Tây Du Nhất Mộng

Chương 126: Cửu Sắc Chân Long Thân


Đọc truyện Tây Du Nhất Mộng – Chương 126: Cửu Sắc Chân Long Thân

Dịch & biên: †Ares†

oOo

Trong Tây Du Nhất Mộng, quái vật pháp lực cao thâm gần như đều có khả năng biến thân — chẳng những có thể biến thành con người mà còn có thể biến sang các hình thái khác, lợi hại một chút thậm chí có thể biến thành cây cỏ, côn trùng hay bất kỳ thứ gì có thể nghĩ ra. Nhưng ngoại trừ số rất ít tồn tại cấp bậc Thánh Nhân thì đại bộ phận quái vật sau khi biến thân đều bị giảm đi pháp lực, bởi vậy thông thường đều chỉ sử dụng biến thân ở tình huống muốn giải trí giết thời gian hoặc trốn tránh tai nạn. Cho nên nếu chúng muốn đánh giết với đối thủ cường đại nhất định phải khôi phục chân thân, như vậy mới phát huy được 100% bản lĩnh.

Ví dụ như Long Vương Tam thái tử hiện tại!

Căn cứ tư liệu trong trò chơi, kẻ này tên Ngao Bính, là con trai thứ ba của Đông Hải Long Vương Ngao Quảng, tuổi trẻ tài cao, có chí lớn. Bởi vì mối hận cũ, hắn vẫn luôn có oán hận không đội trời chung với kẻ cướp đi thần châm trấn hải là Tề Thiên Đại Thánh, lúc nào cũng mong báo được thù.

Ở một lần vô tình, Tam thái tử từ chỗ sâu trong hải nhãn ở Đông Hải tìm được một cây hồ lô cổ quái, có thân không có lá, trên ngọn kết có một tiểu hồ lô màu xanh đen đã thành hình, dưới gốc thì bày biện một cái hộp ngọc thần bí, trong chứa một bí tịch công pháp.

Dưới loại tình huống này, Tam thái tử đầu tiên chọn hái hồ lô — theo một quy tắc có tính tương đối trong game, so sánh giữa pháp thuật và pháp bảo đương nhiên pháp bảo chiếm thượng phong. Dù sao phát thuật có hiệu quả sát thương khá hạn chế, hơn nữa cũng khó tu luyện, bình thường bế quan tu luyện tới lâu thật lâu cũng chỉ mới chạm chút da lông.

Còn pháp bảo lại khác, một khi nhận chủ thành công sẽ một lòng cống hiến sức lực, hơn nữa sử dụng rất tiện, chỉ niệm chú mấy câu là có thể phát động. Quan trọng hơn là pháp bảo lợi hại chút có lực sát thương vượt quá tưởng tượng. Ví dụ như pháp bảo nhất phẩm Khốn Tiên Tác đặc biệt khắc chế quái vật Tiên tộc cùng người chơi tu Tiên thuật, một khi vận dụng, chỉ cần những gì có liên quan đến chữ “Tiên” là đừng hòng chạy thoát. Lại ví dụ như Tru Tiên Kiếm, một kiếm chém ra, trong phạm vi sát thương mặc kệ là người hay quái đều bị diệt sạch.

Thế mới nói chỉ cần có được một pháp bảo lợi hại thì uy lực cá nhân sẽ tăng lên nhiều cấp bậc, tác dụng so với đột nhiên vận đỏ học được pháp thuật đỉnh cấp hay nhặt được bí tịch hàng khủng còn rõ ràng hơn nhiều.


Lại nói tới chuyện chính, lúc đó Tam thái tử cực kỳ hứng thú ngắt hồ lô xuống, nghĩ rằng đã chiếm được một pháp bảo Tiên Thiên thượng cổ, kích động vô cùng, một lòng muốn về Long Cung tu luyện, đương nhiên “tiện tay” nhấc luôn cái hộp báu theo.

Trở lại Long Cung, Tam thái tử sử dụng ra pháp quyết độc môn tu luyện tiểu hồ lô kia, nhưng hắn thất vọng rồi. Hồ lô có vẻ hàng khủng kia lại không có lấy nửa tia linh lực, căn bản không có tiềm chất thành pháp bảo. Hắn nghiên cứu thêm vài ngày vẫn không nhìn ra bất kỳ công dụng nào khác. Trong cơn tức giận, hắn lấy tiểu hồ lô làm cái bô đựng nước tiểu, sau vứt vào thương khố chứa vật phẩm cấp thấp nhất của Long Cung, dùng làm phần thưởng nhiệm vụ cho phàm nhân.

