Tam Thốn Nhân Gian

Chương 53: Không còn hiệu quả nữa...


Đọc truyện Tam Thốn Nhân Gian – Chương 53: Không còn hiệu quả nữa…

Trọng điểm của linh bôi học thực ra chính là dựa theo các bí phương khác nhau, sắp xếp mấy viên linh thạch không cùng đẳng cấp cùng với hồi văn khác nhau lại, dựa vào việc kích phát linh lực ẩn chứa bên trong linh thạch, khiến cho mớ linh thạch này dung hợp lại thành một, từ đó tạo thành linh bôi của pháp khí.

linh bôi như thế, từ mức độ nào đó mà nói thì đã có thể xem như bán pháp khí rồi, chỉ cần cho thêm một số tài liệu kim loại cần có dựa theo bí phương, lại qua mài giũa rèn luyện lại là có thể luyện chế ra được pháp khí.

Thậm chí dù không cần thông qua trình tự phía sau, chỉ riêng linh bôi cũng có thể kích phát ra được uy lực nhất định, có điều uy lực này cũng không mạnh lắm, do thiếu tài liệu tăng thêm sức mạnh, mà mức độ rắn chắc của nó cũng không bằng pháp khí có tài liệu kim loại thật sự.

Trong quá trình luyện chế linh bôi và khắc họa hồi văn này, Vương Bảo Nhạc cũng cảm nhận được sơ sơ về biển học mênh mông thần bí của hồi văn học, đôi lúc trong đầu hắn sẽ xuất hiện một số tư tưởng khá kỳ lạ, lại dựa vào ý tưởng này dùng hồi văn thể hiện ra ngoài.

Mặc dù phần lớn đều thất bại, nhưng quá trình thất bại này cũng là một loại thú vui đối với Vương Bảo Nhạc. Thời gian cứ thế trôi qua, mới đó lại thêm một tuần nữa, khi linh thạch của Vương Bảo Nhạc gần như hết sạch thì hắn cũng đã tiến bộ vượt bật ở linh bôi học.

Nhưng Vương Bảo Nhạc cũng hiểu rõ khoảng cách đến khi trở thành học thủ vẫn còn xa lắm, hắn cần phải thuần thục hơn chút nữa mới được, vậy nên những ngày tiếp theo, ngoài lúc luyện chế linh bôi ra thì hắn cũng dành khá nhiều thời gian để đi luyện chế linh thạch.

Mà thân thể của hắn cũng vì luyện chế linh thạch mà dần dần béo hơn… Có điều đã có kinh nghiệm mấy lần rồi nên Vương Bảo Nhạc luôn theo dõi sự thay đổi của bản thân, theo như hắn thấy thì chỉ cần không đến mức không lết nổi ra khỏi cửa như lần trước thì tất cả đều có thể giải quyết nhanh gọn.

– Hơn nữa có linh chi thế này cũng tốt, một khi bị hấp thu hết thì tu vi của mình còn có thể đột phá nữa. Nói không chừng lần này còn có thể từ Phong Thân bước thẳng vào Bổ Mạch ấy chứ!

Nghĩ tới đây thì trong lòng Vương Bảo Nhạc càng đắc ý hơn, vậy nên thái độ của hắn dành cho mớ mỡ kia cũng thay đổi phần nào, thậm chí còn có chút chờ mong nữa.

Mà thứ hắn trông mông nhất chính là sau khi mình trở thành linh bôi học thủ xong thì bản thân sẽ thành đại học thủ siêu cấp vô địch của hệ Pháp Binh trong đạo viện Phiêu Miễu này!

– Tới lúc đó để xem còn kẻ nào dám bắt nạt ta!


Vương Bảo Nhạc nghĩ tới đây thì trong lòng hưng phấn tới mức cười vang thành tiếng, nhất là tưởng tượng đến cảnh sau khi mình trở thành linh bôi học thủ thì kk trong hệ Pháp Binh này sẽ do mình quyết định toàn bộ.

– Chẳng qua là đạo viện đã lấy hệ Pháp Binh làm nơi thí điểm rồi, thôi vậy, sau khi mình trở thành đại học thủ duy nhất xong thì cứ mở hội nghị học thủ là được, có điều lúc đó chỉ cần mỗi mình ta tham gia mà thôi.

Vương Bảo Nhạc cười hí hí mấy tiếng, lại càng thấy đắc ý hơn, trong tâm trạng vui vẻ vô cùng, hắn vừa nhai đồ ăn vặt vừa bắt đầu luyện chế linh thạch và làm quen với linh bôi.

Mà thể trọng của hắn cũng dần tăng lên, độ dày của lớp mỡ trong người cũng ngày càng tăng, số linh thạch mà Vương Bảo Nhạc luyện chế ra cũng bị hắn khắc họa rất nhiều hồi văn, tạo ra đủ loại linh bôi.

