Đọc truyện Tao Yêu Mày, Bạn Thân – Chương 22: Cấm Mày Giảm Béo.
– Nè, giận hả? – Nó vừa cầm cái nón bảo hiểm vừa dò xét hỏi hắn.
– Ừ. Mày suy nghĩ xem mày làm gì sai đi Nhi Nhi.
Hắn tiến lại gần đội cho nó cái nón bảo hiểm rồi nhấc nó lên xe phóng đi.
Nó ngồi trên xe suy nghĩ. Ai biết được hắn giận gì chứ. Vừa lúc nãy nó còn giận hắn, bây giờ hắn giận nó còn nó ngồi đây suy nghĩ về việc làm hắn giận.
Xem nào, từ lúc nó vào căn phòng rộng đó, nó đi bên cạnh hắn. Nó nghe theo hắn đợi hắn dưới nhà. Nó còn đi giao lưu kết bạn với mọi nguời nữa mà. Khoan, khoan…. Bạn hắn hình như…
– Bạn mày hình như toàn con trai nhỉ? – Nó hỏi.
– Không lẽ toàn gái. – Hắn bực tức. – Đi đâu?
– Ra chợ đêm chơi đi.
Thì ra là như vậy, hắn không thích nó nói chuyện tự nhiên với đám thanh niên đó. Mà sao không cho thêm con gái vào làm nó phải đi nói chuyện với đám con trai ngoài đó.
Chợ đêm……….
Hắn dắt xe đến bãi gửi rồi dắt tay nó vào chợ. Nhiều gian hàng bày bán các đồ như: túi, giầy, đồ ăn, ….. Nó chạy lung tung khiến hắn đi đằng sau tim muốn rớt ra ngoài.
– Chạy từ từ thôi Nhi Nhi.
Hắn gọi to. Nó chưa kịp trả lời lại hắn thì “Rầm”. Một nguời đàn ông ngoại quốc và một bé gái va vào nguời nó. Hắn chạy lại đỡ nó dậy và nói với nguời đàn ông kia:
– You do not have eyes? (Anh không có mắt à?)
– Sorry my child against too. (Xin lỗi, con tôi nghịch quá.) – Ông ngoại quốc cúi đầu xin lỗi.
– Your child does not look finished. (Anh trông con cũng không xong.) – Hắn cầm tay bị xước lên và nói. – You do my friend bleeding. (Anh làm bạn tôi chảy máu rồi.)
– Apologize to her, daughter. (Xin lỗi chị đi, con gái.)
Một cô bé tóc vàng đến đưa nó nó cái băng cá nhân rồi nói bằng giọng đáng yêu:
– Im sorry you beautiful . I bandaged the wound to help you offline. (Em xin lỗi chị xinh đẹp. Em giúp chị băng lại vết thương nhé.)
Cô bé lại gần rồi dán cái băng cá nhân vào tay nó. Xong xuôi, cô bé đứng dậy và đặt vào đó một nụ hôn rồi nói:
– My father taught me a kiss on the wound will not hurt anymore. (Bố em dạy đặt một nụ hôn lên đó sẽ hết đau.)
– Thank you. Then my pain . more careful next time offline. Ok? (Cảm ơn em. Chị hết đau rồi. Lần sau em cẩn thận hơn nhé. Ok?)- Nó đỡ lấy cô bé rồi đưa cho nguời đàn ông.
– Ok.
Cô bé nói rồi người đàn ông đưa nó đi. Được một đoạn cô bé lại chạy lại chỗ nó, cầm tay nó đặt vào lòng bàn tay hắn và nói to:
– You defend well on her. (Anh phải bảo vệ cô ấy cho tốt đấy.) – Cô bé quay qua nó. – You are very lucky to have him next to it. Wish two people happy. (Chị rất may mắn vì có anh ấy ở bên đó. Chúc hai nguời hạnh phúc.).
Nói rồi cô bé chạy đi mất. Nó nhận ra bàn tay mình vẫn còn trong tay hắn nên vội rút ra. Hắn nắm chặt tay nó quay qua cười:
– Em ý chúc thì mình phải nhận tấm lòng chứ? Đi mau.
Hắn và nó đi khắp chợ, mua bao nhiêu quà cho cô và anh. Mua quà mà không mua đồ ăn thật là thiếu sót. Hắn dắt nó đi ăn từ cháo sườn sụn, nộm thịt bò, tokboki, rồi mua về bánh xèo ngọt, chè xuka, bánh cá hàn quốc, …
Nó ăn xong phè phỡn xỉa răng tại quán phở tíu trộn, nói:
– Mày ăn chậm thế, nhanh lên đi. Chậm như rùa ý.
– Mày ăn xong nói nhiều thế.
– Mày cho tao ăn riết rồi tao béo như lợn ý.
– Đúng đó. Béo như lợn ý.
– Mai tao giảm cân.
– Ai cho mày làm như thế. – Hắn quát to.
– Giật cả mình nữa. – Nó giật mình.
– Mày sút cân nào mày chết với tao. Béo như thế ôm mới thích, béo như thế đi nắng tao có chỗ che, …. Bao nhiêu lợi ích như thế mà mày giảm cân à.
– Biết rồi, xin lỗi đại ca. – Nó vội vàng nói. – Em sẽ béo hơn.
Hắn và nó buôn dưa một lúc thì thấy hai cái bóng dính như sam đi vào quán.
– Mày thấy quen không? – Nó hỏi hắn.
– Thư, Phong.
Hai cái bóng quay ra nhìn bọn nó. Trốn việc đây mà, thật sai lầm khi cho bọn nó đi. Biết thế nó đi luôn cho lành.
– Lại đây.
Đợi hai nguời ngồi an vị vào hai ghế đối diện, nó bắt đầu tra hỏi.
– Chúng mày trốn việc.
– 3 giờ sáng rồi đó cô nương. Tôi làm xong mới đi đấy anh nhờ. – Thư nói.
– Muộn thế rồi á. Về nhà tao ngủ nhớ. – Nó đề nghị.
– Đợi tao ăn xong đã. Đói gần chết. – Phong gọi đồ ăn.
Hắn và nó ngồi cãi nhau để đợi anh và cô ăn. Lượn lờ mấy vòng quanh chợ, mua thêm mấy món đồ như son, túi,…, mua thêm cả kem xôi, sữa chua thập cẩm, ……
Hai chiếc moto phi như bay về nhà nó. Sau một hồi càn quét thức ăn vừa mua, chúng nó lăn quay ra ngủ trong phòng khách không cần phân biệt gì hết.
Một ngày nữa lại trôi qua bằng hồi ức đẹp đẽ nhưng ai biết ngày mai có gì đang đợi họ.