Đọc truyện Tây Du Nhất Mộng – Chương 140: Vòng Chung Kết đã tới
Dịch & biên: †Ares†
oOo
Đại Nhiệt đi tới cửa hoàng cung thành Trường An, chỉ thấy NPC Công Tào Quan phụ trách chiêu mộ tuyển thủ cho giải đấu Anh Hùng Tranh Bá đang bị vây chật như nêm cối. Hàng trăm người chơi đều liều mạng chen chúc tới gần hắn để báo danh.
Ở vòng đấu loại, tình hình thi đấu giữa các tuyển thủ là không được công khai, nói cách khác là không tồn tại người xem. Sau khi xác định cặp tuyển thủ giao đấu thì các cặp sẽ bị truyền tống vào những lôi đài riêng biệt, phân thắng bại xong lại truyền tống ra.
Đại Nhiệt không phải người thích xem náo nhiệt, hắn tới nơi này chẳng qua là để cổ vũ cho Yến Cuồng Đồ.
Tình cảnh cực kỳ hỗn loạn, khó tìm được Yến Cuồng Đồ ở đâu. Đại Nhiệt thử pm lại được hệ thống lại nhắc nhở hắn đang ở trong trận đấu, toàn bộ kênh trò chuyện đều bị đóng kín.
Bất đắc dĩ, Đại Nhiệt đành phải đứng đợi bên ngoài hoàng cung, tiện thể nhắm mắt tự tu.
– Ơ! Sao anh lại ở chỗ này.
Hồ Ly mặt vẫn mang mặt nạ đứng lẫn trong đám người, chợt thấy một bóng người toàn thân tối đen, lập tức nhận ra là Đại Nhiệt.
Thật sự không thể nào khéo hơn, lại ở chỗ này cũng gặp được lão bà, Đại Nhiệt cười hắc hắc, cợt nhả nói:
– Tôi tới đây để cổ vũ trợ uy cho cô.
Hồ Ly gắt:
– Anh còn không biết tôi định tham gia đấu lúc nào, chém gió cái gì chứ?
– Tôi bấm đốt ngón tay tính ra trước! Thấy chưa, tính quá là chuẩn luôn.
Đại Nhiệt tự thổi phồng mình lên tận trời, không hề có nửa điểm ngượng ngùng.
Hồ Ly làm tư thế muốn nôn:
– Tôi phát giác anh càng ngày càng nhàm chán, không thể đổi trò gì mới sao?
Đại Nhiệt tặc lưỡi:
– Đúng là rất nhàm chán mà, ca không cần thi đấu, cũng không biết làm gì cho vui.
Hồ Ly kỳ quái nói:
– Không phải anh nói là đi làm nhiệm vụ Tam giới sao? Sao giờ còn ở đây?
Đại Nhiệt cười nói:
– Ngại quá, tôi làm xong rồi.
– Cái gì?
Hồ Ly giật mình:
– Mới nửa ngày đã xong rồi sao?
Đại Nhiệt đắc ý nói:
– Có vấn đề gì sao?
– Vấn đề lớn! Sao anh có thể hoàn thành nhiệm vụ này nhanh như vậy được? Hack?
Đại Nhiệt bĩu môi nói:
– Game này cũng không phải tôi mở, hack kiểu gì vậy! Cô mang tiếng là cao thủ mà một chút thường thức cũng không có.
Hồ Ly trợn tròn mắt, khiếp sợ mãi không hồi phục lại — theo lẽ thường, cửa thứ hai sẽ khó gấp 10 lần cửa thứ nhất, cũng tức là nếu nhiệm vụ Tam giới cửa thứ nhất cần mất một ngày mới hoàn thành, thì cửa thứ hai sẽ cần đến 10 ngày.
Đương nhiên số liệu này cũng chỉ là đại khái, nhưng không thể phủ nhận rằng độ khó ở cửa thứ hai tuyệt đối không phải cửa thứ nhất có thể so sánh.
Như vậy, trong thời gian ngắn ngủi thế kia, Đại Nhiệt là làm cách nào để hoàn thành nhiệm vụ?
Hồ Ly nhìn chằm chằm Đại Nhiệt, phát hiện cái gã lưu manh biến thái này ngày càng thần bí, lại còn phi thường khả nghi!
Nàng thậm chí nhận định, Đại Nhiệt đã làm cái gì đó không thể lộ ra ngoài ánh sáng cho nên mới có thể tạo thành đủ loại chuyện không đoán nổi như thế.