Truyện tiếp theo mọi người cũng biết rồi, hồ lô kia bị Dạ Xoa vô sỉ lừa đảo ném cho nam nhân vật chính của chúng ta, khi đó Đại Nhiệt còn rất nghiêm túc tìm hiểu “mùi vị” bên trong. Còn Tam thái tử tuy không dùng được hồ lô nhưng trong hộp kia lại có một bộ pháp môn thượng cổ mà Thủy tộc thất truyền đã lâu — Cửu Sắc Chân Long Thân Quyết.

Cái gì là cửu sắc? Chính là đen trắng đỏ cam vàng lục lam chàm tím chín màu, mỗi màu đại biểu cho một loại lực lượng long phách. Một khi tu luyện thành công, chân thân của Tam thái tử sẽ có hồn phách của chín con rồng có màu sắc bất đồng xoay chuyển xung quanh, tựa như một tấm bảo y, chẳng những có công hiệu hộ thể huyền diệu mà còn có thể hấp thu sát thương đối thủ đánh ra để chuyển hóa làm pháp lực của bản thân, khá giống với Bắc Minh Thần Công trong Thiên Long Bát Bộ.

Đạt được pháp quyết này, Tam thái thử coi như chí bảo, lập tức bế quan tu luyện, nghĩ thầm chờ khi đại cáo công thành thì đừng nói chấp con khỉ Đại Thánh kia mà phóng mắt cả Tây Du Nhất Mộng, ngoại trừ mấy lão bất tử trong map “Hồng Hoang Phong Thần”, cũng khó có ai là đối thủ của hắn.

Đây còn phải nói sao? Có hồn phách cửu long hộ thể cộng hấp thu chuyển sát thương cho mình không phải bất bại rồi sao?

Pháp thuật lợi hại như thế đương nhiên cách thức tu luyện không thể dễ dàng. Đầu tiên người tu luyện phải thu thập được hồn phách của chín con rồng có màu sắc khác nhau nhưng thực lực sàn sàn.

Vì thế Tam thái tử hạ nhẫn tâm, được Tứ Hải Long Vương chống lưng phía sau màn bèn chìa hắc thủ với đồng bào đồng loại, thông qua đạo cụ đặc thù giết chết mười ba con rồng mới thu đủ chín cái hồn phách phù hợp yêu cầu. Có hồn phách làm phôi thai, kế tiếp cần phải làm là tu luyện chúng, hợp thành một khối cho mình dùng, cũng kích phát oán hận ẩn hàm trong hồn phách bằng nhiều cách không mấy sáng sủa không dễ cho người biết.


Tam thái tử thiên phú kinh người, tiến trình tu luyện cực kỳ thuận lợi, tới lúc này chỉ cần cắn nuốt một đôi đồng nam đồng nữ song sinh, sau đó lại lịch lãm một phen là có thể hoàn toàn tu luyện thành Cửu Sắc Chân Long Thân — đây cũng chính là nhân quả của nhiệm vụ ẩn “Cứu Vớt Đồng Tử” mà Thiên Tầm Ái nhận.

Mắt thấy đồng tử đã đến miệng, công pháp sắp thành, lại đột nhiên một phàm nhân lấy võ nhập đạo nhảy ra ngăn cản, Tam thái tử cực kỳ căm tức, quyết định dùng Cửu Sắc Chân Long Thân để đối phó Đại Nhiệt, lấy mạng phàm nhân này làm đồ tế điện đầu tiên.

Tam thái tử nhanh chóng biến thân, bay vút lên không, khí tượng lập tức lại thay đổi, chớp gió đùng đùng.

Đại chiến cuối cùng cũng bắt đầu!

Đại Nhiệt phi thân nhảy lên Quỷ Mã, vững vàng ngồi trên lưng ngựa, tựa như một vị đại tướng quân xuất chiến sa trường, chẳng qua tướng quân bình thường đều cầm đại đao trường thương, còn hắn lại cầm viên gạch.

Cảm nhận được sát khí bùng phát trên bầu trời, Quỷ Mã như càng phấn khích hơn, cất vó ngẩng đầu, hí vang liên tục, hồng quang trong hai mắt càng mạnh, đấu chí tăng vọt trừng mắt nhìn Tam thái tử, chỉ chờ chủ nhân ra lệnh một tiếng, nó sẽ lập tức đằng vân giá vũ (cưỡi mây lướt gió) bay lên trời cùng Tam thái tử quyết một trận tử chiến — toàn bộ thú cưỡi đẳng cấp cao đều có thần thông đằng vân giá vũ, có thể chở chủ nhân trên trời dưới đất. Chỉ là nếu chủ nhân không có đằng vân giá vũ thì chẳng may phát sinh chuyện ngoài ý muốn trên không rất có thể sẽ té xuống mà chết.

