Đọc truyện Tất Cả Dịu Dàng Dành Cho Em – Chương 30: Xin lỗi
Editor: Hoàng Thái Tử.
Không biết có phải nhờ phúc của cái hot search kia hay không, ngày đầu tiên《 Con đường mưa hoa của Mạn Mạn 》công chiếu, ratings đã ném xa những bộ phim truyền hình khác vài con phố.
Tuy nói người xem phim vì An Tân Tri không ít, nhưng cũng có không ít người canh trước TV muốn nhìn xem người có thể đá đít Đinh Thính Xuân xuống rốt cuộc có dáng vẻ thế nào.
Nhưng mà, chỉ xem một tập đã bị hấp dẫn.
Cốt truyện được cải biên cực kỳ xuất sắc, tuy nói không quá giống như bản tiểu thuyết gốc, nhưng do được chính tác giả sửa lại nên không có chút OOC nào.
*OOC: viết tắt của Out Of Characte, nghĩa là nhân vật trong truyện gốc không cư xử và suy nghĩ như tính cách họ thể hiện trong truyện gốc.
Những chỗ cứng nhắc trong tác phẩm gốc cũng bị đao to búa lớn chém rớt hết.
An Tân Tri là người nhiều năm mày mò cố gắng mới thành danh, kỹ thuật điễn đã sớm nhuần nhuyễn và điêu luyện, diễn như không diễn, hạ bút thành văn, cực kỳ thành thạo.
Tuy rằng đoàn làm phim cũng không có tâm gì cho lắm, nhưng cũng không ảnh hưởng tới cảm xúc người xem, sau khi vô thức xem xong một tập, người xem mới kinh ngạc phát hiện đã kết thúc rồi.
Còn kỹ thuật diễn của Thẩm Hiểu Hiểu, tuy rằng không thể nói là rất xuất sắc nhưng cũng có thể khiến trước mắt sáng ngời.
Bình tĩnh xem xét, cô còn tốt hơn Đinh Thính Xuân rất nhiều.
Hot search hôm qua bỗng nhiên biến mất, trong lòng những người theo dõi đều biết rõ ràng.
Nhưng chuyện này cũng không phải chuyện gì xấu, hot search bị gỡ cũng tránh để nhiều người xem, do đó ảnh hưởng đến ấn tượng của người qua đường đối với Thẩm Hiểu Hiểu.
Còn những account marketing hơi lớn một chút đã nghe được tiếng gió, không dám bôi đen Thẩm Hiểu Hiểu nửa câu, mà đám fans của Đinh Thính Xuân tung tăng nhảy nhót cũng tạo không được nhiều bọt sóng tới phá.
Ngược lại, chuyện này làm Thẩm Hiểu Hiểu thu hút không ít sự chú ý của người qua đường, Đinh Thính Xuân ngốc ở giới giải trí lâu rồi, đương nhiên cũng có không ít anti-fan.
Trước tiên không nói chuyện Thẩm Hiểu Hiểu cướp vai nữ chính của Đinh Thính Xuân là thật hay giả, kết quả này làm cho anti-fan cực kỳ hài lòng.
Hơn nữa Đinh Thính Xuân thường xuyên bị người khác chỉ trích là luôn dùng thế thân, hai bên đối lập, ai tốt ai xấu lập tức rõ ràng.
Fan của Đinh Thính Xuân mò không ra chỗ sai lầm nào trong kỹ thuật diễn của Thẩm Hiểu Hiểu nên bắt đầu moi móc tìm tật xấu ở những chỗ khác, chính là thế thân đó, mấy người xem đi động tác đánh võ nhiều như vậy, chắc chắn là dùng thế thân!
Một chút cũng không chuyên nghiệp!
Chuyện thế thân còn chưa được khuấy mạnh lên, tin tức nóng hổi của giới giải trí lại táp vào mặt mãnh liệt thêm lần nữa.
Lần này vẫn là nhân viên công tác trong《 Con đường mưa hoa của Mạn Mạn 》, nói Đinh Thính Xuân khi còn ở trong đoàn làm phim luôn cực kỳ kiêu căng, những cảnh võ thuật dưới màn ảnh toàn dùng thế thân, sau đó đạo diễn tỉnh ngộ, không thể nhịn được mấy cái hành động đó của cô ta nữa.
