Tao Yêu Mày, Bạn Thân

Chương 4: Lời Thách Đố Kì Lạ


Đọc truyện Tao Yêu Mày, Bạn Thân – Chương 4: Lời Thách Đố Kì Lạ


Bước vào lớp với khuôn mặt không thể lạnh hơn. Chúng nó bước xuống hai bàn cuối – địa bàn của chúng nó. Nó ngồi cạnh hắn còn Thư ngồi cạnh Phong trên chúng nó. Ở góc khuất này, nó có thể ngủ thoải mái còn ăn chơi buôn bán với Thư được nữa chứ. Ai không biết nhìn qua tưởng nó là đứa xếp chót chứ chẳng phải trong top 4 của trường đâu.
– Vừa vào lớp đã học rồi. Xem ra con lợn này cũng không phải dạng lười cho lắm nhỉ…
Đấy. Phong cứ phát ngôn câu nào là lại động chạm đến nó, không thì cũng động đến Thư. Xem ra càng ngày anh lại càng rảnh rồi.
– Tao thấy mày nên học tập tao đi, Phong ạ.-Nó hất mặt lên nói với Phong
– Đương nhiên rồi tỷ tỷ. Ta có Nam ca ca ở đây rồi. Không phải lo cho ta.-Vừa nói anh vừa kéo hắn về phía mình.
– Mơ hả con. Nam là của tao thôi. Chỉ mình tao. Hiểu chưa muội muội? – Nó lại kéo hắn về phía mình rồi kéo đầu hắn xuống.
– Đúng rồi đấy. Tao là của Nhi thôi. Mày xê xê tao ra đi. – Hắn tiến lại gần xoa đầu nó rồi tuyên bố – Về với Thư của mày đi.
– Tình cảm sắt son của tụi mày làm tao muốn tan chảy quá – Thư quay xuống nói.
– Ghen hả? Kiếm anh nào đi. – Hắn nói
– Hôm nào tao với mày đi kiếm đi Nhi đi. – Thư biết nếu động đến nó thì thể nào hắn cũng lên tiếng.
– Mày rủ Phong đi. Đừng lôi Nhi Nhi của tao vào chuyện vô bổ này. – Đấy, y như rằng hắn một hai “Nhi của tao”.

– Chậc chậc, đời nhiều cạm bẫy lắm. – Thư và Phong quay lên.
– CÔ ĐẾN CHÚNG MÀY ƠI…CÔ VÀO…TEACHER IS ING…-Cái loa phát thanh của lớp kêu lên làm mọi hoạt động sống của tập thể 9B dừng lại.
Cô bước vào rồi nói:
– Nhi, Nam, Thư và Phong. Có chuyện cần nhờ mấy đứa đây.
Nó nhìn hắn với vẻ mặt khó hiểu. Sống và làm việc trong cái tập thể này hơn ba năm chứ ít gì, mỗi lần cô kêu tên chúng nó không phải chuyện than gia hoạt động cũng là chuyện đoàn đội.
– Có chuyện hả cô?
– Ừ. Ai đó đã gửi lời thách đấu với top 4 bọn con đấy.
Sau ba giây im lặng, cả lớp cùng phá lên cười. Hắn cũng khẽ nhếch môi. Từ khi top 4 được lập ra, đã có rất nhiều lớp đi thách đấu với tụi nó. Kết quả là không về tay không thì cũng top 5 trở xuống. Chưa ai thay thế được top 4 bọn nó cả.
– Luật như thế nào hả cô? – Thư hỏi.
– Không như mọi lần. Lần này thách giải đố. Bọn con có chơi không?
Ái chà chà ơi. Thách gì không thâch đi thách giải đố à. Nó và hắn ngày nào cũng cầm tờ tuần báo của bố chạy vào phòng rồi giải. Xem ra lần này có trò vui để xem rồi…
– Thua thì sao mà thắng thì sao cô?

– Thua thì hai ngày căntin và bốn vé công viên Thế kỉ. Còn thắng thì …
– Thì sao cô?
– Top 4 phải nói rằng bọn họ giỏi hơn bọn em về mọi mặt.
Hay rồi đây. Thắng thì không nói làm gì nhưng thua cơ. Xưa nay ai mà không biết tính tự ái của nó và hắn cao gấp mấy tòa nhà cao tầng. Bắt nó đứng trước mà tuyên bố bọn họ giỏi hơn à. Khó hơn cả đi xuống cống bắt chim vành khuyên ý.
– Bọn em chấp nhận. – Phong nói to.
– Cô sẽ gửi lại lời. – Cô nói rồi vước ra cửa lớp – Chúc các em may mắn!
Bốn đứa tụ tập lại ở một cái bàn góc khuất căntin.
– Ăn gì?
– Muốn ăn socola.
– Uống milo hả? Có ngay.
– Socola cơ mà. – Nó nói với theo.
Sau khi hắn và Phong nhận được sự ủy thác đi mua đồ ăn thì nó và Thư bàn tán xôn xao vụ giải đố.
– Không ngờ có đứa lại thách đấu bọn mình.- Nó nói
– Đấy không phải điều đáng ngạc nhiên mà là về phần luật chơi cơ. Ai trong cái trường này không biết mày và thằng Nam tự trọng cao ngang ngửa trời mà còn ra luật như thế.
– Xem ra lần này phải thắng bằng mọi cách rồi-Nó nở nụ cười như có như không.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.