Đối với việc này Đại Nhiệt có chút bó tay, bởi vì hồn phách mất hết, hắn căn bản không thể học thuật đằng vân giá vũ, cho nên tác dụng của thú cưỡi còn quan trọng hơn người khác nhiều lắm, liên hệ tâm thần giữa người với thú cũng càng phải thêm mật thiết mới có thể bảo trì trạng thái chiến đấu tốt nhất mà không bị ngã chết.

Bên kia Thiên Tầm Ái sớm đã nhìn đến choáng váng, đây là lần đầu cô bé được xem tình cảnh hung mãnh đồ sộ như vậy trong trò chơi, cũng lần đầu ngay mặt chứng kiến cao thủ giao đấu, khiến cô bé vừa có chút hoảng sợ lại vừa hâm mộ không ngừng.


Trên bầu trời, Tam thái tử hiện ra chân thân, hô mưa gọi sét, rít gào giận dữ không ngừng, thi triển ra Cửu Sắc Chân Long Thân còn chưa luyện thành.

Đen trắng đỏ cam vàng lục lam chàm tím! Chín loại màu sắc! Hồn phách của chín con rồng hình thái khác nhau hiện ra, xoay chung quanh thân thể cự long lớn tới trăm mét, sắc thái rực rỡ, cực kỳ hút mắt. Chỉ là hồn phách của chín con rồng kia còn chưa hoàn toàn thành hình, hoặc thiếu vảy, hoặc thiếu râu, hoặc không có mặt mày. Nhưng ngay cả như thế, hình ảnh chín con rồng mờ ảo sinh động múa lượn trên bầy trời cũng đã đủ làm không người ta nhìn mà tán thưởng không dứt.

Đại Nhiệt trông lên cảnh tượng kỳ ảo kia, không biết vì sao có chút ghen tị, chỉ hận tại sao mình không có được pháp thuật lợi hại cao thâm như thế. Hắn quay đầu lại, nói với Thiên Tầm Ái:

– Tiểu Ái, ác chiến sắp nổ, nhớ bảo trọng nhé! Nếu không chịu nổi thì mau vào miếu trốn.

Thiên Tầm Ái thấy màn Tam thái tử biến Cửu Sắc Chân Long Thân, biết hàng này rất khó đối phó, không khỏi vì Đại Nhiệt mà lo lắng, hô lên:

– Trư ca ca, nếu không chúng ta buông tha đi! Hiện tại chạy trốn có lẽ còn kịp!

Đại Nhiệt cười ha ha:

– Đối mặt nghìn vạn quân, ta vẫn tới! Huống chi trước mặt chỉ là một Tam thái tử!

Thiên Tầm Ái lo lắng nói:


– Nhưng mà…

– Em đừng lo, chiếu cố tốt cho mình là được rồi, anh sẽ không sao đâu!

Đại Nhiệt nói xong, đang muốn lệnh cho Quỷ Mã bay lên không, cùng Tam thái tử đại chiến thì đúng lúc này, tình cảnh lại phát sinh thay đổi…

Vèo! Một tiếng xé gió bén nhọn vang lên trong mưa gió, một dải ánh sáng xông ra từ người Đại Nhiệt, là một cái hồ lô nửa đen nửa trắng!

Hồ lô! Chính là cái hồ lô kỳ quái trong hành trang của mình sao?

Đại Nhiệt như nghĩ ra cái gì đó, nhưng vẫn không cắt nghĩa được rõ ràng, có chút loạn.

Chỉ thấy cái hồ lô kỳ quái kia bay lên giữa không trung rồi lơ lửng trên đó, thân mình chia hai nửa đen trắng rõ ràng hơi rung lên, tựa hồ đang cười nhạo Tam thái tử. Sau đó, nó nghiêng thân, hướng miệng hồ lô về phía Tam thái tử đang mặc sức thể hiện Cửu Sắc Chân Long Thân, bắt đầu dùng hết công suốt mà hút vào.

Nói cũng kỳ quái, một cái hút này, chín cái long hồn sáng rực quanh thân Tam thái tử không hề có chút sức kháng cự nào mà chui cả vào trong hồ lô, cái sau so với cái trước càng nhanh, tựa như sợ nếu rớt lại phía sau sẽ không được hồ lô tiếp nạp, mà đã đi vào là không bao giờ nguyện ý chui ra nữa.

Tình tiết phát triển đến trình độ này khiến toàn bộ những ai có mặt đều trợn tròn mắt!

—–oo0oo—–


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.