Như vậy cũng giống như tạo thành một vòng tuần hoàn, trong lúc liên tục cố gắng luyện chế này, linh bôi bên cạnh Vương Bảo Nhạc càng lúc càng nhiều, mặc dù trong quá trình luyện chế có khá nhiều món bị hủy, nhưng thời gian trôi qua, khi tuần thứ tư đến thì linh bôi thành phẩm được cất chứa trong vòng tay trữ vật của Vương Bảo Nhạc đã có không dưới trăm món.

Mặc dù số lượng bị hắn vứt đi còn nhiều hơn, nhưng tỉ lệ thành công của hắn cũng nhanh chóng tăng cao, đến nay hắn đã có thể làm được tới mức ba lần thì thành công 1 lượt.

Loại xác xuất thành công lẫn trình độ thành thục này mà đặt vào linh bôi học đường thì cũng vào hàng đứng đầu, thật ra thì ngay cả Lâm Thiên Hạo cũng không làm được tới mức này, hắn cao lắm cũng chỉ là làm bốn lần mới thành công một lần mà thôi.

Dì sao thì mức độ thuần thục về hồi văn của hắn không bằng Vương Bảo Nhạc, lại càng thua xa Vương Bảo Nhạc, cho nên dù trong mấy ngày Vương Bảo Nhạc bế quan thì Lâm Thiên Hạo cũng bế quan, điên cuồng đề cao trình độ thuần thục linh bôi của mình, thậm chí còn đến vách đá lại lần nữa để khiến thành tích của bản thân cao một chút, nhưng đối với Vương Bảo Nhạc mà nói, dù vượt qua hắn không phải dễ dàng gì, nhưng độ khó lại cực kỳ nhỏ.

Cứ như vậy, đến tuần thứ năm, sau khi Liễu Đạo Bân đến bái kiến, báo cho Vương Bảo Nhạc biết đám người tll đã bị bắt giam lại lần nữa, có điều khi Liễu Đạo Bân muốn xử lý thì lại bị Lâm Thiên Hạo ngăn cản thì Vương Bảo Nhạc lại đẩy nhanh tốc độ luyện chế linh thạch của mình.

Sau nửa tháng, số lượng linh thạch do hắn luyện chế ra tăng vượt bậc, độ thuần thục đối với linh bôi cũng được đề cao cấp tốc… Ngày cuối cùng của nửa tháng sau, xác suất thành công khi luyện chế linh bôi của Vương Bảo Nhạc đã đột phá thêm lần nữa, biến thành hai lần thì có thể thành công được một lần!


– Ta sắp trở thành đại học thủ siêu cấp vô địch của hệ Pháp Binh rồi!

Vương Bảo Nhạc vừa ngửa mặt lên trời cười to vừa gian nan đứng dậy, tâm thần tràn ngập kích động và chờ mong, hắn nhìn thân hình béo núc ních của mình, trong lòng cũng chẳng lo lắng gì mấy.

– Không phải là giảm cân thôi sao, đám mỡ này mà giảm xong thì còn có thể đột phá nữa, lần này ta có thể lên tới Bổ Mạch cảnh rồi!

Sau khi trải qua mấy lần điên cuồng giảm cân thì Vương Bảo Nhạc cảm giác muốn gầy xuống cũng không phải việc khó khăn gì, lúc này hắn đắc ý lắm nên chạy cái vèo ra ngoài, bắt đầu chạy bộ.

Thế nhưng sau khi chạy liền tù tì hai ngày xong thì Vương Bảo Nhạc lại giật mình phát hiện cân nặng của mình không hề giảm được tẹo nào, trong lòng có chút lo lắng, nhưng sau khi nghĩ kỹ thì hắn vẫn cảm thấy giảm cân không hề khó chút nào.

– Không sao cả, ta vẫn còn cách khác!

Nghĩ tới đây, Vương Bảo Nhạc lại chạy đến phòng Dung Nham… Chẳng qua là mấy ngày sau hắn đi ra khỏi phòng Dung Nham trong ánh mắt u oán của vô số học sinh hệ Chiến Võ xong, nhìn cái thân thể ục ịch to uỳnh của mình, Vương Bảo Nhạc không thể nào bình tĩnh được nữa, trong lòng dâng lên nỗi lo sợ bất an.

– Đây… Mình vẫn còn tuyệt chiêu cuối nữa!

Vương Bảo Nhạc cắn răng quay lại động phủ, sau đó lập tức truyền âm cho Tạ Hải Dương. Khi Tạ Hải Dương vuốt tóc bóng lưỡng xuất hiện ở động phủ của Vương Bảo Nhạc, nhìn thấy thân hình bồ tượng của Vương Bảo Nhạc xong thì hắn cũng phải tròn xoe hai mắt.

– Chẳng trách bên hệ Chiến Võ đang than ngắn thở dài mắng mỏ lien hồi… Mẹ ơi, Vương Bảo Nhạc, sao ngươi lại béo lên thế này!


