Tang Thi Ngụy Trang Chỉ Nam

Chương 29: Châm ngòi . .


Đọc truyện Tang Thi Ngụy Trang Chỉ Nam – Chương 29: Châm ngòi . .

Edit: Chrysanthemum

“Là ngươi!” Diệp Tử Linh dùng tốc độ nhanh nhất xoay người, bày ra tư thế phòng bị.

Mặc kệ bản thân cậu và Clare có mối quan hệ như thế nào, hiện tại cậu đứng bên loài người nên đồng nghĩa với việc hai người là kẻ thù. Hiện tại xem ra chuyện này rất có khả năng bản thân đã bị tang thi bố trí cạm bẫy từ trước, cho nên vào thời điểm kia mới có thể thả bọn họ chạy mà không cần phải lập tức xuống tay.

Chẳng qua làm như vậy là vì cái gì? Đùa giỡn người ta chơi sao? Diệp Tử Linh tạm thời đoán không ra nguyên nhân đối phương làm như vậy.

“Xem ra các vị đều không muốn nhìn thấy tôi, bất quá không sao, dù gì nhân vật chính hôm nay nguyên bản không phải tôi, không muốn nhìn đến tôi cứ làm như không thấy là được rồi.” Thanh niên tóc đen cười tủm tỉm nói, đồng thời lùi qua bên cạnh một bước, để lộ ra thân ảnh đằng sau lưng hắn.

Nguyên soái tang thi Clare Clomann!

“Không nghĩ tới phận người như chúng ta thế này thế nhưng lại có thể làm phiền nguyên soái Clare Clomann tự thân xuất mã, thật là quá vinh hạnh.” Đối với việc Clare Clomann xuất hiện thì Vu Nhất Hàn cũng không quá kinh ngạc, chỉ có nhíu mày một chút.

“Xem ra ngươi tựa hồ không quá kinh ngạc đối với việc ta xuất hiện.” Clare học theo động tác của Vu Nhất Hàn mà nhướng mày, đối với việc Vu Nhất Hàn lạnh nhạt cũng không thể hiện biểu tình gì quá kinh ngạc, lắc lắc ngón tay hướng Vu Nhất Hàn, “Quân sư của thành Hắc Thạch, Vu Nhất Hàn phải không, ngươi hình như cũng có chút danh tiếng trong loài người, có điều lần này các ngươi thua rồi a.”

Lần đầu tiên Vu Nhất Hàn thay đổi sắc mặt, từ “các ngươi” từ miệng Clare Clomann khiến hắn có một loại dự cảm phi thường không tốt.


Sẽ không đâu, chuyện này chỉ có hắn, thành chủ còn có đội trưởng ba người biết, người được phái đi cũng đều là tử sĩ, thậm chí ngay cả bản thân hắn còn tự thân xuất mã tung hỏa mù, hẳn là không để lộ chút nào mới đúng. Có điều nhìn điệu bộ của Clare Clomann cứ như là nắm rõ hành động của bọn họ trong lòng bàn tay?

Trừ phi Clare Clomann có năng lực tiên đoán, bằng không thì trong quá trình nhất định có người nào đó làm lộ chuyện.

Vừa nghĩ tới người trong nhà có khả năng xảy ra vấn đề, Vu Nhất Hàn liến vô cùng đau đầu, chuyện này đối với hắn hay là đối với thành Hắc Thạch mà nói đều là một đả kích trí mạng.

Clare nhìn sắc mặt Vu Nhất Hàn hóa đen, khóe miệng nâng lên một cái cười nghiễn ngẫm: “Thiên hạ không có bức tường nào cản được hết gió, không nên tự đề cao chính mình quá a.”

Diệp Tử Linh nghe được màn đối thoại của hai người, hàng mày nhăn lại rõ ràng, cậu cũng không phải đứa ngốc, sẽ không ngay cả ý tứ rõ ràng như vậy mà cũng nghe không hiểu, xem ra cậu chính là kẻ ngu ngốc bị người lợi dụng, đặt ở bên ngoài hấp dẫn sự chú ý của tang thi để cho Hình Duệ Tư và Vu Nhất Hàn cùng ngầm làm một ít trò nhỏ.