Nàng nhìn chăm chú làm cho Đại Nhiệt cũng có chút ngượng ngùng, lập tức nói sang chuyện khác:
– Hồ Ly à, giờ thành tích của cô thế nào? Có hi vọng tiến Vòng Chung Kết không?
– Nói thừa!
Hồ Ly trả lời rất kiên quyết.
Đại Nhiệt cười nói:
– Đời nhiều chuyện ngoài ý lắm, trò chơi cũng vậy, chủ quan một cái là ngã ngựa ngay, cho nên cô cũng cẩn thận một chút nhé.
– Đừng có đánh trống lảng sang tôi, anh thành thật khai báo chuyện của mình đi. Rốt cuộc là anh làm thế nào?
Hồ Ly gằn giọng, giống như một nữ cảnh sát đang thẩm vấn phạm nhân.
Loại ngữ điệu này làm cho Đại Nhiệt cảm thấy không thoải mái, bộ dạng uể oải nói:
– Không biết!
Hồ Ly thiếu chút nữa muốn nhảy lên bóp cổ hắn — tự mình hoàn thành nhiệm vụ lại nói không rõ làm cách nào, lừa trẻ lên ba sao?
– Hừ, không muốn cho tôi biết bí quyết hoàn thành nhiệm vụ thì cứ nói thẳng, không cần nói cái lý do sứt sẹo này đâu.
Hồ Ly khinh thường nói, cho rằng Đại Nhiệt nhất định là tìm được phương pháp có thể đơn giản hoàn thành nhiệm vụ cho nên không muốn chia sẻ. Dù sao, những thứ này đều thuộc về kinh nghiệm chơi game, tới một mức độ nào đó sẽ có giá trị buôn bán nhất định.
Đại Nhiệt cười khổ nói:
– Tôi không biết thật mà, bởi vì lúc nhiệm vụ được hoàn thành tôi không ở đấy.
Càng nói càng thái quá, hoàn thành nhiệm vụ mà người nhận lại không ở hiện trường, quá vô căn cứ!
Hồ Ly cảm thấy người trước mắt đáng giận tới cực điểm, nổi giận đùng đùng vung tay áo, nói:
– Thôi khỏi! Tạm biệt.
Nàng xoay người biến mất trong đám đông.
– Này! Tôi nói đều là sự thật mà!
Đại Nhiệt cảm giác mình còn oan hơn cả Thị Kính:
– Vì sao mỗi lần ca nói thật thì không ai tin cả?
Hắn sờ sờ cằm, suy ngẫm vấn đề cổ quái này, nhưng cả nửa ngày vẫn không có đáp án.
Hắn lại nghĩ tới lúc trước bị Long Hải Thanh nói thành sắc lang, mà Yêu Yêu lại có thể tin trăm phần trăm. Ca đây nhã nhặn tử tế, chỗ nào giống sắc lang chứ! Nhưng mà rất nhiều chuyện đều là như thế này, càng giải thích thì việc càng đen. Tục ngữ nói: nhảy vào Hoàng Hà, càng kỳ càng bẩn, đại khái chính là ý này.
Đại Nhiệt thở dài, phát giác sự tình càng ngày càng u ám. Trong hiện thực cùng Yêu Yêu, Long Hải Thanh loạn thành mặt xám tro, trong trò chơi cũng không có thu hoạch gì, cảm giác đạt tới bình cảm, thật là khó chịu.
– Hiền đệ? Anh đấu xong rồi, chú đang ở đâu?
Tiếng của Yến Cuồng Đồ vang lên.
Đại Nhiệt từ trong suy nghĩ hoàn hồn lại, đáp:
– Em đang chỗ ngoài hoàng cung.
Chỉ lát sau, Yến Cuồng Đồ mặt mày hớn hở chạy ra, đầu mang Xích Kim Khôi, thân mặc Lưu Ly Giáp, mặt mày uy mãnh, toàn thân lấp lóe kim quang, quả thật rất oai phong.
– Đợi lâu không, vừa xong gặp phải kình địch cho nên tốn thời gian một chút!
Yến Cuồng Đồ áy náy nói.
Đại Nhiệt cười nói:
– Không có việc gì, dù sao em cũng rảnh mà, tranh thủ tự tu còn tốt lắm.
Yến Cuồng Đồ hỏi:
– Nhiệm vụ của chú xong rồi sao?
– Xong rồi!
Đại Nhiệt thản nhiên đáp, giọng điệu không có chút nào đắc ý.