Khác với tin nóng lần trước, lần này cái hot search kia bị treo cả nửa ngày mới bị những tin khác đè xuống.
Lúc trước nói Thẩm Hiểu Hiểu dùng thế thân lại không có cái cái gì chứng minh, nhưng bên Đinh Thính Xuân thì không giống, có người quay được dáng vẻ cô ta nổi giận ở phim trường, ảnh chụp và video đều sắc nét full HD.
Người sáng suốt nhìn là biết Đinh Thính Xuân đã đắc tội với người ta. Nếu không thì, lăn lộn ở giới giải trí lâu như vậy chẳng lẽ năng lực dẹp bỏ mấy cái này lại không có?
Trên thực tế, Đinh Thính Xuân đã nôn nóng ăn không ngon.
Người đại diện Hoàng Phượng hôm qua đã mắng cô ta một tràng, tức muốn hộc máu nói cô ta bị mỡ heo che mất não mà dám tìm Thẩm Hiểu Hiểu gây phiền toái. Trong lòng Đinh Thính Xuân ủy khuất, giải thích vài câu nhưng vẫn bị trách mắng hồi lâu.
Nhưng những bản thảo ngày hôm qua thật sự không phải do cô ta làm.
Cô ta cùng lắm thì chỉ mua hot search châm ngòi thổi gió thêm mà thôi.
Nếu nói cô ta không hề căm hận Thẩm Hiểu Hiểu là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Nhưng hiện tại cô ta bị người khác đâm vào tới mức lung lay cả gốc, Đinh Thính Xuân luống cuống.
“Làm sao bây giờ đây?”
Đinh Thính Xuân lôi kéo cánh tay Hoàng Phượng, vẻ mặt mờ mịt: “Cô nói giờ tôi nên làm gì thì mới có thể cứu vãn mọi thứ đây?”
Vẻ mặt Hoàng Phượng hận sắt không thành thép nhìn cô ta: “Hoắc đổng nói, để cô đi xin lỗi, là loại thật lòng ấy.”
Đinh Thính Xuân đứng dưới tòa nhà ký túc xá Thẩm Hiểu Hiểu mười phút mới nhìn thấy cô.
Cho dù nói thế nào đi nữa, Đinh Thính Xuân vẫn là một minh tinh, hơn nữa còn là loại đã nổi tiếng.
Trước đây khi Thẩm Hiểu Hiểu gặp cô ta, ngoại trừ lần thi đấu để giành vai lần đó, còn những lúc khác, Đinh Thính Xuân đều là *chúng tinh ủng nguyệt, kiêu căng coi thường người khác.
*chúng tinh ủng nguyệt: 众星捧月 (chữ trong Luận ngữ; phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng).
Mà người hiện giờ tới tìm cô, sắc mặt không tốt lắm, mặc một cái áo khoác màu xanh lục, giống như muốn bọc cả người vào trong cái áo ấy.
Thẩm Hiểu Hiểu đi đến trước mặt cô ta, nhất thời không dám nhận, âm thanh chần chờ: “… Đinh tiểu thư?”
“Là tôi.”
Đinh Thính Xuân tháo kính râm xuống, dư quang thoáng nhìn quanh người qua đường đang đi qua mình, cô ta lại hoảng loạn đeo lên.
“Lần này tôi tới đây là muốn xin lỗi Thẩm tiểu thư,” Đinh Thính Xuân cắn răng, nhỏ giọng nói: “Chuyện ngày hôm qua, thật sự xin lỗi… Nhưng những thứ đó không phải là tôi tìm người đăng lên.”
Thẩm Hiểu Hiểu hiểu được, cười: “Lời này của cô tôi nghe không hiểu. Sao lại xin lỗi tôi, rồi còn nói những thứ đó không phải cô đăng?”
Lúc cô cười rộ lên, hai cái răng nanh nhòn nhọn bị lộ ra ngoài nửa cái. Mắt đào hoa cực kỳ gợi cảm, câu người hết sức.