Khó trách Vu Nhất Hàn trước sự xuất hiện của Clare Clomann không có chút ngoài ý muốn nào, hại cậu còn đang phiền não không biết nên giải thích với Vu Nhất Hàn như thế nào về việc không có người liên lạc, hiện tại xem ra cậu lo lắng thừa rồi, ngay từ ban đầu Hình Duệ Tư đã không trông cậy vào bọn họ có thể phá vây.

Cậu lại bị Hình Duệ Tư đùa giỡn lần nữa!

Diệp Tử Linh nghĩ ngợi mà có chút ảo não, Hình Duệ Tư người này bấy giờ bỏ ra tiền đặt cược thật lớn, thậm chí ngay cả hai an hem thân tín bên người cũng lấy ra làm ngụy trang, chẳng lẽ hăn không sợ tang thi một lưới bắt hết bọn họ sao? Hay là Hình Duệ Tư còn nắm chắc điều gì?


Vừa nghĩ tới một loại khả năng khác, Diệp Tử Linh thầm kinh sợ trong lòng, bàn tay đang thả lỏng bất giác lại nắm chặt.

Nếu đây mới thật sự là bài thử của Hình Duệ Tư, cậu nên ứng phó như thế nào đây?

“Nguyên soái Clomann là đang ám chỉ cái gì đây, có điều ngươi cho rằng chỉ như vậy là có thể châm ngòi ly gián sao?” Vu Nhất Hàn im lặng thật lâu, lúc này mới có chút miễn cưỡng lên tiếng, có điều lời này không biết là đang nói cho ai nghe.

“Có châm ngòi ly gián hay không thì phải tùy vào phán đoán của chính ngươi.” Clare nhún vai, sau đó ra hiệu cho tướng lĩnh tang thi tóc đen đứng một bên, “Lâm Diễm, đem lễ vật đã chuẩn bị tốt đến đây đi.”

Vài người loang lổ máu rất nhanh bị ném tới trước mặt đoàn người Diệp Tử Linh. Nhưng người này đã không thể gọi là người nữa, tất cả bọn họ đã không còn nhìn ra nhân hình, thậm chí trong đó có một cái nhìn qua giống như là một đống thịt nát. Không biết tang thi đã động tay chân gì đó mà những người này thế nhưng lại không ai chết đi, tất cả mọi người đều lấy phương thức phi thường thống khổ sống sót.

Cái này làm không chỉ Vu Nhất Hàn, ngay cả những người còn lại đều thay đổi sắc mạt, sau lưng gợn lên một tia hàn ý thật sâu. Ngoài trừ Diệp Tử Linh, những người khác đều rõ ràng vài cái thân tàn trước mắt này là gì.

“A, cỏn phải cám ơn các ngươi, vài ngày đây ta chơi đùa thực sự rất vui vẻ.” Đầu ngón tay Lâm Diễm vuốt ve thiết liên bên hông, khóe miệng nâng lên một cái mỉm cười có chút biến thái.

Những người này hiển nhiên là bị hắn tra tấn thành cái dạng này.


Diệp Tử Linh muốn mở miệng nói cái gì đó, môi giật giật, cuối cùng vẫn là không có lên tiếng. Hiện tại hiển nhiên không phải cơ hội tốt để cậu mở miệng, dù cho cậu biết Clare sẽ không lộ ra biểu tình gì khiến cho cậu bị bại lộ thân phận, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Hiện tại đến cả kẻ ngốc cũng biết đây là một cái bẫy, cạm bẫy của tang thi bên này phi thường rõ ràng, cũng không biết kế hoạch ngầm của Hình Duệ Tư là gì, Diệp Tử Linh không tin Hình Duệ Tư lại mặc kệ sống chết của hai an hem tâm phúc đây.

Diệp Tử Linh trộm liếc nhìn Vu Nhất Dục một cái — muốn phát hiện trên mặt Vu Nhất Hàn có biểu tình gì thì không có khả năng, phát hiện trên mặt Vu Nhất Dục toàn là vẻ kinh ngạc và lo lắng, hiển nhiên Vu Nhất Dục cũng không biết tình huống hiện tại.

