Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi

Chương 122: Yêu Thú Trúc Cơ Cảnh Cũng Chỉ Như Vậy Mà Thôi!


Bạn đang đọc Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi – Chương 122: Yêu Thú Trúc Cơ Cảnh Cũng Chỉ Như Vậy Mà Thôi!


“Ầm ầm ầm! !” Mười ngọn giáo bằng xương lập tức đâm xuyên từng con yêu thú Linh Mạch cảnh, không cần biết những con yêu thú Linh Mạch cảnh này da có dày tới đâu, da thịt thô ráp cỡ nào cũng đều chẳng khác gì giấy!Lực xuyên thấu của Lôi Độn Thiêu Điểu chi thuật, kinh khủng như vậy!Busoshoku cường hoá thì càng là vô cùng cường đại!Một ngọn giáo bằng xương, liên tục đâm xuyên qua bảy tám con yêu thú, cuối cùng hung hăng đâm trúng vào đầu một con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh!”Phốc thử!” Ngọn giáo bằng xương này ở sau khi đâm chết bảy tám con yêu thú Linh Mạch cảnh, dư uy vẫn đáng sợ như vậy, lập tức xuyên thủng đầu của một con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh.

Con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh này lung lay một cái, lập tức ngã ầm ầm xuống đất.

Chín ngọn giáo bằng xương còn lại vận khí ngược lại là không có tốt tới như vậy, nhưng đều ở sau khi liên tục đâm chết bảy tám con yêu thú Linh Mạch cảnh, thì đâm vào trên chân của một con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh hoặc là bị thương không nhẹ mới miễn cưỡng ngăn cản được.

Một lần phi giáo!Đàn yêu thú này đã chết tới gần một phần năm!”Nhồi ngọn giáo bằng xương!” Tinh Thần hạ lệnh không hoang mang chút nào.

Thế là lập tức có người chơi tiến lên một bước, đưa ngọn giáo bằng xương mới tới.

Tinh Thần đoàn những cái khác không nhiều.

Nhưng ngọn giáo bằng xương và cung tiễn các loại vũ khí tự chế thì vô cùng nhiều.

“Bắn!””Lại bắn!””Bắn bắn bắn!”! Ở dưới Bạo Phong tuyết giảm tốc, hơn bốn trăm con yêu thú còn lại căn bản đều không thể tới gần, toàn bộ đều đã chết thảm ở dưới chân Tinh Thần đoàn.


Tới lúc còn một con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh cuối cùng, với 510 ngọn giáo bằng xương cắm trong người, nổi điên lao về tới trước mặt Tinh Thần.

“Bát Môn Độn giáp, Lục môn đều mở!” Tinh Thần nhàn nhạt mở miệng, tung người nhảy lên còn vung tay lên.

Liệt Diễm chi nhận phiên bản thật đột nhiên hiện lên ở trên tay!”Đồ Long đao trong tay, ta có thiên hạ! Chém!” Tinh Thần thường nói câu này, vung Liệt Diễm chi nhận Linh khí trung phẩm thiêu đốt lên liệt diễm lên, một đao, đã chặt rơi mất đầu của con yêu thú nửa bước Trúc Cơ cảnh trước khi chết này.

Đến tận đây, đàn yêu thú đầu tiên đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Tinh Thần đoàn, không tổn thương một cọng lông nào!”Hậu Cần đoàn, có thể quét dọn chiến trường!” Tinh Thần hô lớn một tiếng, hơn chục người chơi làm nhiệm vụ nhặt kéo hưng phấn thi nhau lao lên.

Lột da, cạo xương, nhặt nhạnh một cách rất khéo léo.

“Mọi người làm tốt lắm! DPK của tất cả mọi người cộng thêm 1 điểm, ta đã cập nhật rồi! Lần tham dự DKP hôm nay cũng được ghi lại!” Tinh Thần hài lòng khen ngợi một chút.

DKP đoàn của Tinh Thần, nói đơn giản chính là một tổ chức nội bộ của riêng mình.


DKP đoàn của Tinh Thần, chẳng khác nào là điểm cống hiến của Hạ Nhất Minh.

