Đọc truyện Tam Tiểu Thư Lạnh Lùng – Chương 17: Gặp hai anh em nhà họ đình
Hàn Phong không biết chỗ nào gửi xe nên đi ra diamond vì trong đó có chỗ gửi xe và nó cũng ở trong sài gòn. Tất cả bước xuống chỗ giữ xe, hàng ngàn con mắt đang nhìn vào cả đám nhưng bộ ba nam và nữ không quan tâm. Tất cả đều đi ra chỗ đó để bắt đầu cuộc hành trình đi bộ do Minh Hân sắp đặt
“Đi đâu đầu tiên?”- Hàn Phong
“Đi ăn”- Diệu Anh
“Ở đâu?”
“Ở đó đi”- Diệu Anh chỉ nhà hàng đối diện
Hàn Phong đi tới đó đầu tiên, những người còn lại cũng đi theo nhưng Minh Hân là người đi chậm nhất. Thiên Mẫn đi không thấy Minh Hân thì quay đầu lại thì thấy Minh Hân đi từ từ, chạy lại đó nói:
“Sao vậy?”- Thiên Mẫn lo lắng hỏi
“Đau bụng”- lông mày Minh Hân nhăn lại
“Mày chịu được không?”- Diệu Anh đang đi thì nghe Thiên Mẫn nói Minh Hân đau bụng nên cô cũng quan tâm
“Được mà. Tụi bây đi trước đi, tao theo sau”
“Thôi. Đi chậm cũng đâu chết ai đâu, mày cứ đi từ từ”- Diệu Anh
“Ừ”
Bộ ba nữ bắt đầu đi từ từ. Bộ ba nam đi vào mà không thấy bộ ba nữ, Gia Minh là người nói đầu tiên:
“Ba người con gái kia đâu rồi?”
“Kia kìa”- Âu Dương Thiên
Bộ ba nữ đi lại đó, ngồi xuống. Bộ ba nam thì thấy bộ ba nữ ngồi nên cũng ngồi theo, Gia Minh ngồi đối diện với Thiên Mẫn, Âu Dương Thiên ngồi đối diện với Diệu Anh còn Hàn Phong thì đối diện với Minh Hân. Thiên Mẫn nói đầu tiên:
“Mấy anh qua đó ngồi đi. Tôi sợ bàn không đủ”
“Được rồi”- Gia Minh ủ rũ “lết” qua bàn kế. Âu Dương Thiên và Hàn Phong thấy vậy cũng “lết” theo nhưng không giống bộ mặt của Gia Minh. Thiên Mẫn chuyển qua chỗ Gia Minh nãy mới ngồi. Phục vụ đi lại đó hỏi:
“Mấy chị ăn gì ạ?”
“Một phần cơm chiên cá mặn, một phần mực xào sa tế, một phần tôm nướng muối ớt, một ly nước ép bí đao”- Thiên Mẫn
“Một phần mì xào singapore, một phần cá basa lăn bột chiên giòn, một phần mực sốt sa tế, một ly nước dưa hấu”- Diệu Anh
“Còn chị?”- Phục vụ nhìn Minh Hân
“Qua 8h30 chưa?”- Minh Hân nhìn Diệu Anh
“Rồi”
“Vậy một phần súp nấm tuyết cua, một phần bò nướng muối ớt, một ly sữa tươi nóng”- Minh Hân
Bộ ba nam bị “sốc” khi bộ ba nữ gọi món ăn. Bộ ba nam đều phán ra một câu: “Ăn như heo”
“Mấy anh ăn gì ạ?”- phục vụ đi tới bàn bộ ba nam cười nói
“Một phần súp hải sản, một phần cá hồi sashimi, một chai nước suối”- Hàn Phong
“Một phần cơm chiên hải sản, một phần tôm khoác long bào, một chai nước suối”- Gia Minh
“Một phần mì xào thập cẩm, một phần gà rán với sốt chanh, một chai nước suối”- Âu Dương Thiên
“Vâng. Mấy anh chị đợi chút ạ”- phục vụ cười nói xong liền ly khai
15 phút sau. Đồ ăn được bưng lên bàn của bộ ba nam và nữ, tất cả bắt đầu ăn, mới đụng đũa thì…
“Minh Hân đó à?”- Đình Phong đi lại bàn của bộ ba nữ
Bộ ba nữ không một ai trả lời, chỉ cầm đũa gắp đồ ăn, coi Đình Phong như người vô hình
“Anh là ai vậy?”- Hàn Phong nhướng mày
“Bạn trai của Minh Hân. Phải không em?”- Đình Phong nhìn mặt Minh Hân
“Phải, nhưng mà anh nói thiếu rồi. Chính xác là bạn trai cũ mới đúng”- Minh Hân cười nói, nhấn mạnh chữ “bạn trai cũ”
“Ừ anh quên”
“Có chuyện gì không? Nếu không có gì thì mời anh đi cho để chúng tôi còn ăn”- Thiên Mẫn xoay qua nhìn Đình Phong
“Không có gì hết. Chẳng qua là gặp bạn cũ nên mới qua đây.”