Trong lòng Đinh Thính Xuân cực kỳ buồn bực, nhưng cô ta cố kỵ Hoắc Thanh Huy nên không dám thể hiện ra, rốt cuộc chuyện này vốn dĩ là cô ta sai.
Cô ta nói: “Tôi không nên mua hot search.”
Lông mày Thẩm Hiểu Hiểu nhướn lên, ý cười trên mặt vẫn không giảm chút nào: “Ôi, chuyện của tôi có lớn chút nào đâu, chỉ có chút vậy thôi mà. Công việc của Đinh tiểu thư bận lắm, không cần cố ý chạy tới đây đâu.”
Cục đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất.
May mắn lần này không phải do Hoắc Thanh Huy làm.
Thẩm Hiểu Hiểu không phải là ghét anh làm như vậy, mà cô cảm thấy anh từng giây từng phút “bảo vệ” khiến cô rất áp lực.
Nếu như hot search là mua vậy thì dễ nói rồi. Nhiệt độ không đủ, còn không đập tiền bổ sung thì rớt nhanh cũng chẳng phải chuyện gì hiếm lạ.
Đinh Thính Xuân cũng cười theo. Nếu không phải vì Hoắc Thanh Huy thì làm gì có chuyện cô ta phải chạy tới đây xin lỗi cô?
Thẩm Hiểu Hiểu giơ tay coi đồng hồ một chút, nói: “Vậy tôi đi học đây. Đinh tiểu thư hẳn là còn công việc phải làm nhỉ? Tôi không muốn làm cô chậm trễ.”
Đinh Thính Xuân cũng nương theo bậc thang này đi xuống, bắt tay tạm biệt với cô.
Hai người đứng dưới lầu ký túc xá đã hấp dẫn không ít ánh nhìn của người khác.
Hôm nay Đinh Thính Xuân sợ bị người khác nhận ra, mũ và kính râm không hề bỏ xuống. Có người qua đường tò mò nhìn qua bên này, cô ta lập tức kéo thấp mũ, khuôn mặt giấu sau vành nón.
Tuy là như vậy, ảnh chụp cô ta và Thẩm Hiểu Hiểu nói chuyện vẫn bị người ta kích động truyền khắp Weibo.
Một bên là cô ta với khuôn mặt tiều tụy, một bên là Thẩm Hiểu Hiểu xinh đẹp ngất trời. Hai bên đối lập, ai tốt ai xấu không cần nhiều lời nữa.
Dưới sự “vừa đe đọa vừa dụ dỗ” của Hoắc Thanh Huy, biên kịch kiêm tác giả sách Vạn An không thể không chấp nhận phỏng vấn của một vài phóng viên giải trí, tuyên bố: “Tôi đã suy nghĩ rất kỹ mới chọn Thẩm Hiểu Hiểu tới làm nữ chính của bộ phim này. Kỹ thuật diễn của cô ấy chạm vào lòng tôi…”
Lúc này, hot search tấm màn đen của《 Con đường mưa hoa của Mạn Mạn 》đã trôi qua nửa ngày.
Chu Thục Sơn từ góc độ lăng xê mà đề nghị với Hoắc Thanh Huy không cần phải làm sáng tỏ nhanh như vậy, để cho câu chuyện lên men một thời gian thì lúc sau đảo ngược mọi chuyện càng có độ nóng cao hơn.
Cái đề nghị này trực tiếp bị Hoắc Thanh Huy loại bỏ, Hiểu Hiểu bị người ta mắng thành như thế còn bảo anh đợi? Còn muốn chờ nó lên men?
Trực tiếp làm sáng tỏ đi.
Giết gà dọa khỉ, không băm rớt mấy cái móng vuốt không an phận thì đám người này không biết thu tay lại viết thế nào.
Thẩm Hiểu Hiểu được đặt trong vòng bảo vệ vẫn chưa biết Hoắc Thanh Huy đã loại bỏ hết tiểu nhân sau lưng cô, vẫn vui tươi hớn hở đi học.