Thành viên của Tinh Thần đoàn, chỉ cần tham gia hoạt động, hoàn thành các nhiệm vụ mà Tinh Thần ban bố là có thể thu hoạch được điểm ban thưởng DKP.

Đợi xuất hiện đồ tốt, trang bị cực phẩm, mỗi một thành viên của Tinh Thần đoàn đều có thể dùng DKP đi trao đổi!Đối với người chơi bình dân mà nói, ở trong tình huống không muốn dùng tiền khắc kim, DKP đoàn muốn công bằng công chính hơn rất nhiều, dù sao chỉ cần đánh theo đoàn đúng hạn, tham gia hoạt động đúng hạn là có thể ổn định thu hoạch được DKP, tự nhiên là có thể nhận được đạo cụ hoặc là trang bị mình muốn một cách ổn định.

Hạ Nhất Minh không thèm để ý Tinh Thần tổ chức DKP đoàn của chính mình như thế nào.

Hạ Nhất Minh khiếp sợ là, sức chiến đấu của Tinh Thần đoàn quả thực còn mạnh hơn đâu chỉ gấp mười so với trước đó!Đàn yêu thú mấy trăm con, thậm chí ngay cả một cọng lông của Tinh Thần đoàn cũng không đả thương được thì đã bị tiêu diệt sạch!Mà lực sát thương của Tinh Thần đoàn sở dĩ đáng sợ như vậy, ngay tại ở ! Busoshoku, có thể quấn quanh vũ khí trang bị!”Busoshoku có thể quấn quanh vật phẩm, cường hoá vật phẩm lên mấy lần, hiển nhiên là có tác dụng của nguỵ thần thông Sinh Sinh Bất Tức trong đó!””Đồng lý, Kinh Lôi thuật diễn hoá Thiên Điểu, tự nhiên cũng có thể quấn quanh lên ngọn giáo bằng xương!””Nhưng vấn đề mấu chốt là! “”Vì sao người chơi khác biệt thi triển pháp thuật khác biệt lại có thể dung hợp lại với nhau một cách hoàn mỹ như vậy?” Hạ Nhất Minh nghĩ mãi mà không hiểu cái này.

Giống Bạo Phong tuyết, mọi người thi triển chính là cùng một cái pháp thuật, liên hợp thi triển, chẳng có gì lạ!Thế nhưng là bản chất của Busoshoku là Vũ Giáp thuật là pháp thuật cơ sở thời thượng cổ.

Bản chất của Thiên Điểu là từ Kinh Lôi thuật pháp thuật cơ sở thời thượng cổ!Đây rõ ràng là hai cái pháp thuật khác biệt, hơn nữa từ hai người khác nhau thi triển ra, lại dung hợp hoàn mỹ 100%, không chút tỳ vết nào!Xem như tu sĩ thổ dân ở thế giới tu luyện này, muốn làm tới điểm này thì không khổ tu và phối hợp mấy năm thì đều làm không được a!Tại sao?”!” Đột nhiên, Hạ Nhất Minh phản ứng lại.


“Thanh Đế Trường Sinh thể ! ” Hạ Nhất Minh bừng tỉnh đại ngộ, phát hiện chính mình đã bỏ sót chỗ quan trọng của vấn đề.

Tất cả người chơi tu luyện, toàn bộ đều là chính mình dùng Thiên Mệnh chi thuật truyền thừa Thanh Đế Trường Sinh thể.

Nói đơn giản, công pháp chủ tu của tất cả người chơi chẳng những giống nhau như đúc, toàn bộ đều là tới từ Hạ Nhất Minh.

Đồng căn đồng nguyên, thân như huynh đệ.

Dung hợp hoàn mỹ tự nhiên là cực kỳ hợp lý!Hơn nữa chẳng những có thể hai hợp một, ba hợp một, bốn hợp một cũng có thể!”Chẳng lẽ, là bởi vì ta giáo huấn trước đó, để người chơi nghĩ thông rồi?” Hạ Nhất Minh tâm niệm vừa động, đột nhiên cười.

Trước đó người chơi đều nghĩ tự mình trang bức độc lập.

Thế nhưng là sau khi được Hạ Nhất Minh giáo huấn một trận thì đảo ngược suy nghĩ.