Hay là cứ tạm thời ngồi chờ sự việc phát triển đi, nhân vật chính của trận này không phải là cậu, cũng không cần phải hết sức mình như vậy.

“Giết bọn họ đi.” Vu Nhất Hàn với sắc mặt xanh mét phân phó cho Thứ, Thứ dùng dao găm với tốc tốc độ nhanh nhất giải quyết vài người đã không còn nguyên vẹn, giúp cho bọn họ thoát khỏi thống khổ.

Với thương thế như vậy thì dù cho là dị năng giả hệ chữa trị cũng bất lực, tốt hơn hết vẫn là nhân từ trực tiếp đưa tiễn họ đi.

“Các ngươi rốt cuộc muốn thế nào, lần ra ngoài này không phải là muốn cho cúng tôi xem xong rồi tự tìm chết chứ?” Vu Nhất Hàn rất nhanh tỉnh táo lại, lạnh giọng nói.

Đáp trả lại Vu Nhất Hàn chính là thiết liên xuất quỷ nhập thần của Lâm Diễm, thiết liên trực tiếp chui từ dưới đất lên trói chặt Thanh Điền, sau đó, buộc chặt.

Thanh Điền còn chưa kịp phản ứng đã bị thiết liên xiết thành một đống thịt nát.

Clare tiếp tục lắc lắc ngón trỏ với Vu Nhất Hàn: “Không nên tùy ý đoán hành động của ta a, bằng không ta không thể cam đoan sau đó sẽ phát sinh chuyện gì.” Dừng một chút, “Đúng rồi, ta hình như quên nói, ta ghét nhất chính là mấy kẻ mưu trí hay giở trò.”


Diệp Tử Linh nhìn Clare như vậy cảm thấy có chút xa lạ, tựa hồ một Clare lỗ mãng thất thường trước kia mới là bằng hữu mà cậu quen biết, chứ không phải một Nguyên soái tang thi không biết lý lẽ như hiện tại.

Cậu ngay khi ý thức được điểm này liền lập tức bày ra tư thế phòng ngự, không để cho Lâm Diễm có bất luận khả năng thừa cơ nào. Vu Nhất Dục cũng ngay lập tức phản ứng kịp thời lợi dụng thực vật xung quanh để bảo vệ hắn và Vu Nhất Hàn.

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?!” Trong thanh âm của Vu Nhất Hàn xuất hiện một tia nghiến răng nghiến lợi.

Không sợ đụng kẻ vô lý, chỉ sơ đụng kẻ vô lại, tình huống hiện tại mà Vu Nhất Hàn gặp phải chính là như vậy, dùng vũ lực áp chế nhất định không cách nào để cho hắn thuận lợi dùng mưu kế, chỉ có thể bị động để cho Clare nắm mũi dắt đi.

“Cũng không phải muốn làm gì, chỉ là muốn nhờ các ngươi giúp đem một lời nhắn trở về.” Clare thong dong nói, hiện tại hắn đang chiếm thế thượng phong, đương nhiên không nóng nảy, “Còn có, người mang lời nhắn về dường như hơi nhiều, như vậy đi, ta cho các ngươi ba mạng, về phần là ba người nào thì giao cho các ngươi tự mình quyết định, thời gian năm phút.”

Diệp Tử Linh biến hóa sắc mặt, cậu có thể biết được Clare muốn làm gì, dường như Clare muốn bức cậu trở về phe tang thi kia!

Đối với tiểu đội này mà nói, cậu chính là người ngoài, Vu Nhất Hàn tuyệt đối không có khả năng vì cậu mà hy sinh nhưng nười khác, chớ nói chi còn có một người em của hắn. Cho nên hay nói người bị hy sinh chỉ có thể là cậu.

Mà cậu, tuyệt đối cậu sẽ không nhận mệnh bị đưa làm vật h sinh.

Thân phận tang thi của cậu bị bại lộ nhanh như vậy sao… Có điều trức tiếp lật tẩy thân phận tang thi của cậu không phải nhanh hơn sao, vì cái gì lại dùng phương thức này?

Diệp Tử Linh nhìn thoáng qua Clare, đáy mắt hiện lên một cái cười khổ khó hiểu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.