Bạn đang đọc Tận Thế Tiêu Hồn Động – Chương 71: Thê Thảm
“Anh bình tĩnh một chút!” Lục Dĩ Minh kéo tay Lôi Dịch xuống “Dị năng của cô ấy đối với người khác mà nói thì tác dụng không lớn, nhưng với việc sinh tồn chắc chắn không có vấn đề gì, tôi thấy cô ấy trực tiếp biến mất, chắc hẳn là biến thành cái gì đó mà trốn đi, tôi nhớ rõ vị trí, chờ sau khi sắp xếp tốt cho giáo sư tôi và anh cùng đi tìm cô ấy!’
Lục Dĩ Minh nói làm cho Lôi Dịch bình tĩnh lại, đúng vậy, suy luận về năng lực sinh tồn đơn lẻ không ai mạnh mẽ so được với Sở Du Ninh, nhưng nghĩ đến ánh mắt ỷ lại tín nhiệm của cô Lôi Dịch liền thấy buồn, vậy mà hắn đến tận bây giờ mới phát hiện ra cô đã xảy ra chuyện, về sau cô còn có thể dùng loại ánh mắt này để nhìn hắn nữa hay sao?
Sở Du Ninh chờ đến khi người đều đi hết, tang thi cũng chỉ còn dư lại vài ba con mới đi ra, lại một lần nữa biến thành tang thi cô còn có chút không quen.
Hoạt động tay chân một chút cô miễn cưỡng tìm được một chiếc xe không thể đi, lôi thi thể ở bên trong ra Sở Du Ninh ngồi lên.
Tuy rằng bị bắt phải rời khỏi Lôi Dịch, nhưng tốt xấu gì cũng không có chết, chỉ cần trở lại trong đội áy náy của lôi Dịch đối với cô chỉ biết là nhiều lên chứ không phải ít đi, từ một góc độ khác mà nói cũng coi như là chuyện tốt nhỏ nhoi.
Sở Du Ninh cũng không coi nhẹ cảnh ngộ của chính bản thân mình, những ai hay than khóc và hối tiếc về bản thân mới chân chính là kẻ yếu, cô cũng không bao giờ thương tâm vì người khác đối xử với cô như thế nào, đó là cảm xúc vô dụng nhất.
Cô chỉ cần nghĩ trong hoàn cảnh xấu tìm kiếm đường ra như thế nào, hơn nữa đem những những lợi ích này đẩy lên cao nhất là được rồi.
Nếu muốn làm Lôi Dịch càng áy náy, thì cô sẽ không thể để bị tìm được nhanh như vậy, cũng không thể đưa chính mình tới cửa, cho nên thành phố phía trước chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Tuy rằng cô có dự cảm không tốt, nhưng hiện tại đã không còn sự lựa chọn.
Cảm ơn số lượng tang thi nơi này cũng đủ lớn, đến bây giờ nhóm Cao Dương cũng không chiếm xong được thành phố này.
Sở Du Ninh đối với nơi này cũng coi như quen thuộc, quen cửa quen nẻo tìm được siêu thị kia, từ cửa siêu thị tiến vào, trên đường một tang thi cũng không đụng phải, điều này có chút kỳ lạ.
Tìm một ít đồ ăn đơn giản ăn một chút, Sở Du Ninh dự tính thăm dò lại hoàn cảnh nơi này, rốt cuộc rời đi lâu như vậy, có quỷ mới biết nơi này lại xuất hiện thêm đại gia hỏa nào tới nữa.
Lần trước thời điểm Sở Du Ninh ở tại đây có dọn dẹp qua phòng điều khiển, cũng không biết hiện tại có còn vận hành hay không.
May mắn chính là, hệ thống giám sát vẫn còn vận hành, chỉ là máy phát điện đã bị phá, cũng không biết còn có thể kiên trì được bao lâu.
Cô thuần thục vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem xét theo dõi, từng bước từng bước nhìn qua nghi hoặc cau mày, vì cái gì mà trên hành lang đến một tang thi cũng đều không có, không đúng nha!
Cho đến khi cô nhìn đến khu vực trên giường cùng đồ dùng quen thuộc không khỏi choáng váng, hai thứ kia lăn lộn ở trên giường có chút quen mắt nha!
Một người là tang thị cao cấp hệ tinh thần kia cô còn có thể lý giải, rốt cuộc thì cô cũng có dự cảm từ trước.
Chỉ là một người khác đâu… kia không phải là nữ tang thi trí tuệ thông minh đã gặp phải lúc trước sao? Bọn họ đang làm gì? Làʍ ŧìиɦ sao?
Nữ tang thi tựa hồ có chút ngây ngốc, hẳn là bị khống chế, không có gì bất ngờ xảy ra chính là tang thi cao cấp là dị năng tinh thần.
Tang thi cao cấp nhìn qua có chút bực bội, động tác quá thô lỗ, một chút không cẩn thận đã kéo đứt cánh tay của nữ tang thi xuống dưới.
Hắn đẩy cây gậy thịt thọc về phía nữ tang thi, nhưng có thể là cơ thể tang thi quá cứng, hắn thọc không vào, ngay sau đó hắn liền gào lên giận giữ, không còn quan tâm mà ra sức thọc vào, không chỉ không thọc vào được, còn đem nữ tang thi phía dưới thọc nứt ra.
Hơn nữa bởi vì sức lực quá lớn, hai chân đều bị kéo đứt xuống.
Nhìn nữ tang thi vừa rồi còn kiêu ngạo vô cùng trở nên thê thảm như thế này, Sở Du Ninh không khỏi run run lên một chút!
Không đúng, bạn gái của tang thi này đâu? Hắn rất vất vả mới tìm được bạn gái trở về, như thế nào lại có thể đi lêu lổng với những tang thi khác được đây.
.