– Tạ huynh, ngươi là chuyên gia về mặt giảm cân rồi, mau nghĩ cách cho ta đi, Tử Thần đan cũng được nữa, chỉ cần có thể giảm cân là được!

Tạ Hải Dương lúc này chính là hy vọng sau cùng của Vương Bảo Nhạc, lúc này trong lòng hắn có phần lo lắng sợ hãi, vội vàng mở miệng nói.

– Bạn học này, ta phải nhắc cho ngươi biết Tạ Hải Dương là người chuyên làm ăn chứ không phải chuyên gia giảm cân!

Tạ Hải Dương nhướng mày, nghiêm giọng chỉnh lại.

Vương Bảo Nhạc lập tức không nói hai lời, lập tức lật tay một cái lấy ra một đống linh thạch bảy màu từ trong vòng tay trữ vật của hắn ra, chất lên thành cả một ngọn núi nhỏ, ánh sáng bảy màu lập tức khiến cho toàn bộ động phủ trở nên sáng rực muôn màu.

Hai mắt Tạ Hải Dương nhìn tới mức muốn lọt tròng, hắn hít sâu một hơi rồi lập tức vỗ ngực bùm bụp.

– Bạn học tìm đúng người rồi, Tạ Hải Dương ta chính là chuyên gia giảm cân nổi tiếng nhất ở đạo viện đây! Chuyện giảm cân này ta rành lắm, ngươi cứ yên tâm đi, ta nhất định sẽ giúp ngươi giảm cân!

Tạ Hải Dương hít thở dồn dập, lập tức mở miệng cam đoan.

Nghe thấy Tạ Hải Dương cam đoan như thế thì Vương Bảo Nhạc cũng lập tức yên tâm, gật đầu đầy thỏa mãn. Sau khi Tạ Hải Dương đi ra ngoài rồi quay về thì đã đưa cho Vương Bảo Nhạc một đống Tử Thần đan.

– Lúc trước ta tìm để dành được một mớ Tử Thần đan đây, bạn học Vương Bảo Nhạc cứ mặc sức mà dùng!

Tạ Hải Dương khoát tay nói, thở hồng hộc ném năm bình lại cho Vương Bảo Nhạc xong mới chịu rời đi.

Vương Bảo Nhạc cầm Tử Thần đan đặt trong động phủ của mình, một hơi nuốt gọn mười viên, theo cơ thể nóng dần lên, hắn cũng hưng phấn vội ngồi xuống chờ mỡ béo được thiêu đốt.


Nhưng có lẽ lần này lớp mỡ của hắn khó chơi quá, hoặc có thể hắn đã bị lờn thuốc… Cuối cùng Vương Bảo Nhạc chỉ đổ mồ hôi ướt nhẹp thôi, chứ cuối đầu nhìn xuống lại thấy mức độ phát phì của thân thể vẫn y nguyên như cũ chứ không hề thay đổi gì.

Hắn tranh thủ uống thêm nữa, nhưng mãi cho đến khi đã uống hết toàn bộ Tử Thần đan rồi mà vẫn không có thay đổi gì, Vương Bảo Nhạc nhịn không được mà hét lên.

– Má ơi, sao lại không có tác dụng gì thế này?

Lúc này Vương Bảo Nhạc rốt cuộc cũng không thể giữa vững bình tĩnh được nữa, hơi thở của hắn trở nên dồn dập hơn, cái tiếng bước chân của mấy gia gia béo lại ẩn ẩn vang lên trong đầu của hắn.

– Tạ Hải Dương, Tử Thần đan của ngươi lần này là đồ rởm!

Vương Bảo Nhạc bực mình lấy nhẫn truyền âm ra liên hệ với Tạ Hải Dương.

Tạ Hải Dương ở bên kia nhận được tin thì vội chạy tới động phủ của Vương Bảo Nhạc, sau khi tiến vào phát hiện Vương Bảo Nhạc vẫn còn nguyên xi, lại thấy mấy bình đan dược kia đã trống trơn kia, hắn cũng giật mình bất ngờ.

– Không có chút hiệu quả nào luôn á?

– Không có tí nào hết!

Vương Bảo Nhạc nhăn nhó mếu máo nhìn Tạ Hải Dương.

Nếu như đổi lại là người khác thì Tạ Hải Dương nhất định sẽ nghi ngờ, nhưng đối phương lại là Vương Bảo Nhạc cho nên hắn tin ngay. Lúc này hắn gãi đầu, vội vàng suy nghĩ, cuối cùng hắn cắn chặt răng.

– Bạn học Vương Bảo Nhạc cứ yên tâm, ta đã nghĩ ra cách rồi, không có chuyện gì mà Tạ Hải Dương ta không làm được cả, vấn đề có tính khiêu chiến này của ngươi, Tạ Hải Dương ta bao hết!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.