Yến Cuồng Đồ “hả” một tiếng, cũng kinh ngạc như Hồ Ly, nhưng không hỏi thêm nửa câu — đây chính là ưu điểm của hắn, tuyệt đối sẽ không ép hỏi bằng hữu.
– Còn 3 ngày nữa mới đến Vòng Chung Kết, thời gian này chú định làm gì?
Đại Nhiệt nheo mắt lại, nhìn chân trời phía xa, nói:
– Chắc là tự tu thôi anh, chuẩn bị kỹ một chút. Còn cửa nhiệm vụ Tam giới cuối cùng thì hệ thống nói là có thể chủ động đi gây ra, em tạm thời chưa có hứng này.
– Ha ha, chú đã hoàn thành hai cửa, vượt qua tất cả mọi người rồi. Hiện tại chỉ còn có ba ngày tới lượt chú đấu, đúng là nên làm tốt chuẩn bị.
Đại Nhiệt nhìn sang Yến Cuồng Đồ, nói:
– Anh gọi em là có chuyện gì sao?
Yến Cuồng Đồ chần chờ một lát, nói:
– Anh hết tiền tiền…
Nghe vậy Đại Nhiệt không chút do do, lập tức xin giao dịch với hắn, vung tay ra là 50 vạn đồng — đây là cực hạn cho một lần giao dịch.
Yến Cuồng Đồ thực sảng khoái tiếp nhận, sờ sờ đầu nói:
– Ài, cái trò chơi này thật là tốn tiền. Dạo này cứ thi đấu miết, không có cơ hội ra ngoài tu luyện kiếm bảo vật.
Đại Nhiệt nói:
– Quả Nhân Sâm làm phần thưởng đều đã thưởng xong rồi sao anh?
– Chưa! Chỉ mới thưởng một quả, những quả khác vẫn còn trong rương chứa đồ của anh.
Đại Nhiệt cười nói:
– Nếu cần tiền gấp thì anh cầm đi bán cũng được mà!
– Như vậy sao được? Đây chính là phần thưởng của sơn trại, bất kể như thế nào, anh cũng sẽ không động đến của công.
Yến Cuồng Đồ chém đinh chặt sắt cự tuyệt đề nghị của Đại Nhiệt.
Đại Nhiệt cười, nói:
– Chờ em chút!
Hắn nhanh chóng lấy từ rương chứa đồ ra ba quả Nhân Sâm, sau đó giao dịch cho Yến Cuồng Đồ, nói:
– Ba quả này để anh bán đổi ra tiền!
Yến Cuồng Đồ chần chờ một chút, cuối cùng vẫn nhận, bất quá thần sắc có chút mất tự nhiên.
Đại Nhiệt nhìn thấu hắn nghĩ gì, vỗ vai hắn, nói:
– Yến đại ca, chuyện tình trong sơn trại nhất định bề bộn nhiều việc, em không có cống hiến gì, toàn bộ chỉ biết nhờ anh vậy.
Yến Cuồng Đồ dù sao cũng là người tính cách tiêu sái, nhanh chóng nghĩ thông, cười nói:
– Có chú làm đại tài phiệt sau màn, cuộc sống của anh quả thật dễ chịu hơn nhiều. Chỉ là hiện tại tất cả mọi người đang bận thi đấu, chẳng có mấy trận PK với hội nhóm khác, thật là hơi ngứa tay.
Đại Nhiệt dở khóc dở cười:
– Em giờ theo chủ nghĩa hòa bình rồi, không có mấy hứng thú với PK nữa.
Yến Cuồng Đồ to tiếng nói:
– Thú vui đứng đầu trong trò chơi là PK, bất kể người với người, người với quái hay quái với quái thì cũng đều cực kỳ hấp dẫn, thế mà chú chê hả.
Hai người lại hàn huyên đủ loại đề tài, sự buồn bực trong lòng Đại Nhiệt cũng dần tiêu tán, trở về trạng thái sáng sủa. Sau khi tạm biệt Yến Cuồng Đồ, hắn tới trà quán bế quan tự tu, hi vọng Thái Cực Đạo có thể có tiến một bước đột phá — tuy rằng hắn hiện tại đã có được Huyễn thú Quỷ Mã cùng Ngưu Ma Vương Nhái, nhưng phương diện võ học vẫn không thể dậm chân tại chỗ.
Thời gian trôi nhanh như gió thoảng, nhoáng cái đã tới lúc Đại Nhiệt nghênh đón trận đấu đầu tiên của hắn trong giải Anh Hùng Tranh Bá…
—–oo0oo—–