Tận Thế Song Sủng

Chương 418: Tiến cấp nhìn thấy chân tướng tương lai


Đọc truyện Tận Thế Song Sủng – Chương 418: Tiến cấp nhìn thấy chân tướng tương lai

Dị năng cấp năm, không chỉ cao hứng vì dị năng càng cường đại thêm mà còn hưng phấn vì có thể nhìn thấy tương lai, nhìn thấy cái gọi là chân
tướng.

Cô vừa nói đau đầu, Bạch Thất không chút do dự lập tức ôm ngang Đường Nhược lên, quay đầu nói: – “Các người quét dọn chiến trường.” Rồi sau
đó đưa người đi vào ký túc xá tầng hai.

Ở đây rất nhiều người không biết vì sao hai người như thế, ồn ào hỏi thăm lẫn nhau:

– “Chị Đường làm sao vậy?”

– “Không biết sao nữa?”

– “Chẳng lẽ là muốn tiến cấp?”

– “Thật vậy sao? Lại tiến cấp, dị năng chị Đường cấp bao nhiêu rồi?”

Có nhiều người vẫn còn giật mình vì việc zombie tự động quay người bỏ đi.

– “Vì sao tự dưng zombie đi rồi?”

– “Đúng vậy, tại sao phải tự chính mình rời khỏi, giống như có người kêu gọi vậy.”

Mọi người trong đoàn đội Tùy Tiện thấy tình hình như vậy, lai nhìn
hình ảnh Bạch Thất và Đường Nhược cùng rời đi, ổn định tinh thần đưa ra
mệnh lệnh quét dọn chiến trường, sắp xếp lại nhân viên tuần tra.

Bạch Thất đưa Đường Nhược đến một văn phòng. Ở đầy đồ đạc ngăn nắp,
hiển nhiên vẫn chưa có người nào đến đây. Bạch Thất ôm Đường Nhược đến
ghế salon sau đó khóa cửa lại, kéo tủ chứa đồ bên cạnh qua ngăn chặn
cánh cửa.

Giờ phút này Đường Nhược đã cảm thấy đầu của mình bắt đầu đau nhức,
căn cứ vào kinh nghiệm trước đó, cô rất nhanh lấy trong không gian tất
cả những thứ cần dùng đều đem ra hết.

Cô nhìn thấy Bạch Thất bước nhanh đến rồi ôm lấy cô, cười cười: – “Ông xã, không cần lo lắng quá.”

Một tiếng này ông xã này gọi thật ngọt ngào hạnh phúc, Bạch Thất lại
say không đứng dậy nổi. Tuy anh biết tiến cấp không gặp nguy hiểm gì
nhưng nhìn thấy đôi chân mày cô cau tít lại thì anh vẫn không vui nổi,
chỉ ôm cô ngồi vào trong bồn tắm.

Cứ như vậy, trong chốc lát Đường Nhược đã nhắm mắt lại chống chọi với cơn đau đầu rồi. Quả nhiên, cô vẫn đau đến mức ngất đi,
sau khi ngất đi rồi lại tiến cấp.

Lần này cô nhìn thấy càng nhiều hình ảnh hơn, bầu trời đen kịt lác

đác vài vì sao, côn trùng tiến hóa trở thành dị thú hung tàn, màu đen
chắc chắn chiến xa bốn bánh uy phong rồi, bên trong vòng bảo hộ đèn đuốc sáng trưng của một thành phố, trong thành phố có một đám người ăn mặc
khác nhau, còn có trong phòng thí nghiệm được nuôi dưỡng bên trong dịch
dinh dưỡng chính là Bạch Thất!

Nhìn thấy Bạch Thất, trong ý thức của Đường Nhược muốn nhìn thấy anh
nhiều khía cạnh hơn để truy tìm nguyên nhân sự việc. Cô cảm thấy bây giờ giống như mìnhc cầm máy DV quay phim, đem những gì mình nhìn thấy quay
lại, chứa đựng trong đầu óc.