《 Con đường mưa hoa của Mạn Mạn 》công chiếu lần đầu vào hôm qua, chấm điểm lúc 7 giờ được 9 điểm, giãy giụa một ngày đã tăng thêm 8 điểm nữa.*
*khúc này chém.
Đối với sản phẩm phim trong nước mà nói, thành tích này đã rất không tồi rồi.
Lúc cô xếp hàng mua bánh trứng gà, có người đứng đằng sau chọt chọt cô, Thẩm Hiểu Hiểu quay đầu lại thì nhìn thấy một cô gái nhỏ mặt mũi đáng yêu.
Cô gái nhỏ đẩy đẩy mắt kính, có chút kích động, nhỏ giọng hỏi: “Hoa La?”
Đó là tên nữ chính trong phim.
Thẩm Hiểu Hiểu cười nói: “Đúng vậy, là tôi.”
Cô gái kia càng kích động hơn, vui vẻ nhìn Thẩm Hiểu Hiểu, kích động xoa xoa tay: “Em là Trần Lộc, rất thích chị diễn Hoa La.”
Trong lòng Thẩm Hiểu Hiểu vui như hoa nở, nhưng bên ngoài vẫn cố gắng giữ gìn hình tượng của mình: “Cảm ơn em.”
Cô nghĩ, tiếp theo có phải nên ký tên cho cô em này không? Cô em này có khi nào sẽ cảm thấy cô ở chung không tốt không?
Trần Lộc lại đẩy mắt kính, ngại ngùng hỏi: “Vậy chị có quen với biên kịch An Tĩnh không? Em muốn xin cách liên lạc với anh ấy được không?”
“… Rất xin lỗi, tôi không có.”
Quả nhiên là cô đang ảo tưởng à?
“Em muốn cách liên lạc với An Tĩnh? Anh có này…”
Hoắc Thanh Hi không biết từ chỗ nào xông ra, anh ta mỉm cười nhìn Trần Lộc.
Mặt Trần Lộc đỏ rực như quả táo.
Ánh mắt Hoắc Thanh Hi chuyển qua người Thẩm Hiểu Hiểu, trêu ghẹo: “Sao cô lại xếp hàng đứng mua ở đây? Hoắc Thanh Huy chịu để cô tự đi mua thế này à?”
Thẩm Hiểu Hiểu không để ý đến anh ta, vừa hay đến lượt cô. Dì hỏi: “Muốn ăn cay không?”
“Có ạ, cay vừa phải, thêm rau nữa ạ, cảm ơn.”
Thẩm Hiểu Hiểu trả tiền, Hoắc Thanh Hi tiếp tục âm hồn không tan dán tới: “Nhìn khá ngon đấy, cô giúp tôi mua một phần được không?”
“Chen hàng là không có đạo đức.”
Giữa bánh phồng phồng bọt khí lên, dì bán chân tay nhanh lẹ chọt đũa rồi rót trứng vào, mùi thơm bốc lên.
Hoắc Thanh Hi cười, anh ta cũng không phải rất muốn mua, chẳng qua thấy Thẩm Hiểu Hiểu thú vị nên muốn ghẹo cô một chút thôi.
Anh ta rút một tờ danh thiếp trong ngực ra, nhẹ nhàng đưa cho Trần Lộc, ái muội chớp chớp mắt với cô ta: “Nhớ là liên lạc với anh đấy, anh sẽ sắp xếp cho em và An Tĩnh gặp mặt.”
Dì bán đưa bánh trứng gà cho Thẩm Hiểu Hiểu, Thẩm Hiểu Hiểu cắn một cái rồi bước về phía trường học.
Đi không được vài bước thì Hoắc Thanh Hi lại đi theo.
Anh ta to giọng nói: “Thẩm Hiểu Hiểu, cô không muốn biết nhiều năm qua Hoắc Thanh Huy chịu đựng thế nào sao?”
Thẩm Hiểu Hiểu dừng bước.
Hoắc Thanh Hi làm như cố ý để cô ăn uống xong, lấy một cây thuốc lá ra, thong thả ung dung đốt thuốc rồi hít một hơi.
“Nếu cô muốn biết, đừng đi học nữa, đi cùng tôi đến chỗ này.”