Tàn Độc Lương Duyên

Chương 201: Cũng Phải Lấy Được Chút Lợi Ích Từ Chỗ Anh Ta


Đọc truyện Tàn Độc Lương Duyên – Chương 201: Cũng Phải Lấy Được Chút Lợi Ích Từ Chỗ Anh Ta


**********
Chương 201: Cũng phải lấy được chút lợi ích từ chỗ anh ta.

Hướng Thu Vân rót một cốc nước uống hết, lúc ngồi lại trên giường thì tâm trạng đã khôi phục rất nhiều.

Tiếng điện thoại reo vang.

Hướng Thu Vân lấy điện thoại ra nhìn màn hình, nhận điện thoại: “Chị dâu.” “Ừ!” Lâm Quỳnh Chi nói: “Chị nghe người ta nói em đang tìm thiệp mời hôn lễ của ông cụ Lâm, em cần mấy tấm? Chỗ chị với anh của em có hai tấm, em cầm trước đi, nếu không đủ chị lại nghĩ cách tìm giúp em”
Hướng Thu Vân hỏi: “Chị dâu cũng không hỏi em muốn làm gì mà đã đưa thiệp mời cho em, không sợ em là gì đó không tốt, kéo cả chị với anh vào sao?” “Sợ cái gì?” Lâm Quỳnh Chi nói: “Có ba mẹ ở đây, có chuyện gì họ sẽ dàn xếp, cùng lắm thì lúc cần xin lỗi thì xin lỗi, nói tiếng xin lỗi cũng không mất mát gì, em cứ chơi cho thoải mái là được” ” Hướng Thu Vân nói: “Chị dâu, em nhớ trước kia chị không phải là người như thế” Lâm Quỳnh Chi nói: “Lúc trước chị rất ghét nét diễn của anh em, nhưng bây giờ chị phát hiện, có chuyện gì cứ tìm ba mẹ cũng rất tốt, bớt việc!”
Hướng Thu Vân nói không nên lời cảm giác trong lòng là như thế nào: “Chị dâu.” Chị dâu làm như thế, hoặc ít hoặc nhiều cũng có ý giúp cô xả giận trước mặt ba mẹ.

“Thiệp mời tự em đến lấy hay chị đưa cho em?” Lâm Quỳnh Chi không cho cô thời gian để sầu não, trực tiếp hỏi.

“Không cần, coi như đến lúc đó ba mẹ ra mặt xử lý thì cũng ảnh hưởng không tốt đến thanh danh của anh chị” Hướng Thu Vân nói: “Em nhờ Hạ Vũ Hào lấy thiệp mời cho em cũng được, em là người của anh ta, cũng phải lấy được chút lợi ích từ trên người anh ta chứ.

Một lát sau Lâm Quỳnh Chi mới lên tiếng: “Thu Vân, em thế này…!nếu chọc giận Tổng giám đốc hạ, cuộc sống của em cũng không tốt được.

“Chị dâu nghĩ nhiều rồi, Hạ Vũ Hào hiểu lầm em, làm nhiều chuyện không thể tha thứ được với em như thế, bây giờ dù em làm gì, anh ta cũng sẽ không trách em.” Hướng Thu Vân nói.


Thật ra cô cũng không biết ranh giới cuối cùng mà Hạ Vũ Hào có thể tha thứ cho cô là ở đâu, cô nói thế chỉ là không muốn để chị dâu lo lắng thôi.

“Tổng giám đốc Chúc hỉ nộ vô thường, căn ban không đoán ra được tâm tư, Thu Vân, em làm việc cũng đừng…!quá mức.

Lâm Quỳnh Chi dặn do vài câu xong mới cúp điện thoại.”
Hướng Thu Vân nắm góc áo, lúc đang muốn cất điện thoại, phần mềm lại hiện ra một thông báo mới—— #Bùi Tân của tập đoàn Bùi Thị vu oan club Mộng Hương dưới trước tập đoàn Hạ Thị, tập đoàn Hạ Thị sắp khởi tố#
Cô nhấn mở tin tức, là viết về chuyện xảy ra ở club Mộng Hương hôm nay.

Sau khi phóng viên dùng vài ba câu để nói rõ sự tình, giới thiệu ân oán tồn lại lâu năm của hai nhà Hạ, Bùi, sau đó cường điệu phân tích sâu vào nguyên nhân và mục đích mà Bùi Tân làm như thế, cuối cùng thuận tiện lần lượt đếm lại một lần những điểm đen trên người Bùi Tân.

Trước kia Bùi Tung cũng có không ít tin tức trái chiều, nhưng đều bị nhà họ Bùi ép xuống, không tạo được sóng gió gì.

Mà lần này tin tức chỉ vừa ra được nửa ngày, dưới sự giúp đỡ của tập đoàn Hạ Thị đã lên hotsearch hạng hai của weibo, trên mạng đầy tiếng mắng chửi Bùi Tân và tập đoàn Bùi Thị.

Dân mạng xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, chỉnh lí lại một lần tất cả những tin tức trái chiều trước kia của Bùi Tân, đăng lên.

Còn có một số tự nhận là bạn thân hoặc bạn gái cũ của Bùi Tân đứng ra vạch trần các loại tin tức đen của anh ta, cũng không biết là do bên tập đoàn Hạ Thị sắp xếp, hay đơn thuần là vì muốn cọ nhiệt.

Hướng Thu Vân rất rõ ràng, chuyện này lớn đến như thế, giá cổ phiếu của đập đoàn Bùi Thị khẳng định sẽ rớt, nói không chừng sẽ rớt không ngừng.