– “Lúc nào tinh thần nguyên của anh ta có thể phục hồi lại như cũ?”

– “Chắc phải mất một tháng nữa, bây giờ tiến sĩ đang cố gắng!”

– “Tiểu Nhược Tiểu Nhược, tinh thần nguyên của xác khô này sống lại
rồi! Cái này chính là một phát hiện vĩ đại trong khoa học lịch sử của
chúng ta! Không chỉ là khoa học lịch sử, mà còn là phát hiện vĩ đại hạng nhất trong nghiên cứu lịch sử, chúng ta sẽ biết ngàn năm trước khi đến
cùng đã xảy ra chuyện gì!”

– “Tinh thần nguyên phát ra vì sao lại không có phím next chứ? Coi
như vậy thật quá chậm! Chẳng lẽ còn phải ngồi đây xem hết nhật ký trưởng thành cả đời của cậu ta sao?”

– “Bây giờ không thể cắt tinh thần nguyên của cậu ta, chúng ta chỉ có thể xem tất cả trí nhớ của anh ta, để tìm hiểu nguyên nhân thật sự bộc
phát vi rus lúc đó là gì.”

– “Được rồi, vậy cứ từ từ xem đi.”

– “Này, trong nhà xác khô này cũng xem như không tệ, thì ra ngàn năm trước là như thế này đấy.”

– “Ừ, đầu óc cũng không tệ nha, mới ba tuổi đã học thuộc bảng cửu chương rồi kìa.”

– “Ai ôi!!! Nhìn không ra cậu ta còn có thể dùng chút mưu kế trả thù
người khác, nhìn anh họ của cậu ta bị cậu ta chơi thảm quá.”

– “Đậu xanh rau má, nhìn hai tháng mà mới chỉ lên đến tiểu học, cứ tiếp tục như thế này chẳng phải mất ba năm rồi sao!”

– “Ai ôi!!! Thành tích coi như không tệ, đáng tiếc cha mẹ đều chết hết rồi… có học cho giỏi cũng cũng chẳng là cái rắm gì.”

– “Nhìn kìa, có cô nhóc lần lượt gửi thư tình cho cậu ta, người thứ mấy rồi? Tuổi còn nhỏ, mà đã biết trêu hoa ghẹo nguyệt rồi.”

– “Ôi, người nhà lại chết thêm một người, ngay cả ông ngoại cũng
chết, thật đáng thương, xem ra ngoại trừ tiền với đầu óc, cậu ta thật
đúng là không còn cái gì rồi… ”


– “Này, ngày đó đính hôn còn bị vị hôn thê bỏ rơi, thật sự là… Cuộc đời của cậu ta thật đúng là bi kịch nha…”

– “Ôi đến rồi đến rồi, rốt cục tận thế đến rồi, mẹ nó đấy, tôi
xem cả một năm, cuối cùng cũng nhìn thấy trọng điểm rồi! Ông đây thật
không dễ dàng mà, một năm này đều chỉ vui chơi giải trí trong phòng thí
nghiệm thôi đấy!”

– “Đây là thế giới ngàn năm trước sao? Những thứ này là vật gì? Là ký ức ghi lại zombie sao? Cái xác không hồn sao? Lúc trước người ta thật
sự đánh nhau với những thứ này à!”

– “Nhìn xem những thứ đánh mất hình dáng kia giống như rất yếu nha,
làm sao con người còn đánh không lại? Chết thảm như vậy, thật vô dụng
quá đi?!”

– “Ôi, cậu ta còn bị chú ruột đánh, tận thế đến, cuộc đời của cậu ta còn là một bi kịch ah.”

– “Ôi, ngay cả căn phòng rách nát nhất của căn cứ cũng không có được, lo lắng đến thê thảm như vậy, ngay cả chữ thảm cũng nói không tả nổi
tình cảnh của cậu ta.”