“Ai là bạn của anh?”- Diệu Anh
“Không phải bạn chứ là gì?”
“Kẻ thù”
Diệu Anh định nói thì Minh Hân đã nói trước
“Quản lý đâu?”- Thiên Mẫn lớn tiếng làm tất cả người trong đó đều giật mình
Mấy giây sau thì quản lý lên
“Có chuyện gì vậy thưa cô?”
“Anh kêu bảo vệ đuổi tên này cho tôi. Hắn làm phiền chúng tôi”- Thiên Mẫn nói giọng lạnh nhạy
“Cái này…”- quản lý khó xử
“Sao? Anh không muốn đuổi”- Diệu Anh
“Không phải nhưng mà đây là Đình thiếu gia”
“Thì sao?”
“Là người đã đầu tư cho nhà hàng chúng tôi. Nếu không có ngài ấy thì nhà hàng tôi đã không được như vậy”
“Anh cứ đuổi tên này ra. Chúng tôi sẽ đầu tư gấp ba lần”
“Vâng vâng. Bảo vệ, vào đây”- quản lý vui mừng
Mặt Đình Phong bây giờ đã đen hơn mặt bao công
“Anh hai”- Trang Vi đi lại chỗ của Đình Phong thì thấy bảo vệ dẫn Đình Phong ra ngoài
“Mấy người làm gì vậy hả?”- Trang Vi hét lên
“Chúng tôi chỉ theo lệnh thôi thưa cô. Người này làm phiền khách, không cho khách ăn”- bảo vệ
“Vậy khách đâu?”
“Đây? Kiếm chúng tôi làm gì”- Minh Hân đứng dậy nói
“Lâm Minh Hân?”
“Xem ra trí nhớ cô còn tốt, chẳng bù cho anh cô”- Minh Hân lắc đầu tỏ ra vẻ tiếc nuối
“Anh tôi làm gì cô mà cô muốn bắt anh ấy hả?”
“Anh ta làm phiền chúng tôi”
“Được rồi. Anh đuổi hai người này luôn cho tôi đi”- Thiên Mẫn nhìn bảo vệ chỉ vào Đình Phong và Trang Vi
“Vâng. Hai người đi theo tôi”
Bảo vệ dẫn hai anh em nhà họ Đình ra ngoài. Bộ ba nữ thì tiếp tục ăn xem như là không có chuyện gì xảy ra, quản lý thì tiếp tục làm việc của mình. Còn bộ ba nam thì nãy giờ ngồi xem kịch, xem xong cũng tiếp tục ăn.
Sau hai tiếng thì tất cả cũng ăn xong. Mỗi người để tiền trên bàn rồi bước ra ngoài, mới bước ra thì gặp hai người nhà họ Đình
“Sao hai người không đi ra chỗ khác vậy? Muốn bị giống hồi nãy nữa hả?”- Diệu Anh
“Minh Hân, cô nhớ đó. Nhớ những gì đã làm với tôi ngày hôm nay, tôi sẽ trả lại cô gấp mười lần”- Đình Phong chỉ thẳng vào mặt Minh Hân
Cô thấy vậy liền lấy tay Đình Phong ra ngoài
“Anh hãy lo cho vợ tương lai của anh kìa. Tôi đã từng cảnh cáo anh, nếu anh mà làm gì tôi thì Hà Thanh sẽ lãnh thay cho anh. Anh không nhớ hả? Tôi nhớ cũng có em anh ở đây mà, phải không Trang Vi?”- Minh Hân nhìn Trang Vi bằng ánh mắt thù hận
Trang Vi thấy vậy liền sợ, kéo cánh tay của Đình Phong
“Anh à. Mình đi chỗ khác đi”
Đình Phong nghe vậy thì cũng đi ra chỗ khác. Minh Hân đứng đó miệng cong lên một đường
Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi Đình Phong