Đọc truyện Tao Yêu Mày, Bạn Thân – Chương 10: Valentine
Sau ngày hôm qua, phòng nó được hắn chất đầy đồ ăn vặt. Từ snack cho đến sữa, từ thuốc đau bụng đến thuốc đi “ấy”. Cái gì cũng có, chỉ thiếu mỗi mấy em Hảo Hảo. Sáng nay, hắn vừa qua gọi nó rồi dặn nó xuống dưới nhà. Nó vừa bước xuống bậc thềm nhà thì ngạc nhiên. Hôm nay, Nam ca ca đi xe đạp điện.
Mẹ hắn mua xe cho hắn từ hồi lớp 6 cơ, nhưng hắn chỉ đi đúng một lần vì lí do rất củ chuối: nó thích lãng mạn. Còn nhớ hôm đấy, hắn chờ trước cổng nhà nó. Nó ra ngoài thì thấy hắn đứng cạnh xe chờ nó. Nó đi đến rồi bảo:
– Mày thích đi xe lắm hả?
– Ừ. Vừa nhanh vừa mát nữa.
– Tao không thích mày đi xe. Không an toàn lại chẳng lãng mạn gì hết. – Nó nhấn mạnh từ “lãng mạn”.
– Vậy đi nốt hôm nay thôi. Lần sau tao đi bộ cùng mày được chưa. – Hắn vừa đội mũ cho nó vừa nói. – Lên xe.
Trở về với thực tại, hắn đứng cạnh con xe điện rồi cầm mũ bảo hiểm đưa cho nó.
– Hôm nay mày đi xe hả?
– Ừ. Tao đi để đón mày đi ăn bánh mì chảo phố bên kìa.
– Vậy đi nhanh. – Nghe đến ăn, mắt nó sáng lên rồi nhảy tót lên xe hắn.
Hắn đưa nó sang phố bên rồi nắm tay nó đi vào cửa hàng.
– Cho hai phần chị ơi. Một phần có sữa Milo, một phần có hai trứng chị nhớ. – Hắn gọi to.
– Hôm nay mày chơi sang vậy. Hôm nay ngày gì vậy?
– Thích vậy đó.
Hắn ăn nhanh hơn nó. Đang ngồi nhìn nó ăn thì một bàn tay bé chìa ra trước mặt hắn.
– Mua hoa hồng tặng chị gái xinh đẹp này đi anh. – Một cô bé khoảng 5, 6 tuổi cất tiếng. Trên tay cô bé là một giỏ hoa hồng gói trong một tờ giấy.
– A, đúng rồi. Hôm nay là Valentine đó. – Nó reo lên.
– Mày thích chứ? – Hắn hỏi.
– Ừ ừ.
– Ở đây có bao nhiêu bông vậy cô bé?
– Có tất cả là 11 bông ạ.
– Vậy anh lấy mười bông nha. – Hắn đưa tiền cho cô bé rồi nhận lấy 10 bông hồng. – Tặng mày này.
– Cám ơn bạn Nam đẹp trai.
– Mà này, hôm nay là Valentine đó. Có thằng nào ngu si đến tỏ tình thì từ chối đi, nếu không gọi tao ra.
– Rồi. Tao biết mà. Ăn xong rồi. Đi thôi. – Nó kéo hắn đứng dậy rồi đi đến trường.
Sắp đến cổng trường đã gặp ngay Thư và Phong. Nó gọi:
– Thư, Phong.
– Ê. Khỏi ốm chưa mày? Nghe thằng Nam kể là mày đói quá xong ăn đồ hết hạn hả? Sao không gọi tao cứu viện cho?
Nó mắt tròn mắt dẹt nhìn Thư rồi trợn ngược mắt lên nhìn hắn. Hắn thấy thế liền khoác vai nó, nói nhỏ:
– Phải nói thế chứ, không lẽ lại kể là: 2h sáng, có một cô bé đói quá bóc gói mì tôm lên nấu xong rồi lăn quay cu đơ ra vì bị kích ứng à? Tao không thể làm như vậy được.
– Vậy mày nói tao ăn đồ hết hạn là được hả?
– Chắc được. – Hắn cười trừ.
Bước chân vào cổng trường thì có một hai chàng đến dúi vào tay nó và Thư hộp quà rồi chạy đi mất. Bọn nguời bên cạnh cũng bàn tán xôn xao.
– Nhìn kìa. Anh chị đó khoác vai nhau đi vào trường đó.
– Đẹp đôi thật.
– Nghe nói anh Minh Hoàng và anh Gia Bảo vừa tặng quà cho hai chị ý đấy.
Nghe thấy tên hai thằng vừa tặng quà cho Nhi Nhi và Tiểu Thư, hắn và anh chạy lại chỗ hai đứa kia vừa nói. Chờ cho nó và Thư đi khuất, hắn nói:
– Nói lại tên hai thằng vừa nãy?
– Minh Hoàng và…và Gia Bảo. – Hai cô gái vừa nãy còn nói hùng hồn lắm bây giờ lại lắp ba lắp bắp.
– Là ai. Kể rõ. – Lần này lại đến Phong nói.
– Hotboy khối 9 năm nay đó anh. Đứng thứ ba và bốn của khối. Gia cảnh giàu, theo đuổi chị Nhi và Thư từ lớp 6 ạ. – Hai cô bé cứ nói mà không để ý rằng mặt hai anh chàng đen lại.
– Hơn bọn tôi ?
– Đương nhiên là không. Anh đứng nhất trường còn hai anh ấy chỉ đứng nhất khối thôi. – Hai cô bé vừa lắc đầu vừa nói.
Hắn và Phong vác cái bộ mặt đen sì, sưng xỉa tiến vào lớp. Thấy nó và Thư thản nhiên gác chân lên bàn ôm hộp quà của tên Minh Hoàng gì đó mà vừa được tặng, hắn và anh bắt đầu sôi tiết. Hắn và Phong tiến đến rồi bắt đầu nói nhảm:
– Mê trai bỏ bạn. Không xứng quân tử.
– Đúng vậy. Có mỗi hộp quà cũng vui thế. Về nhà tao tặng mày một đống.
– Sáng nay tặng hoa chưa đủ nữa à.
– Sáng nay tặng socola cũng chưa no hả?
Nó và Thư nghe được một lúc cũng hết kiên nhẫn, gào to vào mặt hắn và Phong:
– Hai thằng mày bị ngộ hả? Nói nhảm lắm thế.
– Nói từ sáng đến giờ không mỏi mỏ à?
Bực mình, nó và Thư đi xuống căntin. Chỉ còn một bước chân nữa ra khỏi lớp thôi thì va vào một người.