Tu vi Linh Mạch cảnh, cùng một thời gian chỉ có thể thi triển một loại pháp thuật.

Thi triển Hoả thì không thể thi triển Băng.


Thế nhưng nếu như là hai người cùng nhau thì sao?Một người Băng, một người Hoả, liên thủ với nhau không phải chính là Băng Hoả hai tầng sao?Kể từ đó là có thể liên thủ trang bức!”Những người chơi này thật đúng là một đám tiểu cơ linh quỷ!” Hạ Nhất Minh vui mừng tán thưởng một câu.

Sau khi Tinh Thần đoàn tiêu diệt đám yêu thú trong phạm vi vàn dặm, mười người chơi thì đang dọn dẹp thi thể, ba mươi người chơi còn lại thì thi nhau thi triển Nguyệt bộ, phân tán ra bắt đầu nhặt nhạnh ! không đúng, là tìm kiếm linh thảo và thiên tài địa bảo.

“Oa, chỗ này phát hiện một gốc!””Nơi này cũng có!””Ha ha ha, linh quả thật là nhiều!”! Những người chơi này đều vô cùng hưng phấn, thi nhau nhận dạng từng gốc linh thảo ra đồ tốt đều thu vào bên trong ba lô hoặc trong sọt.

Diệt quái xong đi nhặt linh thảo là thoải mái cỡ nào a?Một gốc linh thảo tới tay, đây không phải một gốc linh thảo!Mà là mấy trăm điểm cống hiến a!”Ừm, Tinh Thần đoàn không có vấn đề gì lớn, như vậy ta có thể bắt đầu đi sâu vào trong Thập Vạn Đại Sơn, điều tra cho bọn họ, để tránh người chơi đột nhiên gặp phải yêu thú Trúc Cơ cảnh mà tổn thất nặng nề!” Hạ Nhất Minh âm thầm nghĩ tới, thế là chân giẫm lên Phi Kiếm Minh Nguyệt, phá không mà đi!Lúc này, sâu trong rừng.

“Rầm rầm rầm!” Một con yêu thú to lớn có thân thể dài năm mươi mét, đang phẫn nộ phát động tấn công mãnh liệt!Đây là một con rết khổng lồ, lúc há to cái miệng rộng ra thì lập tức phun ra gai độc đầy trời!Hàng trăm chiếc gai độc dài hơn một mét, giống như những hạt mưa, bắn tung về phía một thân ảnh.

Hùng Bất Khuất Kiên Cường!”Tới hay lắm!” Hùng Bất Khuất Kiên Cường mỉm cười, hai mắt nhắm lại, lại mở ra lần nữa!Trong sâu thẳm con ngươi của Hùng Bất Khuất Kiên Cường, một đường vân kỳ lạ từ từ xoay tròn đột nhiên loé lên!Tâm nhãn!Ở dưới cái nhìn của Hùng Bất Khuất Kiên Cường, thế giới trước mắt thay đổi!Hàng trăm gai độc bay múa mà tới kia gần như bao phủ hết góc độ, nếu như là Hùng Bất Khuất Kiên Cường của trước kia, trừ khi sử dụng Độc Xà Chiến mâu Linh khí hạ phẩm, bằng không thì tuyệt đối trốn không thoát!Nhưng là hiện tại!Hùng Bất Khuất Kiên Cường bước ra một bước, đối diện với gai độc đầy trời lao tới, nhàn nhã như đi dạo vậy.

Quỹ tích công kích của mỗi một cái gai độc, đều mơ hồ hiển hiện lên ở trong mắt Hùng Bất Khuất Kiên Cường!Khi mưa gai độc hò hét mà qua bắn trúng vào trên cây đại thụ sau lưng Hùng Bất Khuất Kiên Cường, tạo ra tiếng nổ phanh phanh phanh vang trời, Hùng Bất Khuất Kiên Cường đứng ở trước mặt con rết khổng lồ mà không hề hấn gì.

“Yêu thú Trúc Cơ cảnh?””Cũng chỉ như vậy mà thôi!”Hùng Bất Khuất Kiên Cường nhàn nhạt mở miệng.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.