– “Có điều người này cũng không phải không có ưu điểm, cậu ta rất
kiên cường đầy nghị lực đấy, bằng không nếu là người bình thường, trải
qua nhiều chuyện thê thảm như vậy hoặc mắc bệnh tự kỷ hoặc là sớm tìm
đến cái chết rồi. Khó có được cậu ta vẫn còn luôn kiên trì, không dựa
vào người khác càng không bán đứng bản thân. Ngẫu nhiên còn giúp đỡ
những người thảm hại hơn mình, ừm, thật đáng quý.

– “Ôi, thật đáng thương, cậu ta đã cố gắng lâu như vậy, nếu nhiệm vụ
lần này thành công thì có thể xoay người trôi qua ngày tốt lành rồi,
thế mà lại chết đói trong hốc tường, quả thật là thảm kịch của xã hội
mà!”

– “Rốt cục kế thúc rồi, cuối cùng cũng xem xong cuộc đời bi đát của
người này rồi. Xem hết một năm, cuối cùng cũng được giải phóng! Bằng
không phải xem nữa, tôi thật con mẹ nó hoài nghi bản thân mình có phải
yêu cậu ta luôn rồi không!”

– “Tiểu Nhược Tiểu Nhược, làm sao em cứ nhìn chăm chú cái xác khô kia mà không nói lời nào thế hả? Cậu ta xấu như vậy, ngay cả một chút thịt
cũng không có, em còn nhìn chăm chú như vậy, không thấy buồn nôn sao?”

– “Không nên gấp gáp, bây giờ đã tinh luyện được tinh thần nguyên của xác khô này, chỉ cần lấy ra một khối tế bào nguyên vẹn của cậu ta thì
có thể nuôi dưỡng được thân thể của cậu ta, lúc đó để cậu ta phục sinh

cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.”

– “Thì ra khoa học kỹ thuật tiến bộ như vậy.”

Cuối cùng Đường Nhược đã nghe được giọng nói của chính mình: – “Phục sinh anh ấy, mất bao lâu?”

– “Một tế bào muốn nuôi dưỡng ra một thân thể… Cái này chỉ sợ tốn
thời gian rất dài à, chỉ sợ phải mất hơn mười năm… muốn phục sinh một
người không phải chuyện dễ dàng, mục đích của chúng ta là vì tìm nguyên
nhân năm đó thế giới đại loạn, không cần phải phục sinh cái này… ”

– “Phục sinh anh ấy…”

– “Cái gì, cô Đường, cô nói…”

– “Tôi nói, làm anh ấy phục sinh, không tiếc bất cứ giá nào!”

– “Cô Đường…”

– “Tiểu Nhược, em có biết em đang nói gì không?! Tiến sĩ đã nói, điều này mất hơn mười năm! Một viện nghiên cứu hơn mười năm thời gian đại
biểu cho cái gì! Cho dù viện nghiên cứu này là của anh, anh cũng cần
phải phát lương đấy!”

– “Làm cho anh ấy sống lại, dùng tất cả mọi thứ của tôi!”

Hình ảnh thay đổi một lần nữa, tất cả đều là một vài hình ảnh đánh dị thú, chủng loại dị thú phong phú đa dạng, dị năng ở tương lai vô cùng
tươi sáng rực rỡ hơn so với hiện tại.

Nhưng trong hôn mê Đường Nhược rất lo lắng, cô thà rằng chính mình
không tiến cấp cũng muốn xem hết tất cả nội dung phía sau, vì vậy cô đi
đến khu ý thức tìm hình ảnh ở phòng thí nghiệm kia.

Sự thật, sự thật, cô cần biết sự thật. Cô không thể chờ đợi được nữa!

– “Tiểu Nhược Tiểu Nhược, anh có một tin tức tốt nói cho em biết,
tiến sĩ đã nghiên cứu ra không gian ngũ duy! Thông qua trục toạ độ, tinh thần nguyên có thể Vượt Qua Thời Không!”