Trước kia lúc ở trường, cô nghe nói có người ức hiếp Giang Hân Yên, thế là đi đánh người kia một trận, kết quả bị người kia ta chụp hình đang lên mạng, nói cô bạo lực học đường.

Lúc ấy vì giá cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị rớt giá liên tục, giá thị trường bị bốc hơi hơn bảy trăm tỉ, vì chuyện này mà cô bị cắt tiền tiêu vặt một năm.

Bây giờ nghĩ lại, chuyện này đại khái cũng là Giang Hân Yên tính kế cô.

Chuyện này lớn như thế, cũng khó trách Hạ Vũ Hào bảo cô thấy được Bùi Tân thì gọi điện cho anh.

Cô thì cũng không có khúc mắc gì với Bùi Tân, chỉ là chiếm cái danh “bạn gái” của Hạ Vũ Hào, thì khẳng định sẽ bị Bùi Tân ghi hận.

Ngày tiếp theo, Hướng Thu Vận dậy sớm, nhưng không rời giường, cô không muốn gặp Hạ Vũ Hào, muốn chờ anh đi rồi mới xuống giường ăn cơm.


“Cốc cốc cốc!”
Hạ Vũ Hào gõ cửa, cô xem như không nghe thấy.

“Quên hôm qua tôi nói gì với em rồi à?” Âm thanh lạnh lùng của Hạ Vũ Hào vang lên ngoài cửa.

Hướng Thu Vân nhíu mày, bực bội lăn vài vòng trên giường, nén giận trả lời: “Vừa tỉnh, dậy ngay bây giờ đây.” “Tôi chờ em dưới phòng ăn.

Hạ Vũ Hào nói một tiếng, bước chân dần dần đi xa.

Hướng Thu Vân hít sâu một hơi, ngồi dậy thay quần áo, rửa mặt đơn giản một chút, đi xuống phòng ăn dưới lầu.

Trong phòng ăn, Hạ Vũ Hào đang xem một tờ báo buổi sáng, thấy cô đến, anh cất báo đi, đẩy sữa bò về phía cô: “Uống lúc còn nóng đi” “Tôi không thích uống sữa tươi.” Hướng Thu Vân nhíu mày nói một câu, kéo ghế ra ngồi xuống.

Hạ Vũ Hào ngẩng đầu nhìn cô một chút, thản nhiên nói: “Muốn uống cái gì? Tôi đi rót”
Hướng Thu Vân mím môi, bưng sữa bò lên uống vài hớp.

Hai người không nói gì nữa, trong nhà ăn chỉ còn lại tiếng nhai nuốt nhỏ bé của hai người.

Sau khi ăn xong, Hướng Thu Vân cầm khăn tay lau miêng: “Vài ngày nữa là hôn lễ của ông cụ Lâm, tôi muốn tham gia nhưng không có thiệp mời” “Đã chuẩn bị cho em rồi.” Hạ Vũ Hào đúng dậy, khoác áo vest vào: “Gửi video cho tôi, tôi sắp xếp người đăng lên cho em”
Hướng Thu Vân nói: “Không cần, anh đưa thiệp mời cho tôi là được, còn lại tự tôi có thể giải quyết.


“Không muốn liên lụy đến anh em, lại không còn người bạn nào khác, tự em cũng không có kỹ thuật như thế, giải quyết như thế nào?” Hạ Vũ Hào nghiêng về phía cô: “Bây giờ gửi video cho tôi, hay là chờ đến trước hôn lễ, em lại đến cầu tôi giúp em?” “Tích tắc tích tắc.”
Tiếng kim đồng hồ di chuyển vô cùng rõ ràng.

Hướng Thu Vân mím môi, hai tay rũ xuống người cố nằm chặt quần áo.

“Đi lấy điện thoại, tôi add wechat của em!” Hạ Vũ Hào cúi đầu thắt cà vạt, nói với cô.

Hướng Thu Vân nhấc mắt lên, lên đầu lấy điện thoại, mở mã QR ra đưa đến trước người anh.

“Nhờ người ta thì phải có thái độ của người nhờ vả, đừng có ẩn vòng bạn bè với tôi” Hạ Vũ Hào lấy điện thoại ra quét cô, trong ô xác nhận gõ hai chữ: bạn trai
Hướng Thu Vân nhìn thấy lời mới kết bạn mới, sắc mặt trần xuống: “Chuyện video tôi sẽ xử lí, không cần anh quan tâm” “…!Đồng ý kết bạn đi, mỗi ngày em đều ở chỗ của tôi, có xem vòng bạn bè của em hay không với tôi mà nói thì cũng chẳng khác gì nhau” Hạ Vũ Hào dừng một chút, thần sắc bình thường mà nói.

Hướng Thu Vân không nhúc nhích, anh trực tiếp cầm lấy điện thoại của cô, đồng ý kết bạn, sửa lại biệt danh là ông xã, sau đó trả điện thoại cho cô: “Muốn xóa hay block gì thì gửi video xong rồi tính.” “Tôi muốn một chiếc xe.” Hướng Thu Vân nhận lấy điện thoại, đổi chủ đề.

Không có xe cô không tiện đi đâu cả, quan trọng là sau này nhỡ đâu muốn chạy trốn cũng chẳng có xe mà lái.

“Em còn chưa thi bằng lái, lấy được bằng lái rồi mua cho em.” Hạ Vũ Hào đưa tay lên nhìn đồng hồ, quay người đi ra ngoài, đi được một nửa thì lại ngừng lại, quay người nhìn cô: “Đưa số thẻ căn cước cho tôi, tôi cho người đi đăng kí học cho em..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.