Đọc truyện [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân – Chương 27: Bắt đầu từ những trang sách
Bạn không nhớ từ bao giờ mà bạn lại có niềm yêu thích với sách cả, cũng không nhớ tựa bao giờ bạn lại coi sách như một phần không thể thiếu trong những chuỗi ngày lặp lại.
Lúc đâu, cái niềm yêu thích ấy chỉ là thoáng qua rất mong manh, nói đúng ra bạn lười đọc sách. Ấy vậy mà giờ đây khi nói về những quyển sách, quyển truyện mà bạn đã đọc thì cũng đủ làm người khác ngưỡng mộ ấy.
Thật ra bạn viết truyện từ lâu lắm rồi, năm lớp 7-8 lận. Nhưng hồi đó mơ hồ lắm, chỉ viết một hai câu rồi lại xoá đi hoặc là cất vào chỗ nào đó bí mật. Lâu dần khi kiếm lại thì cũng chả biết mình đã để đâu rồi.
Bạn cũng chưa bao giờ nghĩ mình lại có thể đi chia sẻ những mẩu truyện đời, nhưng phút trầm tư ngớ ngần, những suy nghĩ điên dại cho bất kì ai nghe ngoài những cô và cậu bạn thân.
Ừ, chắc bạn đã thay đổi rồi.
Mở lòng hơn chăng? Chắc vậy đấy.
Bạn nghĩ sẽ có rất nhiều người thắc mắc tại sao số lượng người theo dõi của bạn lại ít mà trong khi những mẩu truyện đời này vẫn luôn đứng đầu bảng xếp hạng, hay vẫn là những lượt đọc cũng có thể gọi là khá nhiều.
Thật ra cũng không cần quan tâm lắm đâu.
Bạn mới tham gia wattpad được hơn một năm thôi, vào khoảng tháng 12 bạn mới bắt đầu chập chững viết truyện. Nếu ai đã từng đọc chắc hẳn sẽ có nhớ đó nhỉ? Hi vọng thôi.
Bạn bắt đầu viết truyện bằng một cách nghiêm túc hơn là chọn cho mình những cốt truyện mang đậm chất teen thường gọi là teenfic, bạn cũng chả hiểu tại sao mình lại thích giọng văn già đời hơn là nhí nhảnh và trẻ trung so với tuổi.
Chắc là già.
Bạn giỏi đưa người khác vào câu truyện của bạn nhưng nó không là màu hồng mà là màu sắc rất thật, rất đỗi thân quen. Bạn cũng hi vọng những độc giả của mình cũng đừng nên quá tin vào điều ấy, về điều cuộc sống luôn tồn tại vào hoảng từ và công chúa, vào thiếu nữ nhà nghèo hay một anh chàng công tử. Nó có thật nhưng không phải dành cho mình và cũng đừng nên quá cầu xin nó.
Vì sao ư? Bạn sẽ hiểu sau nghĩ ngẫm lấy họ mình có thể làm gì? Mình có thể giúp gì cho họ? Họ sẽ mãi yêu mình chứ?
Hãy đặt cho mình một kế hoạch mà hay gọi là B, nó giúp bạn không lạc loài, không bước hụt và cũng chả cướp đi của bạn niềm tin vào cuộc sống.
Bạn có thể đúng không? Mở sách đọc và tận hưởng đi nào.
Đọc sách giúp bạn thích và muốn được sống hơn đấy.
Một quyển sách mà bạn nghĩ mọi người nên đọc đó là TẠM BIỆT, EM ỔN CỦA TỜ PI ấy. Nó giống như bạn vậy, rất đời và rất thật.
Nghe RIVER FLOW IN YOU trong khi đọc là một lựa chọn tuyệt vời và đúng gu nhất cho những buổi chiều đầu thu.
Thôi, bạn đi ngủ.
Ngủ ngon nhá.
Sam
11/9/2015
23:32