– “Tinh thần nguyên có thể xuyên qua thời không của ngàn năm trước sao?”

– “Đương nhiên có thể!”

– “Có thể đem tinh thần nguyên của anh ấy đưa về thời không lúc trước không, để cho anh ấy được sống lại một lần nữa không?”

– “Có thể, nhưng làm cái này có được gì đâu?”

– “Ở kiếp trước anh ấy trải qua cuộc sống không tốt, em muốn cho anh ấy trôi qua thật tốt.”

– “Cậu ta sống tốt hay không tốt có quan hệ gì đến em đâu chứ?”

– “Có thể lấy tinh thần nguyên của em ra, xuyên đến thời không cùng anh ấy không?”

– “Em… em điên rồi?!”


– “Để em xuyên không rồi gặp nhau với anh ấy…”

– “Em có biết, trục tọa độ của không gian ngũ duy không cố định, nếu
như sai thời không, không chỉ em không thể tiến vào thế giới của cậu ta
mà lúc đó em còn bị tan thành mây khói hay không! Cho dù thành công,
lịch sử không thể thay đổi, thân thể của cậu ta chỉ có ba năm, sau ba
năm hắn vẫn phải chết đấy!”

– “Thế thì hãy để em cũng sống ba năm với anh ấy…”

– “Chỉ vì ba năm, em cảm thấy đáng giá sao? Bây giờ người Liên Bang chúng ta đều có tuổi thọ ba trăm năm đấy!”

– “Anh có tin trên thế giời có kiếp trước kiếp này không? Em muốn cùng anh ấy trải qua một đoạn kiếp trước kiếp này…”

Hình ảnh ngừng lại rất lâu, chỉ nhìn thấy người nọ thở hổn hển cùng
biểu lộ: – “Được, anh không thể thay đổi được em, anh để cho em Vượt Qua Thời Không cùng cậu ta gặp nhau! Để tinh thần nguyên của cậu ta xuyên
không trước thử không gian ngũ duy này thế nào!”

– “Không, trước dùng tinh thần nguyên của em làm thí nghiệm! Thành công rồi, mới dùng tinh thần nguyên của anh ấy!”

– “Em!”

Nếu kiếp trước không có duyên, đợi lặp lại lần nữa nguyện ở kiếp sau.

Cuối cùng Đường Như đã xem được tất cả ‘Sự thật”, cô mở to mắt tỉnh
lại thì thấy mình đã ở trên xe, được Bạch Thất ôm vào trong ngực.

Thấy cô giật giật, Bạch Thất lập tức cúi người nhìn xuống, nắm chặt
tay cô, thấp giọng hỏi thăm giống như hỏi một lần: – “Tiểu Nhược?”

Đường Như nghe được giọng nói của anh, giọng nói này như tiếng nước
chảy, róc rách di động, như tiếng ngọc bội phát ra âm thanh leng keng,
thật êm tai.

Người ở trong khu ý thức lạc vào cảnh giới kỳ lạ, xem hình ảnh lâu
như vậy, giờ phút này, dường như thật sự có chút cảm giác hoảng hốt.
Đường Nhược ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Bạch Thất đang cúi xuống nhìn mình.

Hai bên nhìn nhau.

Tất cả cũng giống như hình dáng ban đầu.

Hoa đào rực rỡ, ba ngàn phồn hoa

Lại giống như trên đời này, đơn độc chỉ có, một mình anh.

Ai cũng nói không biết anh có cái gì tốt, cũng không biết tại sao
mình lại yêu thích anh đến như vậy, nhưng chính là ai cũng không thể
thay thế được.

– “Bạch Ngạn, em còn chưa từng nói, I love you…”

Tình yêu, thì ra kể từ giây phút bọn họ nhìn nhau chính là vận mệnh đã sắp đặt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.