang thì uy lực giảm nửa, cộng với một số công năng không thể sử dụng, thế nhưng vẫn lợi hại hơn pháp bảo Hậu Thiên nhiều lắm.

***

Nghĩ vậy, Tùng Hạ Nhất Kê không dám khinh thường, lập tức triệu hồi ra Ma thú kỵ của mình — một con Kỳ Lân thật lớn màu xanh đậm.

Con Kỳ Lân này rất uy mãnh, toàn thân phủ kín lân giáp, có chút giống với Thủy Kỳ Lân từng bị Đại Nhiệt “vô lễ” tại Quán Giang Khẩu. Nó phụt ra từng luồng sương trắng từ mũi, hung ác trừng mắt nhìn Đại Nhiệt, chỉ đợi chủ nhân ra lệnh một tiếng sẽ lập tức bổ nhào qua cắn xé Đại Nhiệt thành mảnh nhỏ.

Đại Nhiệt không cam lòng yếu thế triệu hồi Quỷ Mã. Trải qua một đoạn thời gian tu luyện, Văn Vũ Hư Hỏa của Quỷ Mã đã tăng lên một cấp bậc, không cần hành động gì mà cả người cũng toát ra một luồng hơi nóng mỏng bao quanh, tựa như một cái lồng khí màu đỏ nhạt.

Đại Nhiệt tung người lên ngựa, thu lại hồ lô rồi xuất ra vũ khí đường phố quen thuộc — viên gạch màu xanh đã qua bao phen chung hoạn nạn.

Cử động của hắn lại làm cho Tùng Hạ Nhất Kê sinh nghi: vì sao người này lại cất hồ lô đi? Lẽ nào trong đó có cái gì mê hoặc? Hừ, một khi đã như vậy ta sẽ dùng cách bất biến đối vạn biến xem ngươi đùa giỡn ra hoa chiêu gì!

Tùng Hạ Nhất Kê không chút hoang mang cũng cưỡi lên Kỳ Lân, giơ cao Phương Thốn Hàng Ma Trượng, chỉ chờ thời gian đến sẽ lập tức tiến lên đấu võ.


Boong boong boong…! ! ! ! ! !

Tiếng chuông du dương vang lên, chính là tín hiệu cho trận thi đấu chính thức được bắt đầu.

Gràoooooo…

Kỳ Lâm gầm một tiếng kinh thiên động địa, bốn vó ầm vang chạy tới. Trên lưng nó, Tùng Hạ Nhất Kê không chút nương tay vung lên Phương Thốn Hàng Ma Trượng, đâm thẳng hướng lồng ngực Đại Nhiệt.

Quỷ Mã cùng Đại Nhiệt tâm thần tương thông, căn bản không cần chủ nhân ra hiệu đã tự biết hí dài rồi bốn chân đạp mây bay cao lên mười mét, tránh công kích của Tùng Hạ Nhất Kê

Tùng Hạ Nhất Kê được thế không buông tha người, tay chụm lại đánh ra một trảo. Đây chính là pháp thuật đỉnh cấp cô nàng sáng lập: Cửu Âm Đoạn Tôn Trảo!

Cái tên này chẳng những âm độc: đoạn tử tuyệt tôn đối thủ, hơn nữa hiệu quả cũng không hề kém.

Chỉ thấy một trảo lớn chừng cái đấu, như thật như ảo hiện lên trong không khí, còn mang theo màu xanh biển, đúng là hiệu quả đóng băng của Ngũ Hành Chi Thủy — người nếu dính vào sẽ bị đóng băng toàn thân không thể cử động.

Quỷ Mã nhanh chóng cúi đầu phun ra một ngọn lửa nóng hừng hực đón đỡ một trảo kia.

Uỳnh!

Một lửa một băng gặp nhau, phát ra một tiếng nổ vang trời.

Chỉ thấy Văn Vũ Hư Hỏa của Quỷ Mã bị Cửu Âm Đoạn Tôn Trảo áp chế, trong nháy mắt đông cứng thành một khối băng có hình dạng ngọn lửa.

Quỷ Mã bị phản phệ kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng vẫn lập tức chúi người rồi chơi đòn cảm tử, cứng rắn lao thẳng thân tới va chạm với Kỳ Lân của Tùng Hạ Nhất Kê.

Gràooo….


Kỳ Lân bị đụng mạnh kêu lên đau đớn, thân thể cũng loạng choạng.

Cùng lúc đó lập tức Đại Nhiệt phối hợp nâng viên gạch đập tới Tùng Hạ Nhất Kê, lại bị cô ả nghiêng đầu tránh được rồi vung Phương Thốn Hàng Ma lên đâm tới mạng sườn hắn.

Phương Thốn Hàng Ma Trượng vừa đánh trúng mục tiêu thì đầu trượng tức thì toát ra một luồng kim quang, hình thành một quả đấm khổng lồ.

Quả đấm tung ra kèm theo một câu niệm Phật rõ to: Ngã phật từ bi pháp lực thành quyền; hàng phục ma chướng yêu nghiệt!

Đại Nhiệt bị đấm đến quay cuồng đầu óc, suýt nữa ngã xuống từ trên lưng ngựa.

Răng rắc răng rắc!

Một loạt tiếng gãy giòn vang lên, Cửu Kiếm Thành Lưu hộ thể của Đại Nhiệt lại bị đánh đến xuất hiện những vết rạn rõ ràng.

Ở hiệp đấu đầu tiên, Đại Nhiệt ăn không ít thiệt thòi, nghĩ thầm phải thay đổi sách lược. Hắn lập tức thúc Quỷ Mã bay vọt lên trời cao.

– Muốn chạy trốn? Không dễ dàng như vậy đâu!

Tùng Hạ Nhất Kê lập tức chỉ huy Kỳ Lân đuổi sát theo sau…

—–oo0oo—–


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.